Vừa đuổi được Lam Mộng Điệp, Vũ Trụ Thần Thoại liền phát mật tới.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Vợ ơi, anh đón em đi lễ điện
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: … Được
Vũ Trụ Thần Thoại cưỡi Phi Sư mang Tịch Lạc Ninh vào điện Tơ Hồng, không tránh được bị người khác cười nhạo một phen.
Tịch Lạc Ninh buồn bực.
Vũ Trụ Thần Thoại ở đằng sau cũng buồn bực.
Tùy theo yêu c
ầu của mọi người, cởi sạch y phục, để người ta đánh… Số lần chết ngày hôm nay chỉ sợ bằng tổng tất cả số lần đã chết của anh ta kể từ khi vào trò chơi đến giờ.
Giết sung sướng xong, Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung rõ ràng hưng phấn quá mức.
[Gần] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Đại thần cưới thêm mấy lần nữa là tốt nhất!
[Gần] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tiểu Sửu thật xấu xa nha. Đại thần cùng chị dâu còn chưa vào động phòng nữa đó... Cậu đã nguyền rủa họ li hôn. Thật sự là quá xấu xa mờ.
[Gần] [Từng Qua Thương Hải]: Qua thật trời đất không dung mà!
[Gần] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Tiểu Sửu, đừng trách bang chủ tui không giúp cậu nha, cậu cũng biết, trong bang Vũ Trụ mới là lão Đại đó.
[Gần] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Óa óa óa, người ta chỉ tùy tiện cảm khái một chút thôi mà.
[Gần] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cảm khái có thể. Nhưng không được cảm khái trong hôn lễ.
[Gần] [Quấn Chỉ Nhu]: Phương pháp tốt nhất để hủy bỏ lời nguyền chính là giết chết người hạ lời nguyền.
[Gần] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tiểu Sửu, vì hạnh phúc của đại thần cùng chị dâu, cưng liền tự nguyện cống hiến cơ thể rách nát của mình đê thôi!
[Gần] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Cống hiến cơ thể rách nát của mình đê thôi!
Nhị Thủ Yên trực tiếp giải trừ trạng thái tàng hình, một đao chém lên người Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung.
[Gần] [Nhị Thủ Yên]: Đại thần, anh thiếu em một lần đó.
[Gần] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Vô sỉ quá Tàn Thuốc ạ!
[Gần] [Tần Ngọc Thanh]: Nói nhảm làm gì, đều ra tay đi.
[Gần] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Òa òa òa...
Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung còn chưa kịp kêu oan, đã bị từng người từng người một đao chém chết.
Trong lòng đại đa số mọi người đều có suy nghĩ như cậu ta. Chẳng qua người đầu tiên nói ra đã bị lên án, chà đạp lên vết thương của người khác để nổi bật sự thiện lương của mình là cách làm trước sau như một của đám người trong bang.
Đáy lòng Tịch Lạc Ninh vì Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung mà mặc niệm thuận tiện bắn thêm mấy mũi tên nữa.
Ngoại trừ Vũ Trụ Thần Thoại, người ngày hôm đó bị giết nhiều nhất chính là Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung.
Cậu bé đáng thương, ngày hôm sau còn bị Vũ Trụ Thần Thoại kêu đến Kính Hồ giáo dục lại thêm một lần nữa.
Tịch Lạc Ninh luyện acc nhỏ vì chơi nhiệm vụ vợ chồng, vì đánh tài liệu.
Đáng tiếc gần đây bọn họ đều bận rộn. Chỉ có thể trích được chút xíu thời gian ngắn ngủi để chơi đùa cho đỡ thèm mà thôi.
Về phần đánh tài liệu, cày phó bản các loại tất cả đều trở thành mây bay.
Hứa Chí Tường cố gắng đạt tới hoàn mỹ, ca khúc thứ nhất cuối cũng đã đạt được yêu cầu của hắn.
Hứa Chí Tường cố gắng rất nhiều, dường như cố gắng đến tột đỉnh rồi. Cuối cùng phải đến quán bar uống rượu để thả lòng người.
Tịch Lạc Ninh không uống rượu, nhưng cũng đi theo đến tận rạng sáng sớm về.
Ngủ không được nên vào trò chơi, không nghĩ tới người trong bang vẫn còn, giống như đang chờ anh.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chị dâu...
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: T^T Chị dâu rốt cuộc chị đã tới.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Chờ chị thật cực khổ!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Từ bao giờ các cưng thành cú đêm rồi?
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chị dâu, là chị lên quá muộn.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chị dâu, hệ thống hôm nay đã đổi mới rồi. Chị đi xem một chút sẽ hiểu. [link]
Tịch Lạc Ninh nghi ngờ click vào đường link.
Trên diễn đàn, nhà game chính thức thông báo bài viết về lần đổi mới này. Trong đó có một video.
Tịch Lạc Ninh nhìn một cái liền chấn kinh luôn.
Trong video chính là vùng đất tuyết, là phó bản đang khai phá.
Ảnh chụp anh và Vũ Trụ Thần Thoại lần đầu tiên, lần thứ hai... đi vào vùng đất tuyết. Còn có cả ảnh chụp lần cầu hôn, hôn môi. Tất cả ghép thành video, chỉ là xóa tên trên đỉnh đầu của hai người.
Nhưng người quen, chỉ cần hơi để ý một chút vẫn biết rõ đó là ai. Ai bảo trang bị của Vũ Trụ Thần Thoại đều là hàng cực phẩm làm chi. Rất dễ dàng để nhận ra.
Phó bản tên gọi là Hang Tuyết. Đặc biệt được khai thác với vị trí là thánh địa của các cặp tình nhân hẹn hò. Bọn họ lại là nhân vật chính trong video tuyên truyền cho cuộc hẹn nơi phó bản thánh địa này. Khó trách bọn họ lại kinh ngạc như vậy, còn tổ chức thành đoàn thể thức đêm chờ bọn họ nữa chứ.
Tịch Lạc Ninh cũng rất kinh ngạc.
Phía dưới còn đính kèm toàn bộ toàn bộ bản đồ của Hang Tuyết, cảnh so với lần trước còn xinh đẹp hơn.
Chỉ là vào cửa cần vé, là một phương pháp lừa dối của nhà game nhằm lấy tiền của người chơi.
Tịch Lạc Ninh nhìn đám bình luận phía dưới một chút, đều khen đẹp, muốn dẫn vợ mình vào đó thử. Từ đám bình luận thăm dò thì sách lược này đã thành công.
Tịch Lạc Ninh tắt diễn đàn đi, trở về trò chơi.
Nhìn xem Vũ Trụ Thần Thoại có online hay không. Tên của anh ta xám đen. Trong lòng Tịch Lạc Ninh có chút thất vọng.
Lúc này Tịch Lạc Ninh mới đi nhìn kênh bang phái đang vô cùng ồn ào.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Chị dâu, về chưa về chưa?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: chị dâu chị dâu
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đừng gào thét nữa, chị dâu đã trở lại rồi.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Tui còn đang thắc mắc bọn họ login không thăng cấp mà đi đâu. Hóa ra là đi hẹn hò ý a.
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Dám hẹn hò sau lưng tui.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Chị dâu trong đó rất đẹp nha.
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Đại thần thật chịu chơi nha. Tất cả bên trong đều là thời trang dùng tiền để mua. Nhà game không tốn chút tiền nào cũng mời được hai người mẫu chuyên nghiệp tận tụy làm tròn công việc, tuyên truyền thời trang cho phó bản mới.
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Đấy gọi là gian thương.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Đại thần thật tốt với chị dâu. Có vài món trang bị không phải dùng tiền mà mua được đâu đó.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Cái gọi là tình yêu nha
…
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chúng bây hóa ra rảnh thật nha!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chị dâu hiện tại chắc cú đang cười trộm luôn.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Muốn chết đúng không? ^^
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Chị dâu, chị bạo lực quá à nha.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Nhớ thương người chị dâu từng dịu dàng với người khác T^T
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chưa từng thấy làn gió dịu dàng từ chị dâu thổi qua người nha.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Sen chính là một M mờ. Trước kia luôn chọc giận chị ấy, bị kéo đến Kính Hồ suốt ấy thôi.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Khuyên cưng lời này đừng nói trước mặt đại thần. Cảm giác, anh ấy nhất định sẽ tức giận.
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: –! Cảm thấy cơ thể rách nát của Tiểu Sửu gần đây càng ngày càng rẻ mạt nha.
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Bởi vì không có người nào bảo vệ một cách bá đạo như vậy à nha.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Khục khục
Có lẽ nhìn ra quan hệ giữa Công Tử Phong Lưu cùng Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung không tốt, gần đây đều ăn ý không đùa giỡn bọn họ nữa. Hôm nay tại sao lại bắt đầu vậy rồi?
Thật sự một ngày không vào trò chơi, liền không theo kịp ý nghĩ của bọn họ rồi.
Hoàn toàn là dùng tốc độ hỏa tiễn mà.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Bảo vệ em gái cậu!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tiểu Sửu gần đây thật bạo lực.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tiếu Tiếu, cưng thật thông minh!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Gái Shin, cẩn thận tui tìm người thật PK.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: –||| PK người thật không tổn thương nổi đâu!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tiểu Sửu, ngày mai sẽ phải đón xe đi thành phố S rồi nhỉ?
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Ừ
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Hâm mộ ghen tị hựn.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Bang chủ, đại thần không phải biết Địch đại thần sao?
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Hí hí có suy nghĩ khác nha.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Đồng ý.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Tiếu Tiếu, Phong Lưu mau đưa số điện thoại của bang chủ. Nhe răng
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chuẩn chuẩn. Cùng hưởng dãy số.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vặn eo quấn lấy bang chủ dẫn người ta đi gặp Địch đại thần, sau đó cầu mang theo!!!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Đi ra ngoài đừng nói tui biết các cậu.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Ớ … cái kia
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Có lời cứ nói, cấm ấp úng!
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Nghe nói tính của Địch đại thần không tốt lắm. Cho nên khuyên các cậu đừng đi chọc anh ấy thì hơn. Có thể bắt chước người ta này, ở nơi xa xa vây xem là thỏa mãn rồi.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Có chuyện này? Tại sao tui không biết nhờ?
Tịch Lạc Ninh nheo mắt, đầu óc xoay chuyển rất nhanh.
Công Tử Phong Lưu ở thành phố S. Shin – chan cũng ở thành phố S. Công Tử Phong Lưu mới mê sách của Địch Vân sao lại biết tính anh ấy không tốt?
Tại sao Shin – chan đã hâm mộ mấy năm rồi nhưng không biết. Anh và Địch Vân cũng có thể gặp nhau ở trên mạng. Công Tử Phong Lưu biết Địch Vân tựa hồ không kì quái nhỉ?
Tịch Lạc Ninh chỉ muốn cảm thán một câu. Thế giới quả nhiên rất nhỏ!
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: –||| Thực ra tui biết rất nhiều người trong nhà xuất bản.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Tui thật kinh sợ! Ẩy ẩy nhà xuất bản Y Minh không phải chính là hang ổ của Địch đại thần sao.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm phạt!!!!
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Có rất nhiều người ở Y Minh thích đến uống cà phê ở quán của tui. Thường nghe bọn họ nói đến Địch đại thần. Nghe nói tính của anh ấy rất quái, chỉ cần anh ấy đến công ty, người trong công ty đi đường cũng phải cẩn thận không phát ra âm thanh khiến Địch đại thần tức giận.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Thích đến quán cà phê của cậu ấy hả ++
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Bước đi cũng phải cẩn thận một chút ++
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Không hổ là Địch đại thần. Sức ảnh hưởng thật lớn (^o^)/
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: ++ Thế giới thật nhỏ
Tịch Lạc Ninh cũng muốn nói thế giới thật nhỏ.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cho nên Gái Shin, cậu cùng Tiểu Sửu muốn gặp Địch đại thần nên cắm chốt ở quán cà phê của Phong Lưu, túm bạ lấy ai đó cùng công ty anh ấy, để bọn họ nghĩ cách đem cậu trà trộn vào.
Nói có vẻ đơn giản, trên thực tế có lẽ rất khó.
Tạm thời không nói đến chế độ bảo an của Y Minh, bên cạnh Địch Vân có lẽ cũng có vệ sĩ. Những người đó, thân thủ cũng không kém, muốn tiếp cận Địch Vân chắc sẽ rất khó khăn.
Tịch Lạc Ninh nói như vậy, chẳng qua muốn Shin – chan có lí do hợp lí mang Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung đi tìm Công Tử Phong Lưu thôi.
Trước đây Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung ngáng miệng Công Tử Phong Lưu, hiện tại chỉ cần Công Tử Phong Lưu mở miệng, cậu ta liền im lặng.
Shin – chan hiểu ý Tịch Lạc Ninh, vội vàng phụ họa.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chắc chắn nhé. Đến lúc đó người ta sẽ cùng Tiểu Sửu đến cắm chốt trong quán của Phong Lưu. Phong Lưu đưa sđt của cậu cho tui.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Mật cho cậu rồi. Đến lúc đó mời hai người uống cà phê.
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Cuối cùng thì bang chủ cùng đại thần chỉ là người qua đường thôi sao?
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Gặp Địch đại thần không khó. Muốn theo anh ấy mới là cực khó. Bên cạnh anh ấy lúc nào cũng có hai vệ sĩ lực lưỡng bảo hộ.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Buổi tối hôm nay có quá nhiều bất ngờ, tui choáng rồi!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tính Địch Vân không tốt. Cách xa nhìn còn có thể chứ đừng đi chọc giận anh ấy.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –||| Chẳng lẽ cậu biết anh ấy trong hiện thực hả?
Tịch Lạc Ninh thực sự đổ mồ hôi hột rồi.
Anh vẫn luôn thấy lạ. Tiếu Tiếu không phải nhân viên quản lí trong bang, tại sao lại có số điện thoại của Thản Nhiên Tiêu Sái – chính là Tiêu Duyệt đó. Với tư cách là ông chủ, Tiêu Duyệt tại sao có thể tùy tiện cho người khác số điện thoại của mình chứ?
Lại nói anh còn chưa biết số điện thoại của Tiêu Duyệt đấy. Đã nhiều năm rồi không liên lạc.
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Coi như là biết!
Tiếu Nhi Bất Ngữ trả lời như có như không, sau đó mặc kệ ai đến hỏi hắn ta cũng nhất định không nói.
Với thái độ này của hắn ta, Tịch Lạc Ninh xác định hắn ta biết rõ thân phận thực sự của Thản Nhiên Tiêu Sái.
Có lẽ cũng là người quen của anh.
Tịch Lạc Ninh 囧. Chơi trò chơi cũng gặp người quen 囧.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ông chủ quán cà phê cái gì ấy...