Chớp mắt đã đến ngày kết hôn của An Hiểu Vũ. Tạ Phi đặc biệt dành thời gian để tới tham gia tiệc mừng cùng hai chị em nhà Dương Lâm và Dương Sương. La Khanh không quen biết với An Hiểu Vũ, tự nhiên là không đi, nhưng lại mất nguyên một ngày vùi mình ở nhà xuất bản, cũng chính là ở công ty của ba anh ta để thương lượng cho xong một số chuyện liên quan đến sách mới.
Trong mắt bọn Tạ Phi, La Khanh là một người nhàn rỗi, bởi vì cơ hồ không mấy khi nhìn thấy anh ta viết sách. Nhưng thực ra lúc La Khanh bận rộn cũng sẽ rất bận, ví dụ như trong khoảng thời gian tiếp theo. Quyển sách mới lần này là quyển sách La Khanh viết xong trước đợt trở về nước, từ sau khi trở lại cũng chưa từng giao thêm bản thảo nào, cứ xóa xóa sửa sửa đến tận vài ngày trước dưới sự liên hoàn call như đòi mạng của biên tập, anh ta mới giao lên được bản chỉnh sửa cuối cùng. Cho nên biên tập của La đại nhân mỗi lần đến thời khắc này thực có xung động muốn dùng băng dính đem anh ta trói lại bên người.
Bản thảo giao rồi, sau đó còn hiệu đính, xuất bản, tuyên truyền, kí tặng, một loạt những sự việc bận rộn ồ ấp kéo tới, người mệt nhất không phải là La Khanh, thế nhưng mỗi lần La đại nhân đều có thể làm cho người khác cảm thấy anh ta thực bận rộn. Anh ta có thể dùng đủ các loại lí do, đủ các loại thủ đoạn làm bản thân tránh được ác mộng chạy khắp nơi tuyên truyền.
Nhưng có vài lịch trình kí tặng nhằm thúc đẩy lượng tiêu thụ là không thể không đi, lịch trình tuyên truyền cho sách mới được đẩy ra từ một hai tháng trước, nếu La Khanh vẫn không chịu hiện thân, biên tập cảm thấy bản thân tuyết đối sống không qua nổi một tuần. Bình thường những buổi phỏng vấn hay đài truyền hình mời tham gia tiết mục các kiểu cô gần như đều đã từ chối hết, thế nhưng lần này cô có thể cầm đao gác trên cổ đại thần không, anh rốt cuộc có chịu đi hay không! đừng tưởng rằng ba anh là boss lớn mà tôi đây không dám động tới anh nhá! chém chết anh xong tôi liền tự sát có được hay không!
La đại nhân không có khả năng để cô ấy làm ra chuyện táng tận lương tâm đó, cho nên chỉ có thể đi vào quy củ.
Khoảng bảy giờ tối Tạ Phi về tới nhà, vừa tiến vào nhà cả người cậu toàn mùi rượu làm La Khanh không khỏi nhíu mày, "Sao uống nhiều rượu đến thế?"
"Đây không phải do em uống, là Dương Sương." Tạ Phi bất lực cởϊ áσ véc xuống, "An Hiểu Vũ là mối tình đầu của cô ấy, trước đây vì An Hiểu Vũ có bạn gái rồi cho nên cô nàng mới không đi tỏ tình, yêu thầm nhiều năm như vậy. Kết quả An Hiểu Vũ cùng bạn gái anh ta tình vững hơn vàng, cho nên....."
"Chính là cái vị kết hôn ngày hôm nay ấy hả?" La Khanh ngạc nhiên hỏi, không nghĩ tới vị bà cô Cúc hoa kia vậy mà cũng có lúc lụy tình đến thế. Bình thường mà nói, cô nàng là một người phụ nữ hoàn toàn không cần đến loài vật gọi là đàn ông.
"Ừ." Tạ Phi cũng thở dài một cái, người giống Dương Sương bình thường so với ai đều không có liêm sỉ, chỉ có mỗi chuyện cảm tình lại là một người khá thuần khiết trong số không nhiều người còn lại. Năm đó không ai có thể tưởng tượng được sự yêu thích của cô nàng sẽ kéo lâu dài đến vậy. "Dương Lâm đang chăm sóc cho cô ấy rồi, cũng đã nhiều năm như thế, cứ để cô nàng khóc một trận tâm trạng sẽ tốt hơn thôi. Em đi tắm cái đã."
Tạ Phi bịch bịch bịch chạy lên lầu, trên người toàn mùi rượu làm cậu không quá thoải mái. Vừa tiến vào phòng tắm lại phát hiện nước tắm đã được chuẩn bị xong từ trước, sờ nhiệt độ, không nóng không lạnh, nhiệt độ vừa phải, nghĩ tới La Khanh vì mình mà chuẩn bị tất cả. Tạ Phi bất giác cảm động sâu sắc, cởϊ qυầи áo ngâm mình trong nước, ngâm được một lúc cơn buồn ngủ liền kéo tới, cậu cứ vậy nằm trong bồn tắm ngủ quên luôn rồi. Vẫn là La Khanh thấy cậu mãi cũng không đi ra liền tiến vào bế cậu ra ngoài. Thấy Tạ Phi ngủ rất say, chuyện đi tới nơi khác kí tặng sách cũng chỉ có thể đợi ngày mai lại nói với cậu.
Ngày hôm sau hai chị em Dương Sương và Dương Lâm rời khỏi thành phố b. Vốn nói trước Tạ Phi cùng La Khanh đều đi tiễn, nhưng lúc Tạ Phi chuẩn bị rời đi lại nhận được điện thoại của Dương Lâm, nói hai người đã lên xe đi về rồi, cậu không cần tới tiễn. Tạ Phi ngẩn người một cái, cảm thấy có điểm không đúng lắm, hai người họ đi gấp như vậy làm cái gì? Nhưng Dương Sương say rượu, trạng thái không tốt lắm, mà Dương Lâm còn phải chăm sóc cô cho nên nói không được mấy câu liền cúp máy.
Tạ Phi trong lòng cảm thấy nghi ngờ, nhưng cũng không gọi điện thoại tới truy hỏi. Đến tối onl game, phát hiện hai chị em nhà nọ đều đang onl, có điều cậu còn chưa làm gì thì Văn tử tuyệt sát đã gửi tới lời mời gia nhập đội ngũ. Chọn vào đồng ý, Cúc phân thiên hạ cũng đang ở trong đội ngũ.
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999: Tạ Phi, tôi chịu không nổi rồi, cậu nói chuyện với bả đi.
(Đội ngũ) Mộ Nha:?
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: 。。。。。。。。。
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Em trai à, mày đừng có như vậy có được không! mày nỡ lòng nào đối xử với chị gái thân yêu người đầy thương tích của mày như thế chứ?!
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999: Nếu bà chị kia không có tùy tính nửa đêm nửa hôm trốn ra ngoài đi uống rượu, không đi đêm không về còn ném điện thoại đi theo nam nhân vào khách sạn ở nguyên một đêm, em đây liền cung phụng bà chị như cung phụng phật tổ.
Ách... mí mắt Tạ Phi giựt giựt, hình như chuyện này có hơi lớn nha.
(Đội ngũ) Mộ nha: Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Tạ Phi! Chị đây nghĩ không ra a! Tại sao chị đây cùng nam nhân ở cùng một phòng khách sạn nguyên một đêm, điện thoại cũng ném rồi, vì sao trinh tiết vẫn còn a! tại sao?! tại sao chứ?! chuyện này không khoa học!
Trọng điểm của bà chị hình như hơi sai sai đi?! bà tính đem trinh tiết liêm sỉ của mình ném đi đâu a! Tạ Phi cạn lời đỡ trán, gõ chữ nói:
(Đội ngũ) Mộ Nha: Có lẽ chị gặp được cướp tiền tài.
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Không, → →sau đó chị đây nhớ ra chị đã đem diện thoại thành An Hiểu Vũ ném vào trong bồn cầu, xả nước trôi đi rồi......
(Đội ngũ) Mộ Nha:......
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999: Cho nên chị có để ý tới tâm trạng của thằng em trai tìm không thấy người suýt chút nữa thì đi báo cảnh sát tìm người này không!.
||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Cho nên em trai à, mày định nhốt mình trong phòng cả đời không ra gặp chị mày sao?
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999: Nếu chị còn không nói cho em biết cái tên đàn ông ở cùng chị trong khách sạn đêm đó là ai thì....
(Đội ngũ) Đạm thị kê đản đích đản: Tìm tôi có chuyện gì?
Nhìn thấy hàng chữ này, mí mắt Tạ Phi lại co giật thêm một cái. Đội ngũ lại thêm một người rất không vừa, người này vừa nói một câu rất không vừa nha.... tình tiết câu chuyện vừa li kì vừa máu chó này rốt cuộc muốn phát triển theo hướng nào a?
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999:...... Chị giải thích cho em chuyện này rốt cuộc là như thế nào a?!
Thằng em trai vẫn luôn bình tĩnh rốt cuộc sắp phát điên rồi, vậy mà Kê đản quân rất bình tĩnh trả lời một câu.
(Đội ngũ) Đạm thị kê đản đích đản: Nga, Tối hôm qua chị gái cậu tìm tôi muốn pk người thật → →lúc nửa đêm, cô nàng gửi tới cho tôi một hồi chuông. Nhưng lúc tôi tìm đến quán rượu lại chỉ thấy một người phụ nữ điên.
(Đội ngũ) Mộ Nha: Là Trung nhị quân tiết lộ số điện thoại sao?
(Đội ngũ) Đạm thị kê đản đích đản: Sau lần gặp mặt hôm đó tôi lại gặp cậu ta thêm một lần, có trao đổi số điện thoại với cậu ta.
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999: Chị, chị còn gì để nói nữa không?
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Không cần đối xử với tui như vậy có được không! ba tên đàn ông các người không một ai hiểu cái gọi là thương hoa tiếc ngọc! bà đây ba mươi tuổi còn chưa có đối tượng bị người ta châm chọc là đồ xử nữ tôi dễ dàng lắm sao? !(nước mắt)(nước mắt)(nước mắt) Thói đời nóng lạnh nơi nào có thể sống a... qua năm mẹ già lại bắt chị đây đi xem mắt, các người giúp tôi nghĩ biện pháp cái đi!
(Đội ngũ) Đạm thị kê đản đích đản: Ai châm chọc cô?
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999: Ai lại châm chọc chị nữa rồi?
(Đội ngũ) Mộ Nha: Ai lại châm chọc cô nữa rồi?
Ba dòng tin nhảy ra cùng lúc, Tạ Phi bất giác ngẩn người.Mà xin chú ý cái chữ "lại" kia, Tạ Phi cùng Dương Lâm phản ứng nhanh như vậy là vì nghĩ tới chuyện trước đây. Dương Sương yêu thầm An Hiểu Vũ, dựa theo tính cách của cô nàng thì khó lòng giấu giếm chuyện trong lòng, cho nên người có mắt đều có thể nhìn ra -- dù cho cô nàng tự cho rằng bản thân giấu giếm rất tốt. Bạn gái của An Hiểu Vũ có mấy cô bạn thân trong game, cũng vì vậy mà không muốn thấy Dương Sương, cảm thấy cô nàng kiếm chuyện, rõ ràng là muốn làm người thứ ba, thế mà miệng lại độc, lời gì cũng dám nói tới siêu văn minh. Lúc đó Dương Sương tức giận không ít, nhưng vì An Hiểu Vũ nên chỉ đành nhẫn nhịn xuống.
Dương Sương cũng chỉ làm ra một chuyện uất ức như vậy, sợ mất mặt nên không dám nói ra, phải thật lâu sau Tạ Phi cùng Dương Lâm mới biết được.
Nhưng... phản ứng của Kê đản quân có điểm khó hiểu đi. Tạ Phi còn đang nghĩ như vậy, văn tự của Kê đản quân lại tiếp tục được gửi ra.
(Đội ngũ) Đạm thị kê đản đích đản: Nhìn không ra cô là loại có thể chịu cục tức này, không phải có danh hiệu Đại tiện nhân cốc sao? người khác miệng tiện đối cô phun nước miếng liền không dám phun trả sao, nhân lúc còn sớm mau đem cái danh hào Đại tiện nhân cốc gỡ xuống đi là vừa.
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Thì đã sao! lại động đến chuyện gì nhà anh! tôi ngược lại cũng muốn tìm bọn họ pk người thật, thân là một thành viên của Đại tiện nhân cốc anh cũng phải đến hỗ trợ biết chưa?
(Đội ngũ) Đạn thị kê đản đích đản: Báo tọa độ.
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Anh thực muốn ra mặt vì tôi???
(Đội ngũ) Đạm thị kê đản đích đản: Không cần thì thôi, tôi chỉ là người qua đường.
(Đội ngũ) Cúc phân thiên hạ: Anh không nói sớm! tôi đều rời khỏi thành phố B rồi!
(Đội ngũ) Đạm thị kê đản đích đản: Ai bảo cô mới sáng sớm thức dậy không nói lí lẽ mắng tôi một câu sắc lang đấm qua một đấm liền xoay người bỏ chạy, cô có để thời gian cho tôi nói chuyện sao.
Tình tiết này... Tạ Phi nhìn mà trong lòng bách vị tạp trần. Dương Sương cô có thể trì độn hơn một chút sao? hiện tại không phải lúc đi tìm người thật pk có được không? Kê dản quân bị đứa con gái điên là ngài giày vò nguyên một đêm, sáng sớm còn bị ngài cho một đấm còn nguyện ý vì ngài xử lý mọi chuyện, tiết tấu này có điểm mờ ám.
Đúng lúc này cửa sổ chat của Văn tử tuyệt sát 999 nhảy ra.
Văn tử tuyệt sát 999:..............................................
Văn tử tuyệt sát 999: Tạ Phi, tôi không muốn quản mấy cái chuyện vớ vẩn của bả nữa rồi. Bả ấy nhất định là do Sao chổi đυ.ng Địa cầu rồi tự nhiên được sinh ra, gen hoàn toàn khác so với tất cả người nhà tụi tôi.
Mộ Nha: (Cây nến)
(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát 999 rời khỏi đội ngũ.
(Đội ngũ) Mộ nha rời khỏi đội ngũ.
Rời khỏi đội ngũ, Tạ Phi điều chỉnh tâm tình bị Dương Sương làm rối loạn, thao tác Mộ Nha hồi thành. Bộ y phục làm cho Diệp lạc ô đề đã được hoàn thành để trong kho hàng cá nhân của Mộ Nha, bởi vì đủ các loại sự tình mà chậm chễ đến tận hôm nay vẫn chưa được tặng đi, ngược lại còn suýt thì quên luôn nó.
Có điều lúc này Diệp lạc ô đề không onl, hôm nay La Khanh vì chuyện xuất bản sách mới lại phải tới công ty thêm một chuyến nữa, kết quả bị La Lập Hằng gọi đi, về tới La gia cũng không thấy onl game, đại khái hôm nay anh sẽ không tới chỗ Tạ Phi nữa.
Mấy ngày hôm nay Tạ Phi đều ở cùng một chỗ với La Khanh, hôm nay anh ta không có ở đây cậu ngược lại cảm thấy không quen. Trong lúc nhàm chán, dứt khoát lợi dụng tài liệu trong kho làm một bộ trang sức, đúng lúc có thể phối thành một bộ với kiện quần áo kia.
Cứ vậy bận rộn liền bận tới tận gần mười một giờ. Tạ Phi đăng xuất chuẩn bị đi ngủ, vừa mới tắt đèn lại nghe thấy gian ngoài truyền đến tiếng bước chân. Lẽ nào là La Khanh trở lại? Tạ Phi lập tức ngồi thẳng dậy, mở đèn đi tới phòng khách nhìn -- quả nhiên là La Khanh đã trở lại.
La Khanh đang rót nước uống ở phòng bếp, nhìn thấy Tạ Phi đi ra, trước tiên mỉm cười một cái sau lại nhíu mày, "Sao đi ra ngoài cũng không khoác thêm áo vào, dạo này thời tiết trở lạnh, nhỡ cảm mạo thì biết làm sao?"
Nói xong La Khanh để cốc nước xuống, lấy cái áo khoác mình vừa cởi ra, nhẹ nhàng khoác lên cho Tạ Phi. Tạ Phi trong lòng thấy ấm áp, miệng lại hỏi: "Không phải về nhà sao? muộn vậy rồi sao còn trở lại chứ?"
"Đây không phải cũng là nhà sao?" La Khanh sủng nịnh bẹo thịt bên má Tạ Phi, "Được rồi, ngoan ngoãn về giường nằm đi, anh đi tắm cái đã."
La Khanh đi tắm, Tạ Phi lại đứng tại chỗ thêm một lúc mới hồi thần. Ánh sáng chói lòa, khóe miệng cậu câu lên thành nụ cười nhạt, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía La Khanh rời đi.
Người dịch: Hana_Nguyen