Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương

Chương 49: Miểu sát…




Sói xám ăn thịt gà và Bất Chu Hầu hai cái quân gia ở thành Dương Châu tấp nập PK, bên cạnh một đống người máu giấy đứng la hét lag quá, một bên trêu đùa quên mất trời trăng mây gió.

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Tiểu Thần Thần cố lên!

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Tuy rằng lần thứ hai nghe thấy, nhưng vẫn xin phép cho tớ cười một lát

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Xem ra tra tra quân gia vẫn không sắc bén bằng lão đại

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Cố lên↖[ω]↗

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Sáp lá cờ á? Tớ cũng đánh

[ Bang phái ][ Thập Niên ]: Ít chơi máy tính thôi, cẩn thận thắt lưng em lại đau

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Fuck,*

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Tiểu Lâm Tử đi chỗ khác chơi, người ta đều là công, vì muốn làm cho tiểu thụ cười mới đánh lộn, cậu là thụ đừng có ham chơi

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:= =

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= =

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Fuck *** *** ***

Sói xám ăn thịt gà và Bất Chu Hầu đều là Thiên Sách, hai người vừa bắt đầu đều cưỡi ngựa. Thành Dương Châu rất nhiều người, PK lại không thể che chắn người chơi, tốc độ của hai người lại rất nhanh, trong chốc lát mọi người lag đến không thấy mặt mũi đâu hết.

Chờ cách vài giây, mới thấy Sói xám ăn thịt gà và Bất Chu Hầu đánh trở về, hiển nhiên bang chủ đại nhân thao tác sắc bén hơn, Sói xám ăn thịt gà bị đánh ngã ngựa. Mà mọi người trong bang nói chuyện không lâu, Bất Chu Hầu cũng bị đá xuống ngựa. Hai người đánh qua đánh lại. Sói xám ăn thịt gà lại lên ngựa, bên kia Bất Chu Hầu cũng lên theo.

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= x = hỗng thấy gì luôn

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: bọn họ đang dắt ngựa chạy rong

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Tớ lag muốn chết, bọn họ sao chạy hay dữ vậy, không khoa học xíu nào

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Máy tính phân phối cao

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Lại là kẻ có tiền

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Vậy bọn họ chừng nào mới đánh xong

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Mọi người giải tán đi, ăn tối xong hãy đến nhìn xem ai thắng ai thua

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Tớ cổ vũ đến mệt luôn

Hai cái quân gia đánh khó phân thắng bại, quần chúng vây xem đã sớm tan đi. Tuy rằng Sói xám ăn thịt gà thao tác kém hơn một chút, nhưng vẫn kéo dài mà không chết. Quân gia mở Khai Sơn Khai Lâm Khai Hổ rồi đánh trả gì đó, tốc độ mất máu vẫn còn chống đỡ được .

Nhưng là kế hoạch vĩnh viễn không thể cản nổi biến hóa, khi mọi người chưa kịp giải tán, Sói xám ăn thịt gà đột nhiên dừng tay, chết.

Thường Tiếu có điểm không phản ứng kịp, đang đánh tốt, sao Phùng Quý Hiên lại đứng im? Cậu kỳ quái Phùng Quý Hiên bên cạnh.

Phùng Quý Hiên cũng quay đầu đến xem hắn, nói một câu,“Chết chắc rồi……”

[ Bang phái ][ Giang Nguyệt Bân ]: Phùng Quý Hiên!!

[ Bang phái ][ Giang Nguyệt Bân ]: Mau ra đây cho lão nương *!!!

[ Bang phái ][ Giang Nguyệt Bân ]: Tiếu Tiếu nhà tôi đâu! Bây giờ đã gần tối rồi sao nó còn chưa về nhà! Di động cũng khóa máy, cậu muốn chết phải không

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]:=0=

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]:=0=

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]:=0= V5

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Cái này mới gọi là miểu sát

Phùng Quý Hiên đột nhiên thấy Thường Thu xuất hiện kênh bang, có tật giật mình tay run lên, PK cái gì ai quan tâm nữa, trực tiếp dừng lại, bị Bất Chu Hầu chém ngã.

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Học tỷ bớt giận……

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Di động chỉ là quên mở, tuyệt đối không phải cố ý

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:

Thường Tiếu nhìn Giang Nguyệt Bân trên kênh bang phát, thiếu chút nữa từ trên giường nhảy lên, làm eo đau, nhe răng nhếch miệng. Cậu cũng chột dạ, nghĩ đến cậu chuyện đêm qua, nếu chị hai biết sẽ tạc mao, nói không chừng sẽ từ máy tính chui ra?

Phùng Quý Hiên rất thành thật, nhanh mở di động ra, khỏi động không đến 5 giây Thường Thu liền gọi tới.

“Anh đi nhận điện thoại, em chơi tiếp đi.”

Thường Tiếu gật gật đầu, Phùng Quý Hiên cầm di động qua phòng kế bên nghe. Cúi đầu nhìn màn hình trò chơi, kênh bang phái lại bắt đầu ồn ào.

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Khí tràng của đồ đệ tớ thật sự là ……

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:⊙﹏⊙b

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Tiểu Bạch, tra quân gia còn sống không

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Ngạch, anh ấy đi nghe điện thoại của chị hai rồi

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]:o_0 chúng ta hãy cầu nguyện cho tra quân gia đi

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Tiểu Bạch, chị của cậu có biết cậu ấy ăn cậu không

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:………………

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:……………………

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:……………………

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Đi đi đi, đi lên đi

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Tiểu Bạch đồng hài, spam đáng xấu hổ nha

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]:-_-

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Tiểu Lâm Tử cậu thật bạch nha, Thập Niên mau dẫn cậu ấy đi

[ Bang phái ][ Thập Niên ]: Ngoan, đừng ngồi chơi game nhiều, anh mát xa cho em

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Ha ha ha, Tiểu Lâm Tử lên giường rồi ~

Thường Tiếu bị dọa cả người toàn là mồ hôi, tuy Thường Thu và Phùng Quý Hiên đang nói chuyện điện thoại, nhưng vạn nhất nhìn thấy kênh bang phái……

Phùng Quý Hiên đi ra ngoài gọi điện thoại, nói chuyện hơn hai mươi phút mới quay lại. Thường Tiếp lập tức nhìn hắn, hỏi thế nào?

Phùng Quý Hiên đi tới ngồi bên cạnh cậu, nói:“Tiếu Tiếu, thứ tư theo anh về nhà nhé.”

Hắn vốn tính cuối tuần này dẫn Thường Tiếu về nhà, nhưng hôm qua offline chưa kịp làm, kết quả hôm nay thân thể Thường Tiếu lại không thoải mái, cũng không đề cập đến chuyện này.

Thường Tiếu có chút khẩn trương, Phùng Quý Hiên tiếp tục nói:“Vốn anh không muốn nói với người nhà, trực tiếp mang em về là được. Nhưng học tỷ gọi điện thoại, nói hình như ba anh đã biết, gọi chúng ta thứ tư này về một chuyến.” Vì để Thường Tiếu an tâm, còn nói “Học tỷ nói chị ấy cũng đi.”

Người nhà Phùng Quý Hiên biết cậu? Thường Tiếu càng khẩn trương hơn, nghĩ thứ tư thì nhanh quá, muốn lấy di động nói với Phùng Quý Hiên sửa lại cuối tuần. Tuy rằng cũng chỉ kéo được mấy ngày, nhưng được ngày nào thì hay ngày ấy……

Phùng Quý Hiên cũng không đưa điện thoại cho cậu, hắn cũng đoán được Thường Tiếu muốn nói gì “Ba anh nói, ngày nào anh đi làm cũng không quản gì cả, cho nên thứ tư hay cuối tuần cũng vậy.”

…… Thường Tiếu không nói gì, nội tâm cực kỳ rối rắm. Lúc nhỏ cậu có gặp qua người nhà Phùng Quý Hiên, sau không gặp nữa, ngay cả Phùng Quý Hiên còn không nhớ lúc trước đã biết mình, đừng nói đến người nhà hắn.

“Còn có Tiếu Tiếu” Phùng Quý Hiên vươn tay kéo cậu vào trong:”Chúng ta đi xem cổ họng của em được không?”

Thân thể Thường Tiếu cứng ngắc, nhìn Phùng Quý Hiên mặt đầy lo lắng, liền cười gật gật đầu. Đôi phương hôn lên trán cậu một cái.

Thường Thu đặc biệt ân chuẩn cho Thường Tiếu ở lại biệt thự Phùng Quý Hiên thêm một đêm, ngày mai phải đưa cậu đi làm, phải cho cô thấy người, nếu thiếu một sợi tóc hay phát sốt cảm mạo gì đó, tuyệt đối sẽ lột 1 tầng da của Phùng tứ thiếu.

Phùng Quý Hiên đương nhiên đáp ứng, còn nói về chuyện ngày thứ tư mang Thường Tiếu về nhà, mặt khác muốn chữa khỏi cổ họng cho Thường Tiếu. Thường Thu không có dị nghị gì, cuối cùng khẩu khí hung tợn “Uy hiếp” một câu, nói tối hôm nay phải cho Thường Tiếu nghỉ ngơi tốt, không thể làm chuyện dư thừa.

Phùng Quý Hiên nghe “Uy hiếp” trắng trợn như vậy, lại nhẹ nhàng thở ra.

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: đồ đệ tớ cứ như vậy

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= = Trong giọng của cậu sao vẫn có chút luyến tiếc vậy……

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Đúng vậy, tớ còn muốn thấy Thu tỷ miểu sát tra quân tra như thế nào mà

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Vì sao Tiểu Bạch hiền như vậy, còn chị hai thì cực kỳ bạo lực, không khoa học

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:=0= lần sau nhìn thấy Thu Tỷ, nhất định phải nói cho chị ấy biết Tiểu Lâm Tử nói xấu chị ấy

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]:╮[╯_╰]╭ vô dụng, tớ cũng đâu phải ngốc M quân gia, không sợ

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Phốc, ngốc M

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Thập Niên mau xuất hiện, tiểu thụ nhà cậu muốn cậu

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Đúng vậy, Lâm tiểu thụ chỉ sợ Thập Niên

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]:Cút, tiểu gia mới không sợ anh ta, anh ta sợ tớ

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Cậu ta sợ không cho cậu ta lên giường

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Phốc –

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Tra quân gia, tiểu công phải ôn nhu, tiểu công không thể độc miệng

[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Fuck

[ Bang phái ][ Sói xám ăn thịt gà ]: Tối rất ôn nhu với Tiếu Tiếu nhà tôi

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]:=0= đêm qua rất ôn nhu

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]:=0= đêm qua rất ôn nhu

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:=0= đêm qua rất ôn nhu

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]:=0= đêm qua rất ôn nhu

[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:-_-

Thường Tiếu nhìn mọi người trên bang đỏ mặt, nghĩ đến chuyện đêm qua……

Nhưng Phùng Quý Hiên tuyệt đối không phải ôn nhu …… Tuy rằng lúc bắt đầu cũng có, nhưng lát sau thì không hề, nếu không thì thắt lưng cậu cũng không đau như vậy……

“Tiếu Tiếu em đỏ mặt.” Phùng Quý Hiên không nhìn câu nói của Thường Tiếu trên kênh bang phái, vừa quay đầu thì thấy mặt cậu có chút hồng, như đang ngẩn người.

Thường Tiếu nghe hắn cười xấu xa, trên mặt càng đỏ hơn, trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó chui đầu vào máy tính, cằm sắp đụng vào ngực.

Phùng Quý Hiên cảm thấy trong lòng như bị móng vuốt mèo cào nhẹ một cái, đặt máy tính sang một bên, sau đó bước đến gần cậu. Thường Tiếu không để ý, máy tính bị lấy đi mới ngạc nhiên mở to mắt nhìn hắn.

“Trước nên đi nghỉ ngơi, anh mát xa cho em nha. Chơi game nhiều không tốt đâu, mắt sẽ bị đau. Còn eo và chân em thế nào rồi? Đỡ hơn chưa?” Phùng Quý Hiên nói một đống, cầm laptop để lên đầu giường, sau đó kéo Thường Tiếu vào lòng, mình cũng lăn lên giường.

Thường Tiếu rụt lại, buổi sáng được hắn mát xa, eo đau đòi mạng, nghĩ lại liền thấy sợ, sao dám cho hắn mát xa nữa. Nhưng né mấy cái cũng không thành công, kết quả vẫn bị đặt dưới thân. Cậu vẫn mặc dục bào, thứ này tiện nhất là dễ dàng cởi ra …… Vì thế không cần hai giây đã không còn gì ……

“Thả lỏng, phải đau mới hết, lát nữa sẽ không sao.” Phùng Quý Hiên dụ dỗ Thường Tiếu xong, còn đưa cho cậu cái gối ôm, hai tay khoát lên vai cậu, chậm rãi xoa bóp. Tuy nói là mát xa eo, nhưng vẫn ăn xén, ấn ấn mấy phút, một đôi tay từ trên lưng lại chuyển xuống mông sờ vài cái.

Thường Tiếu mới đầu đau nhe răng nhếch miệng, ôm chặt gối ôm, nhưng sau mười phút cũng đỡ hơn. Đương nhiên không chú ý đến Phùng Quý Hiên thường thường sờ loạn, trong cổ họng thoải mái hừ hừ hai tiếng, bắt đầu buồn ngủ.

Thắt lưng bị ấn vào dần dần đỏ lên lên, hơn nữa làn da trắng nõn mềm mại, khiến người mê muội. Phùng Quý Hiên càng mát xa càng bắt đầu làm càn, hai tay lưu luyến trên hai cánh mông, nhẹ nhàng xoa. Thường Tiếu mơ hồ ngủ đi, cũng không phản kháng, chỉ ngẫu nhiên sẽ nhíu mi miệng ngâm một tiếng.

Phùng Quý Hiên lập tức cảm thấy hạ phúc có phản ứng, ngón tay hắn ở di chuyển xung quanh, đẩy vào một chút, nhưng không dùng lực. Người dưới thân không thoải mái uốn éo, loại cảnh tượng này cực kỳ kích thích thần kinh của hắn .

Một lọ thuốc mỡ nhỏ được đặt trên đầu giường, Phùng Quý Hiên vươn tay cầm lấy. Tách hai cánh mông ra, huyệt khẩu vẫn còn chút sưng đỏ. Hắn lấy một chút thuốc, đặt ngay huyệt khẩu.

Đặt xuống, thuốc mỡ màu bạch nhũ liền nằm trên huyệt khẩu sưng đỏ, nhìn qua có chút *** loạn. Thường Tiếu cảm thấy lành lạnh, thân thể run lên, nhưng vẫn không tỉnh. Phùng Quý Hiên nhẹ nhàng đẩy thuốc vào trong, lúc đầu chỉ dừng ở mật huyệt, rồi dùng lực tiến sâu vào.

Thuốc mở lạnh lẽo chui vào bên trong, Thường Tiếu ngâm một tiếng, có dấu hiệu sắp tỉnh, thân thể cứng lại, cửa huyệt như chịu kích thích co rút liên tục.

Hầu kết Phùng Quý Hiên cao thấp hoạt động, ném thuốc mỡ sang một bên, ngón tay xoa xoa xung quanh tiểu huyệt, chậm rãi đẩy vào.

Thường Tiếu không thoải mái hừ một tiếng, cảm giác mát xa trên lưng không thấy, muốn đứng dậy. Chống hai tay, thân thể vừa nâng lên một chút, liền cảm thấy nơi nào đó có chút khác thường .

Ngón tay Phùng Quý Hiên chỉ sáp nhập một lóng. Nhưng Thường Tiếu vừa động, lập tức nuốt cả ngón tay vào.

Cảm giác được chuyện gì đang xảy ra, Thường Tiếu không dám động đậy, trên mặt đỏ như đổ máu, tận lực không di chuyển, quay đầu hung hăng trừng hắn. Phùng Quý Hiên cũng sửng sốt, lập tức cười lên, thân thể áp lên lưng cậu, làm bộ như vô tội nói:“Anh đang thoa thuốc cho em thôi à.”

Thường Tiếu run run, cảm giác ở phía sau cực kỳ rõ ràng, ngón tay trong thân thể cậu chậm rãi chuyển động, có lúc duỗi ra coi lại, rồi lại rời khỏi, nhưng đến một nửa lại tiếp tục đi vào.

Cậu cắn răng đợi hai phút, ngón tay hắng động một cái thân thể cậu run lên một cái, ngay cả nó sáp bao nhiêu lần cậu cũng nhớ. Dù thoa thuốc có chậm như vậy nhưng cũng phải xong rồi chứ .

Phùng Quý Hiên càng ngày càng nghiện, thật muốn tăng thêm một ngón, hắn ngậm lấy vàng tai Thường Tiếu, dùng đầu lưỡi khiêu khích. Người dưới thân cánh tay mềm nhũn, thiếu chút nữa té xuống giường, nhanh chóng ôm lấy cậu,“Sắp xong rồi, cần đem thuốc mỡ đẩy vào, như vậy mới mau khỏi.”

Như thế Giáng Tuyết Bạc Đầu và Sói xám ăn thịt gà đồng thời biết mất, trong bang phái náo nhiệt một mảnh, YY đủ thứ.

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Ngốc M quân gia và Tiểu Bạch không thấy

[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Phỏng chừng là Tiểu Bạch thẹn thùng

[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Ôn nhu cái gì @_@

[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Ngạch nhanh như vậy tra quân gia đã đổi tên rồi

[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Phốc, đúng vậy

Võng du chi cư tâm bất lương –