Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương

Chương 7: Khoảng cách từ tàng kiếm đến vạn hoa




�M ĐẾN VẠN HOA.

Thường Tiếu thất thần dụi hai mắt, bĩu môi, liền thấy chiếc xe Jeep màu đen quay đầu, chạy ngang qua cậu.

Người này thật sự là……

Cuối cùng vẫn thành thành thật thật đứng ở ven đường chờ xe bus…… Nhưng xe chưa đến, điện thoại liền vang, không cần phải nói khẳng định là Thường Thu gọi đến.

Thường Tiếu vừa tiếp điện thoại, thì nghe bên kia “Bùm bùm” nói cái gì “Như thế nào không tới công ty a?”

“……” Thường Tiếu không nói gì, bên kia tiếp tục nói “Có phải hôm qua thừa dịp chị không ở nhà thức đêm đúng không?! Cho nên hôm nay mới dậy muộn? Hiện tại em đang ở đâu? Khỏi đến công ty cũng được, ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, mắc công lát nữa làm việc lại mơ mơ màng màng. Còn có a……”

Thường Tiếu nghe điện thoại hơn mười phút, bên kia mới cúp. Thấy xe còn chưa đến, cuối cùng quyết định không đi, mang theo ba lô về nhà.

Cậu thực sự rất mệt, nghĩ dù sao một mình ở nhà cũng không có chuyện gì làm, cũng có mình cậu online, quyết định lên giường ngủ cho đủ giấc. Nếu không phải giữa trưa Thường Thu lại gọi điện đến, hỏi cậu có ăn cơm không, Thường Tiếu phỏng chừng mình sẽ ngủ đến buổi chiều.

Thường Tiếu mơ mơ màng màng ngồi ở trên giường, thanh tỉnh một chút mới xuống bếp kím thức ăn, chỉ ăn sơ sơ một chút, dù sao vừa mới thức dậy cũng không đói bụng lắm.

Khi cậu online cũng đã là một giờ rưỡi, Thường Tiếu lấy nghĩ Phùng Quý Hiên hẳn sẽ không onl, ai ngờ vừa lên mở ra khung hảo hữu nhân vật cấp 20 kia danh tự sáng, cư nhiên online.

Thường Tiếu mắt sáng lên, luống cuống tay chân mật Quý Hiên, sau đó còn phát qua mời tổ đội.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Sao hôm nay lên sớm vậy?

[Đội ngũ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Không đi làm sao?

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Vừa lên, đang làm việc nè nhưng không có chuyện gì làm thôi.

Không có chuyện làm…… Thường Tiếu hắc tuyến, thật sự lười đến như vậy, Phùng Quý Hiên mỗi ngày đóng cửa ngồi trong văn phòng, ai cũng không biết hắn đang làm gì. Nghe nói ông Phùng bắt hắn mỗi ngày đều phải đến, có mặt là được làm gì thì mặc kệ.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Chúng ta đi Kiếm Trùng tiếp nhé.

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Ừ.

Giáng Tuyết Bạc Đầu nhìn kênh tổ đội liền vui vẻ mang tiểu quân gia đến Trùng Kiếm. Có kinh nghiệm trước kia, lúc đánh boss 1 và boss 2 tiểu quân gia không có chết. Nhưng Tàng Kiếm công chỉ mới có 16w, không cần trông cậy cậu trong chốc lát có thể hạ gục boss cuối, cho nên tiểu quân gia vẫn phải chết.

Nhưng đối với hai cái thái điểu như vậy cũng đã hài lòng, ít nhất Thường Tiếu đã có xem qua, lần thứ 2 tiến vào boss vẫn xuất hiện.

Đến khi quân qua cấp 22, hai người tính đến Vạn Hoa đi phụ bản tiếp tục thăng cấp. Thường Tiếu đêm qua đã tìm kiếm kỹ, nghe nói Thiên Xưởng tuy rằng không có trang bị Thiên Sách, nhưng quái nhiều thăng cấp nhanh.

Nhưng Thường Tiếu quên một vấn đề quan trọng, thần hành ngàn dặm…… Vì thế hai người lại cưỡi Tiểu Mã một đường chạy tới Vạn Hoa, này tuyệt đối là một đường dài từ Tàng Kiếm đến Dương Châu, Dương Châu đến Lạc Đạo, Lạc Đạo đến Phong Hoa Cốc, Phong Hoa Cốc đi Trường An, cuối cùng Trường An mới đến Vạn Hoa……

Bản đồ Kiếm Tam không giống Thiên Long bát bộ, chạy đến chạy lui cũng hơn phân nữa thời gian. Mà bản đồ Kiếm Tam lớn hơn một chút, chạy đi nếu như không nửa tiếng cũng mười lăm hai mươi phút, hơn nữa hai người lại không biết đường vì thế triệt để bi đát.

Tàng Kiếm đến Dương Châu vẫn rất thuận lợi, trừ bỏ Thường Tiếu máy tính không được tốt, đến Dương Châu liền lag đòi mạng không thể động đậy gì cả.Ngoại trừ điểm này hai người thuận lợi cưỡi ngựa chạy vào Lạc Đạo, cảnh tượng có chút u ám.

Tiểu quân gia chờ sư phụ lag một hồi mới tiến vào, hai người lại cưỡi ngựa một đường bôn ba chạy tới Phong Hoa Cốc. Quái ở Phong Hoa Cốc so với Quý Hiên cao hơn rất nhiều, cho nên tiểu quân gia vừa cỡi ngựa chạy được mấy bước, bị con gấu tát cho một cái chết tại chỗ.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tôi giúp cậu.

Giáng Tuyết Bạc Đầu nhìn đồ đệ mình bị đánh xuống ngựa, cũng nhanh chóng chạy xuống, trực tiếp nhấn phím “Q”, dã nhân Tàng Kiếm liền ra sức hành hạ tiểu quái. Giáng Tuyết Bạc Đầu đã mãn cấp, tuy một chiêu không thể giết chết đại hùng, nhưng hai chiêu thì không thành vấn đề, tiểu quân gia không có nguy cơ bị treo nữa.

Nhưng Giáng Tuyết Bạc Đầu da dày thủ cũng có chút cao, đến khi Hùng và Binh chung quanh chết hết, mới phát hiện có một tiểu quái màu đỏ vẫn chưa chết, hơn nữa máu không giảm, mình đánh cả buổi nó cũng chỉ rớt vài giọt.

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Sư phụ anh đang làm gì đó

Thường Tiếu chưa kịp đánh chữ, nhìn màn hình thấy tiểu Tàng Kiếm ôm đầu, chờ qua hai giây, đáng thương Tàng Kiếm máu đã không còn, nằm trên dưới đất gặm bùn. Mà “tiểu quái” kia còn đi xung quanh cậu hai vòng, xong mới cưỡi ngựa rời đi.

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]:……

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tôi chết như thế nào vậy ……

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Sư phụ anh đánh người ta.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= = nó không phải là quái sao, tôi tưởng nó là quái chứ

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]:……

Thường Tiếu lập tức 囧, qủa nhiên lag làm cậu không thấy rõ. Cái tên đánh như thế nào cũng không mất máu quả thật không phải Hùng cũng không phải Binh, mà là một tiểu cường phái Ác nhân cốc. Tên kia mở hình thức doanh trận, Giáng Tuyết Bạc Đầu là Hạo Khí Minh, tự nhiên đối phương chính là hồng danh, hắn cũng không cẩn thận xem, vì thế……

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:QAQ tên ngu ngốc kia khẳng định cho là tôi khiêu khích hắn.

Tiểu Tàng Kiếm nằm ngay đơ chờ đến giờ sống lại, hồi sinh tại chỗ, sau đó hồi máu. Trong lòng 囧 một tiếng, lại trước mặt Phùng Quý Hiên làm chuyện dọa người ……

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Sư phụ đừng khóc…… chúng ta nhanh rời khỏi đây, không gấu lại xuất hiện.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Được, go go go!

Giáng Tuyết Bạc Đầu lên ngựa, tinh thần cho dù không được ổn định, chỉ cần Phùng Quý Hiên một câu lập tức sống lại tại chỗ, tiếp tục chạy bản đồ. Tiểu quân gia đối với cái chết của sư phụ mình tương đối bình tĩnh, lúc đầu còn có chút ngạc nhiên sau này cũng không thấy gì nữa.

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Anh tại sao lại leo lên núi.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tôi đi theo bản đồ a

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đi xuống dưới, đừng lên núi! Qua không được……

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Nga……

…………

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]:= = sư phụ anh lại đi đâu rồi.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Rớt xuống nước rồi QAQ tui nhấn nhầm phím, lập tức lên liền

…………

Hai người cực khổ xuyên qua vài bản đồ, rốt cục cũng tới Vạn Hoa. Đối mặt phong cảnh tú lệ Vạn Hoa, Thường Tiếu quả thực là kích động không thể nói nên lời, mất hơn nữa giờ rốt cục cũng đến

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Tôi muốn đi ăn cơm, theo sau nhé.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Được, tôi kéo cậu đến Thiên Xưởng

Giáng Tuyết Bạc Đầu một ngụm đáp ứng, sau đó cưỡi ngựa kéo tiểu quân gia chạy đi. Cậu mở bản đồ, nhắm ngay mục tiêu, chạy tới……

Chờ Phùng Quý Hiên nói chuyện điện thoại kêu thức ăn xong, liền thấy trên màn hình sư phụ và tiểu quân gia nằm ngay đơ.

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Tình huống gì đây.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Sao cậu về nhanh thế……

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Vốn tính đi ra ngoài ăn nhưng lỡ gọi thức ăn rồi

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Vừa về đã chết…… Mới có 2 phút

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Bị trượt chân ……

Tiểu quân gia không nói gì, nhìn bậc thang cao vạn trượng bên cạnh…… Cao như vậy té xuống sống mới là lạ. Vì thế yên lặng điểm sống lại tại chỗ, đứng lên hồi máu.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tôi còn hai phút nữa mới hồi sinh được QAQ

Thường Tiếu trong lòng nghĩ, cậu đã chết n lần, thời gian hồi sinh dài đến phát bực……

[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Hay là anh về thành đi.

[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:QAQ.

Võng du chi cư tâm bất lương –