Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 72: Bảo tiêu đảo môi thôi [ hạ ]




Thật vất vả chờ vua người lùn vị gia này tỉnh ngủ lên đường, không đi quá hai bước lại nói chân đau đi không đặng, không xe hắn sẽ không đi nữa.

Nhiệm vụ hộ tống là nhiệm vụ không thể dùng phương tiện giao thông, bằng không Lô Vượng Đạt đã sớm triệu hồi ra xe ngựa của hắn, sưu sưu hướng nơi cư trú của người lùn chạy đi.

Hiện tại làm sao bây giờ đây? Vị kia lăn lộn trên mặt đất, làm thế nào cũng không chịu đi.

Nói thật, Lô Vượng Đạt kỳ thật rất muốn đem con ET này đánh vựng kéo đi, nhưng vì nhiệm vụ, hắn nhịn, bất đắc dĩ nhìn về phía Huyết Đồng – Tình Hỏa, xem xem có biện pháp nào không.

Huyết Đồng – Tình Hỏa sớm đã muốn phát tác, nhưng trên mặt lại ý cười dạt dào hướng về phía vua người lùn “Vua người lùn, đây là do ngươi không đúng, dọc đường đi chúng ta đều đi trên 11 lộ (đường bộ /đường công cộng, nói chung là đang đi bằng xe hai cẳng), sao lại nói không xe không đi chứ?” Nói xong nắm lấy nắm đấm quơ quơ trước mặt vua người lùn “Hay là ngươi muốn thể nghiệm cảm giác say xe.”

“……”

Vua người lùn dùng cặp mắt siêu lớn kia của nó, sợ hãi nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa “Coi như vậy đi, nhưng ngàn vạn lần đừng đánh vào mặt.”

“Ngươi yên tâm” Huyết Đồng – Tình Hỏa kéo cao ống tay áo “Ta bình thường cũng không đánh mặt, chỉ bụp đầu mà thôi.”

Vua người lùn nhất thời sợ tới mức trốn sau lưng Lô Vượng Đạt “Ngươi…… Ngươi nhìn thì cũng hảo mi hảo mạo, sao có thể thô bạo như vậy?”

“Ngại thô bạo? Vua người lùn ngươi thật sự rất tùy hứng.” Huyết Đồng – Tình Hỏa bất đắc dĩ lắc đầu “Nhưng ngươi đã không thích, vậy Vẫn Là Trư, ngươi tới.”

“Hừ hừ?” Vẫn Là Trư đi tới.

“Cho vua người lùn đây ít ôn nhu đi, đi hôn nó hai ngụm.”

Vẫn Là Trư nhìn vua người lùn, cuối cùng vung đầu dùng thí thí trư đối mặt với vua người lùn “Grừ grừ hừ hừ.”

Lô Vượng Đạt phiên dịch “Nó nói quá xấu.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa ngồi xổm xuống khuyên bảo Vẫn Là Trư “Nó chợt nhìn thì thật quá xấu, ngươi phải nhìn kỹ, kỳ thật cũng chỉ do ảnh hưởng từ khẩu vị mà thôi.”

Vẫn Là Trư:“……”

“Nếu thật sự là hôn không nổi, ta cũng có biện pháp.” Huyết Đồng – Tình Hỏa xuất ra một mảnh vài bịt kín mắt Vẫn Là Trư “Như vậy có còn cảm giác hay không?”

Vẫn Là Trư quay đầu xem chung quanh “Grừ grừ hừ hừ hừ hừ hừ.”

Lô Vượng Đạt phiên dịch “Cùng đóng cửa tắt đèn có hiệu quả như nhau.”

“……” Vua người lùn nhất thời xoay tròn hai tiểu đoản cước, chạy như điên về phía trước.

Lô Vượng Đạt thấy hắn chạy sai phương hướng rồi, thét lên “Bên kia là……” Không hô xong chợt nghe thấy tiếng kêu rên của vua người lùn truyền đến, nhưng Lô Vượng Đạt vẫn thực thiện lương mà hô cho xong “Cái hố.”

“Ngươi sao không nói sớm.” Vua người lùn ở trong hố giơ chân.

Lô Vượng Đạt cảm thấy thực vô tội, nhỏ giọng nói thầm “Chân quá ngắn, ai ngờ lại rớt nhanh đến thế.”

Đợi cho ba người bọn họ lại lần nữa lên đường, một người từ tiểu thạch lĩnh xa xa đứng lên.

Lúc này trên kênh hảo hữu của Nhàn Ngữ Lạc Hoa xuất hiện tin nhắn của Đại Hôi Ngoan

Đại Hôi Ngoan: Bọn họ đang làm nhiệm vụ hộ tống vua người lùn.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa: Đó là nhiệm vụ liên hoàn sao?

Đại Hôi Ngoan: Ừ.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa tế mi không khỏi mau nhăn lại, thầm nghĩ “Nghe nói xong nhiệm vụ kia sẽ được một cái ô tô người lùn. Tuy rằng làm tọa kỵ cũng là hiếm có, đến nay cũng chỉ thấy có một người sở hữu, ngoại hình cũng thực phong cách, trừ đó ra thì chẳng còn gì đặc biệt, nhưng vì cái gì Lô Vượng Đạt không cùng bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu trốn ở Liên Minh Quân chủ thành xoát danh vọng, ngược lại mạo hiểm đến làm nhiệm vụ hộ tống?”

Nhiệm vụ hộ tống là một nhiệm vụ rất khó, cho dù mang NPC tới muộn chỉ nửa bước, vậy cũng coi như nhiệm vụ thất bại, cho nên muốn phá hư toàn bộ nhiệm vụ thì trên đường giết NPC là coi như xong.

Bởi vậy rất nhiều người khi làm nhiệm vụ hộ tống đều tìm tới không ít bằng hữu đến hỗ trợ.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa: Tiếp tục giám thị.

Nàng muốn nhìn một chút, bọn Lô Vượng Đạt rốt cuộc muốn làm cái gì.

Đại Hôi Ngoan: Trừ bỏ chúng ta, tựa hồ còn có người Thiên Hạ hội đang giám thị bọn họ.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa liếc mắt Vô Gian đang ra sức AOE quái.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa: Bọn họ phát hiện người của ngươi không?

Hôi Thái Ngoan: Trước mắt còn chưa.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa biết, người của Thiên Hạ hội thực chuyên nghiệp, hiện tại không phát hiện, không phải là về sau sẽ không phát hiện, cho nên tốt nhất tiên hạ thủ vi cường.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa: Đi cho bọn Lô Vượng Đạt chút cản trở, nhớ đừng làm quá rõ rệt.

Đại Hôi Ngoan: Hảo, hiểu được.

Ai làm nhiệm vụ hộ tống này đều biết, trong nhiệm vụ này, vua người lùn sẽ xuất hiện cảm giác không khoẻ, cần một loại mầm mống thảo dược kế sinh ở trong thân thể tiểu quái mới có thể chữa khỏi.

Chờ thám tử của Đại Hôi Ngoan lại lần nữa đuổi kịp bọn Lô Vượng Đạt, phát hiện bọn họ lại ngừng lại, vua người lùn vô cùng lo lắng chạy đến một đống bụi cỏ thưa thớt, ngũ quan vặn vẹo dùng một chút lực, Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa nhất thời sắc mặt đại biến, chạy xa.

Không một hồi chợt nghe vua người lùn kêu gọi đầu hàng “Ta lại bị rồi, mau tìm dược cho ta.”

Lô Vượng Đạt nắm chặt cái mũi đưa cho Vẫn Là Trư một đồ vật gì đó.

Không tới một hồi, vua người lùn lại kêu rên “Ngươi…… Các ngươi ngược đãi ta.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa tò mò hỏi:“Ngươi cho nó cái gì?”

Lô Vượng Đạt bình tĩnh mà vô tội “Hai miếng dán y tế.”

“……” Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn hắn một hồi lâu mới nói “Nhiều quá, một cái đủ rồi.”

“……” Lô Vượng Đạt 囧 囧 “Một hồi ngươi giúp ta hỏi xin nó lại một cái nha.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa lặng lẽ cho Vẫn Là Trư dựng thẳng lên ngón tay cái.

Một đường kéo kéo đẩy đẩy, ở khi lộ trình đi được một phần ba, rốt cục gặp được quái chặn đường do hệ thống an bài.

Ngay trên một mảnh đất hoang vắng, đầu người đông nghìn nghịt ngồi xổm ở đó.

Trong đó, một lang nhân thiếu một cái tai đang ôm một cái tiểu đao, ngậm cây tăm cà lơ phất phơ bước xuống dưới “Hôm nay, bữa tối của chúng ta xem như có rồi, tổng cộng bắt được mười ba con yêu hồ, nhưng huynh đệ chúng ta có hai mươi tám người, nhị vị cảm thấy phân chia như thế nào mới công bình?”

Lô Vượng Đạt thực thành khẩn đề nghị “Bóp chết mười lăm người.”

Lang nhân đầu lĩnh:“……”

“Nếu không, chúng ta bên này cống hiến thêm một con, cho đủ số.” Lô Vượng Đạt đem vua người lùn đẩy ra “Người còn lại trong chúng ta, lão đại ngươi có thể hay không phóng chúng ta một đường sinh lộ?”

“……” Vua người lùn âm u ngẩng đầu nhìn Lô Vượng Đạt “Các ngươi rốt cuộc còn muốn làm nhiệm vụ hộ tống hay không?”

“Muốn nha” Huyết Đồng – Tình Hỏa nghiêm trang “Không thấy chúng ta đang cố gắng hộ tống ngươi quy thiên sao?”

Vua người lùn:“……”

Lang nhân đầu lĩnh dậm chân thật mạnh “Chỉ cần tốc độ của các ngươi trong vòng trăm mét nhanh hơn ta, ta để lại cho các ngươi một con đường sống.” Lô Vượng Đạt nghĩ nghĩ “Vậy vật rơi tự do, hẳn cũng không thành vấn đề.”

Lang nhân đầu lĩnh:“……”

“Trước để Vẫn Là Trư hôn ngất đầu lang này, ngươi, tiếp theo, chỉ huy đầu lang kia chém chết huynh đệ hắn.” Huyết Đồng – Tình Hỏa lặng lẽ nói cho Lô Vượng Đạt.

Vì thế ngay tại trong phút chốc động thủ, kết quả đương nhiên là không hề sai sót, chỉ là hơi kéo dài.

Bởi vì lang nhân đầu lĩnh cầm tiểu đao, không đem người đâm tới đầy lỗ thủng thì cũng không chết được.

Trận chiến đầu tiên báo cáo thắng lợi, còn được một tiểu đệ.

Huyết Đồng – Tình Hỏa nhớ rõ phải đi thêm 2/3 lộ trình kế tiếp mới gặp được phiền toái, không nghĩ tới vừa qua khỏi khu đất hoang không xa, một bưu hãn nữ nhân mang theo một đám nam nhân cản lại bọn họ, nhưng không phải NPC, là người chơi.

Nữ nhân tiến lên từng bước, thực cà lăm “Đừng…… Đừng…… Đừng…… Đối…… Đối…… Đối ta…… Đạn đạn…… Cầm, ở đâu thế?”

“Xin chào.” Lô Vượng Đạt thực lễ phép “Ngươi là vị nào? Tìm hắn có chuyện gì?”

“Hắn…… Hắn…… Hắn…… Con ….Mẹ…… Mẹ……” Nữ nhân kia vốn muốn nói, con mẹ nó hắn là cái thá gì, không xứng hỏi.

Nhưng nàng nói lắp, vì thế Lô Vượng Đạt sẽ không kiên nhẫn mà tiếp tục nghe hết “Nga, nguyên lai là bá mẫu.”

Nữ nhân:“……”

Lô Vượng Đạt mở ra kênh đoàn đội “A Ngưu ca, ta có tin tức tốt nói cho ngươi, mẹ ngươi tới tìm ngươi.”

“Cút.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm thản nhiên “Ba mẹ ta chết tám trăm năm rồi.”

“Có thể là linh hồn xuyên trở về chăng?”

“……”

“Xú tiểu tử cũng dám đùa giỡn chúng ta?” Hơn mười tên đứng phía sau nữ nhân rat ay.

Có thể là vừa rồi nhìn thấy Lô Vượng Đạt, cũng không dám tiến lên chỉ có viễn trình chức nghiệp động thủ.

Băng tiễn, hỏa cầu, vũ tiến đánh úp lại đây.

Lô Vượng Đạt cho chính mình một cái hộ thuẫn, nhưng Huyết Đồng – Tình Hỏa lại nói “Để bọn họ công kích, chú ý thêm máu cho mình.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa tính qua, bất luận Lô Vượng Đạt biến thái chống cự, lấy lượng thương tổn của những người này xuất ra thì không thể miểu sát Lô Vượng Đạt, nhưng nếu một khi bọn họ tạo thành thương tổn với Lô Vượng Đạt, thì đấy là ngày chết của bọn họ.

Bởi vì PK cũng không giống đánh quái, phải ở khi đường huyết xuống dưới 30% mới có thể ra tay hạn chế, chỉ cần khế ước giả đã bị thương tổn, thì khế ước NPC có thể ra tay.

Đối phương chỉ thấy dưới cuồng oanh loạn tạc, chống cự phiêu đầy trời, thật vất vả nhìn thấy đỉnh đầu Lô Vượng Đạt phiêu lên cái 2000, lại bỗng nhiên phát hiện pháp sư đều bị không chế, không thể ngâm xướng.

“Mục sư sao có thể trầm mặc như thế?” Đối phương nhất thời đại loạn “Đó là kỹ năng hỏa pháp.”

“Chẳng lẽ ai trong các ngươi bị hắn lấy được huyết rồi hạ chú sao?”

“Sao có thể, hắn ngay cả tới gần cũng chưa tới gần.”

Nghe thấy mấy lời này, Huyết Đồng – Tình Hỏa mâu quang chợt lóe, người có thể quen thuộc với kỹ năng Lô Vượng Đạt như vậy trừ bỏ người trong đoàn thì sẽ không còn ai, vì thế lạnh lùng đối kênh đoàn đội nói:“Ta cùng Tiểu Đạt lọt vào vây công quy mô nhỏ, đối phương phi thường quen thuộc kĩ năng hạ chú của Tiểu Đạt.”

“Lại có quỷ trong đoàn rồi.” Ngắt Hạnh Đầu Tường có chút ám chỉ.

Kênh đoàn đội trầm mặc một hồi, Vô Gian nói chuyện “Ta biết các ngươi đang hoài nghi ta, nhưng mặc kệ các ngươi tin hay không,lần này không phải ta làm.” Sau đó chuyển câu chuyện, đối Huyết Đồng – Tình Hỏa nói “Huyết Đồng cho dù ngươi có thể ra tay, nhưng không tiện lại sẽ bại lộ thực lực đi. Ta có người đang phụ cận, ta đã kêu bọn họ đi giúp các ngươi.”

Cơ hồ cùng một lúc, kênh hảo hữu của Nhàn Ngữ Lạc Hoa xuất hiện tin nhắn, Hôi Thái Ngoan nói cho nàng, người Thiên Hạ hội tự mình bại lộ.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa biết kế sách thành công.