Võng Du Chi Làm Gay Thật Tuyệt

Chương 36: Yêu nhau lắm cắn nhau đau




Editor: Jung Tiểu Kú

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Sau đó bọn họ bắt đầu nói chuyện vô cùng thân mật kích tình (@ ^^@)

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Kích động rồi thì làm sao họn họ nói chuyện thân mật kích tình được hả?

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Đó là cãi nhau, cãi nhau!

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cãi nhau mà mi bẻ cong thành như vậy, thật không dễ dàng a Gái Shin.

Tịch Lạc Ninh câm lặng. Thiếu chút nữa đánh nhau thế mà bị cậu bé nói thành ‘nói chuyện thân mật kích tình’.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chị dâu, chị không biết đâu. Nội dung bọn họ cãi nhau thật sự là... chậc chậc!

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Với tư cách là một trong những người vây xem, tui cũng đổ mồ hôi hột đó.

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Giơ tay yêu cầu các cậu tiếp tục tường thuật trực tiếp hiện trường. Không cần thêm mắm thêm muối các thể loại, quá bẻ cong sự thật.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Giơ tay đồng ý.

Trong sạch của anh thiếu chút nữa hủy trong tay bọn họ.

Tịch Lạc Ninh chưa bao giờ thấy Nhị Thủ Yên vừa mắt như vậy.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Khụ khụ, nếu mọi người đã yêu cầu nồng cháy như vậy, Suất Suất chúng ta sẽ diễn lại hiện trường.

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]:... Được!

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Địch đại thần ẩn ý đưa tình nhẹ nhàng tới bên cạnh chỗ ngồi của Tịch đại thần, dịu dàng hỏi, “Tại sao cậu ở chỗ này?” nhưng thực ra trong lòng muốn hỏi chính là: Em ở đây chờ anh hả? Cưng ơi.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Hộc máu. Vì sự thật, khuyên các cậu chỉ nên xem những đoạn nói chuyện bình thường thôi.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Phong Lưu, cậu đừng phá!

Tịch Lạc Ninh hận không thể xuyên qua màn hình máy tính bóp chết Shin – chan. Không chỉ nói nổi giận đùng đùng thành ‘ẩn ý đưa tình’, chất vấn thành dịu dàng hỏi, cuối cùng đem muốn giết chết đối phương trực tiếp xuyên tạc thành làm đối phương chết trên giường.

Không thể nhìn nhất chính là những lời nói từ trong lòng phát ra.

Ngay cả Công Tử Phong Lưu nhìn như bình thường nhất cuối cùng cũng bị hai người Shin – chan lừa dối thành không bình thường luôn.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: –||| Hai đại thần dưới ngòi bút của Shin – chan thật moe nha

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: –||| Phong Lưu, cậu cũng phát sốt rồi hả?

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Lầu trên không hiểu gì xin mời đi ra.

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Em dám bắt anh tránh ra!

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Há, giọng điệu của Tàn Thuốc khiến tui nhớ đến lời nói của Tịch đại thần, ‘Xin lỗi? Anh dám bắt tôi xin lỗi!"”

[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Chỉ nhìn cách nói chuyện, bọn họ hình như cãi nhau rất kinh khủng.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Thương Hải, cậu đến rồi.

Rốt cuộc có người bình thường, có thể phân biệt sự thật.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chị dâu, hôm nay chị rất nhiệt tình với Thương Hải. Không bình thường.

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: sờ cằm nói vậy cũng thấy đúng.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: (╰╯)# Đừng chọc ông. Ông đang không vui!

Giống như Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung nói... nhiệt tình em gái cậu!

[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: –! Các cậu đừng trêu tui, tui sợ đại thần lắm

!

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vỗ vai, anh Thương Hải, em hiểu anh.

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Thế nhưng hai đại thần như hai đứa trẻ ấy.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đòi đánh đòi giết mà còn là trẻ con á?

Mặc dù bọn họ cho tới bây giờ không đem những việc đó biến thành sự thật nhưng bên trong thật sự có hai phần thật tình.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chị dâu, chị không hiểu đâu. Hai người bọn họ cãi nhau, hoàn toàn bản hiện trường của liếc mắt đưa tình!

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Gái Shin quả thật không chút đáng tin nào cả. Nhưng hai đại thần lại càng không đáng tin hơn. Người trưởng thành nào sẽ mắng nhau như vậy? Hơn nữa mắng chửi người chỉ mắng ‘heo, óc heo, cậu chính là óc heo’? Tịch Lạc Ninh mắng lại còn buồn cười hơn ‘tôi là heo anh ngay cả heo cũng không bằng’. Sao nhìn kiểu gì cũng giống hai đứa trẻ đang giận dỗi.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Nghe Tàn Thuốc nói vậy, thật cũng cảm thấy có chút bần cười. PS: Lời nói của Địch đại thần như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép còn Tịch Lạc Ninh trả lời lại giống như đang làm nũng.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]:...

[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Trẻ con hàng xóm nhà tôi thường chửi nhau như vậy đó. Sau đó còn muốn tuyệt giao. Xoay người một cái lại dính với nhau. Ha ha.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Sờ cằm Phong Lưu biết bọn họ hả?

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Có mấy ai không biết họ đâu? Địch đại thần còn có khi không biết chứ có ai là không biết Tịch Lạc Ninh?

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: –! Không phải ý đó. Chẳng qua cảm thấy Địch Vân đang mắng kinh người như vậy, đột nhiên bỏ qua Tịch Lạc Ninh, rất khả nghi a rất khả nghi. Theo tôi biết thì lúc Địch Vân giận dữ sẽ chỉnh người đó.

Tịch Lạc Ninh nghĩ xa hơn, có cần thiết cho người điều tra Tiếu Nhi Bất Ngữ là ai không nhỉ? Nhưng chơi trò chơi mà còn như vậy thì thật chán, hoàn toàn mất cảm giác bí ẩn của trò chơi.

Tịch Lạc Ninh có chút do dự.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Địch đại thần V5 như vậy?

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Uầy uầy uầy, tui biết rõ Gái Shin là fan cuồng của Địch Vân mà. Nhưng xin mi có chút đầu óc không? Địch Vân là một người coi trời bằng vung, tính tình cực kì kém hiểu không?

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tính tình kém là sự thật. Coi trời bằng vung thì không đúng đâu. Địch Vân rất tốt với người khác đó.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Tiếu Tiếu thật sự biết Địch Vân hả?

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Ừ, biết. Tính anh ấy quả thật không tốt. Đều nói anh ấy là người Sao Hỏa tới, suy nghĩ, tính tình đều thuộc cấp bậc của người Sao Hỏa. Hoàn toàn không biết sao anh ấy giận. Tui mỗi lần thấy anh ấy đều đi đường vòng đó. Nhưng quả thật anh ấy đối xử rất tốt với anh em. Hơn nữa anh ấy cũng rất chăm chú trong công việc. Điều này khiến tui rất phục anh ấy.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Địch đại thần quả thật là tác giả vô cùng có trách nhiệm.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Ha ha. Không chỉ chịu trách nhiệm thôi đâu! Nhà anh ấy rất có tiền. Tiền bán sách không đủ để anh ấy nhét kẽ răng. Giống như anh ấy mua biệt thự mà như mua thức ăn ấy. Nhưng bất kể tâm trạng thế nào, mỗi ngày đều có chương mới.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Ví dụ như tổ chức hội kí sách những ngày qua, mỗi ngày anh ấy chỉ ngủ có mấy giờ. Với một quan nhị đại như vậy thật sự là rất khó khăn. (Quan nhị đại: thế hệ con cháu nhà giàu thứ hai.)

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: T^T càng ngày càng mê anh ấy.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Ố? Quan nhị đại?

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Không nói cụ thể được. Dù sao bối cảnh, gia thế không tầm thường.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Đột nhiên vô cùng bội phục anh ấy. Tui có quen một đứa con ông cháu cha nè. Thật sự là một tên vứt đi. Ỷ có tiền làm bậy lung tung, khiến con gái nhà người ta to bụng còn không chịu trách nhiệm. Nghe nói còn ỷ đông hiếp yếu, đánh hội đồng người khác. Có lần còn khiến người khác phải nhập viện.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Thật sự là cặn bã.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Cho nên Địch Vân thật sự không tệ. Chưa bao giờ yêu đương lung tung, chỉ mỗi cái tính tình quá kém thôi. Àizz.

Những lời này quả nhiên không sai. Địch Vân rất tốt với người khác.

Tịch Lạc Ninh tự mình cảm nhận anh ta rất tốt. Nhưng là tính tình khiến người khác bực mình. Địch Vân rất dễ tức giận. Một khi tức giận sẽ đập đồ và mắng chửi người khác.

Duy chỉ có một người có thể chịu được tính tình của anh ta là Tiêu Duyệt. Tiêu Duyệt với Địch Vân tựa như còn thân hơn anh em ruột.

Nhà Tiêu Duyệt cùng nhà Địch Vân thân nhau mấy đời rồi. Hai người từ nhỏ đã biết nhau nhưng quan hệ giữa Tiêu Duyệt cùng Địch Vân cũng không tốt lắm. Thậm chí có thể nói là oan gia. Mỗi lần gặp mặt đều cãi nhau.

Theo lời Tiêu Duyệt thì chính là hận không thể một đá đập chết anh ta.

Sự việc thay đổi chính là lúc Tiêu Duyệt lên tiểu học. Có một lần bị bắt cọc, bọn cướp tiền muốn giết con tin, là Địch Vân liều mạng đoạt hắn từ quỷ môn quan trở về.

Địch Vân vì thế mà bị gãy một chân và hai bên xương sườn. Lúc Tịch Lạc Ninh và Địch Vân thân mật còn thấy được vết sẹo nhàn nhạt.

Có rất nhiều, rất nhiều người, bình thường những người hay theo bạn xưng anh gọi em, lúc quan trọng luôn ở sau lưng chọc bạn một đao. Những người cố gắng đến quên mình để cứu bạn liệu được mấy người đây? Huống chi khi đó Tiêu Duyệt cùng Địch Vân còn là oan gia.

Lúc ấy bọn họ còn nhỏ tuổi, Địch Vân cố ý thấy chết không cứu cũng không có gì kì lạ. Nhưng Địch Vân không làm vậy.

Tiêu Duyệt từ đó về sau luôn đi theo như bảo mẫu của Địch Vân. Mặc dù anh ta rất lạnh lùng với hắn, cũng luôn giận dữ với hắn nhưng Tiêu Duyệt chưa từng oán trách bao giờ.

Bời vì hắn biết rõ, dù gì đi nữa bình thường Địch Vân mắng người thế nào, thì thời điểm cần thiết người đứng bên cạnh ủng hộ hắn cũng nhất định có Địch Vân. Ngoại trừ người nhà, thì một đời gặp được người như vậy là quá đủ rồi.

Tịch Lạc Ninh ở giới giải trí còn chưa có cái phúc đó.

Tịch Lạc Ninh biết Địch Vân tốt, nếu không sẽ không yêu thương anh ta những 5 năm. Chẳng qua tính tình hai người quá khác nhau, dù ai cũng không nhường nhịn nhau. Dù có tốt hơn nữa cũng không thể chịu đựng được.

Chỉ là... anh lại một lần nữa có tình cảm với Địch Vân? Bây giờ muốn phát triển có chút khó khăn...

Tịch Lạc Ninh không cách nào tìm được biện pháp giải quyết, không thể làm gì khác hơn là tạm buông tay. Bất đắc dĩ đem suy nghĩ đã chạy xa nghìn dặm thu hồi lại.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tiếu Tiếu, cậu rất thân với Địch Vân hả?

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Không quen. Chẳng qua rất thích truyện của anh ấy, lại nghe được nhiều chuyện về anh ấy thôi.

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Những chuyện này không phải trọng điểm. Địch đại thần nhất định là tốt nhất. Chỉ là... anh ấy cùng Tịch Lạc Ninh cãi nhau là vì chương trình sao? Vậy thì thật là – điều tra cá nhân hả? Địch đại thần thật sự là mối tình đầu của Tịch Lạc Ninh sao? Tui thật sự vô cùng kinh ngạc.

Tịch Lạc Ninh thổ huyết. Vòng xa như vậy, tại sao lại quay về điểm ban đầu rồi.

Sớm biết thế này, anh đã không nói mấy lời thật lòng trong chương trình kia rồi. Thật sự là đáng ghét mà.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tiếu Tiếu, cầu chân tướng!

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tiếu Tiếu, cầu chân tướng!

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tui không biết.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Gõ mõ thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Gõ mõ thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị!

[Bang] [Đẹp Zai Muốn Hủy Dung]: Gõ mõ thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị!

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Gõ mõ thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị!

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Một đám đểu cáng, tại sao cứ ép Tiếu Tiếu vậy chứ... Thế nhưng, vẫn là khuyên Tiếu Tiếu thẳng thắn sẽ tốt hơn!

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Tàn Thuốc, cậu không nói tiếng nào còn hơn! Gõ mõ thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị!

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: –||| Thật sự không biết. Bọn họ chắc là không biết nhau.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chậc chậc, ánh mắt hoài nghi.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Chậc chậc, ánh mắt hoài nghi.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: –||| Thật sự tui chưa từng nghe qua hai người họ biết nhau.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tịch Lạc Ninh với Địch Vân thuộc về cùng một loại người. Tính tình đều thuộc cấp bậc người sao hỏa. Giới giải trí có một quy luật bất thành văn, cố gắng hết sức đừng để bọn họ gặp nhau.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Hai người thuộc Sao Hỏa, đụng trúng nhau sẽ nảy sinh thế chiến. Đến lúc đó hai người còn chưa làm tổn thương nhau, xung quanh đã thây chất từng đống rồi.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tịch Lạc Ninh còn từng diễn nhân vật chính trong kịch bản chuyển thể từ tiểu thuyết của Địch Vân mà? Vài bộ chứ ít gì? Tại sao có thể tránh được!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tịch Lạc Ninh chưa bao giờ đọc tiểu thuyết, chỉ xem kịch bản. Địch Vân cũng không thích tham gia các hoạt động của giới giải trí. Ít nhất tui còn chưa nghe qua bọn họ biết nhau hoặc từng gặp mặt. Trừ hôm nay.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chiếp thật hung hãn.

Tịch Lạc Ninh nheo mắt lại. Khó trách mấy năm liền anh cùng Địch Vân không gặp mặt nhau. Thì ra sau lưng còn có việc này. Nhưng lo lắng của bọn họ thật ra cũng đúng. Hiện tại tính tình Tịch Lạc Ninh quả thật tốt hơn rất nhiều, hơn nữa anh có tình cảm với Địch Vân nên mới không cãi nhau to thôi.

Bằng không việc ở quán cà phê kia khẳng định sẽ không để yên. Nếu như anh không có tình cảm với Địch Vân, không chừng hiện tại anh đã ầm ầm ào ào mang theo vệ sĩ đến nhà giết Địch Vân rồi.

Chỉ là quậy một trận như vậy, khiến tim Tịch Lạc Ninh có chút đập loạn lại có chút lạnh lẽo. Anh thật không muốn Địch Vân tính xấu như vậy ở cùng một chỗ, ít nhất cũng nên thu liễm chút chứ, để anh còn dấy chút hi vọng.

Tịch Lạc Ninh nghĩ như vậy, trong lòng lại không thoải mái.

Tính anh cũng đều đã thu liễm rồi. Nói thế nào thì cũng đã mười năm trôi qua, Địch Vân tại sao một chút cũng không sửa chứ?

Nhưng vào lúc này, Vũ Trụ Thần Th

oại login.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lần trước có bạn hỏi vấn đề công thụ, bởi vì chưa quyết định nên đành viết đến đâu hay đến đó đi ha...

Hiện tại văn đã Vip. Chỉ sợ có một số bạn tốn tiền lại không xem được thứ ưa thích hơn nữa có thể sẽ đổi vai. Đây vốn là chuyện vô cùng đau khổ. Chỉ muốn cầm viên ngói tự chọi đầu mình

Tịch Lạc Ninh trước cũng đã làm thụ cho Địch Vân (cái này đã định trước rồi), cuối cùng sẽ có phản công, coi như là hỗ công đi! Bởi vì Tịch Lạc Ninh sẽ làm thụ nhiều hơn, các bạn nên thận trọng lựa chọn nhé ()

Editor: Như đã nói, Tịch Lạc Ninh với Địch Vân khi yêu nhau thì Địch Vân có công Tịch Lạc Ninh lần đầu tiên, sau đó bị Tịch Lạc Ninh phản công một lần. Từ đó về sau hai người thay phiên nhau. Sau này thì bạn Địch Vân cũng bị Tịch Lạc Ninh đè nhưng hí hí chủ yếu vẫn là Địch Vân đè nhé. Và chú thích là, Tịch Lạc Ninh là gay thuần nên sau khi quen Địch Vân đã có nhiều bạn trai khác, nhưng bản luôn làm công, và chỉ chấp nhận làm thụ cho mình Địch Vân thôi. Cũng không có gì đâu nhưng tớ nhắc cho mọi người biết trước nha. Ai hem thích thể loại hỗ công này thì... hự hự. Tớ hem muốn các bạn đọc xong lại chửi tớ không chịu cảnh bảo trước. Hí hí, tội nghiệp người ta.