Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương Tổng

Chương 210: 210: Tết Sum Vầy





Hôm đó, người của Vương Kiên nói Vương Quốc Đạt đã tìm thấy và đưa Lâm Doãn Khanh về Vương Gia.

Anh chỉ lo sợ, mẹ anh sống ở đó có ổn không?
........
Thoáng chốc đã đến năm mới, ngày Tết Nguyên Đán ở Việt Nam trăm hoa khoe sắc.

Hôm nay là 30 Tết, Tất Niên cuối năm, là bữa cơm cuối năm tạm biệt năm cũ và bước sang năm mới.
Năm mới đến, gia đình hạnh phúc sum vầy.

Tính đến nay đã bảy năm, bảy năm này không có cái Tết trọn vẹn đối với Trần Thanh Ngọc và Chu Thanh Nga.

Buổi chiều hôm đó, Vương Kiên cùng với Trần Thanh Ngọc và Chu Thanh Nga đi đến ngôi mộ của ba cô - Trần Huy Hoàng.

Bãi cỏ xanh mướt, ngôi mộ của ba cô đặt xung quanh.

Chu Thanh Nga đặt bó hoa cúc trắng xuống, cắt tỉa rồi cắm vào bình.

Bà đặt đĩa hoa quả rồi thắp hương cho ông, khom lưng ngồi xuống lau đi những vết bụi bẩn trên ngôi mộ.
Trần Thanh Ngọc mang thai cũng đã được ba tháng, cô từ từ ngồi xuống bên cạnh Chu Thanh Nga, Vương Kiên cũng ngồi xuống theo cô.
- “ Bố nó à, ông thấy không.

Con gái chúng ta giờ đây đã kết hôn rồi, vợ chồng nó sống rất hạnh phúc.


Thanh Ngọc đã có con trai và đang mang thai rồi, ông có vui không? Ông ở dưới đó hãy an nghỉ, tôi sẽ thay ông chăm sóc con gái và cháu ngoại của chúng ta.

” Chu Thanh Nga khuôn mặt hiền từ, u buồn nhìn vào bia mộ, nói với Trần Huy Hoàng
- “ Ba, con đến thăm ba rồi đây.

Ba ở dưới đó ăn Tết có vui không ba? Đã tám năm rồi, trong tám năm đó con sống rất tốt.

Ba có thể yên tâm nha ba, chồng con anh ấy rất tốt, Vương Gia và Hoàng Gia cũng rất tốt.

Con đã lên làm trưởng khoa rồi, ba vui không? Con trai con cũng ba tuổi rồi, đứa bé trong bụng con cũng được ba tháng rồi.

” Trần Thanh Ngọc nghẹn ngào nói
- “ Ba, con là Vương Kiên.

Con sẽ chăm sóc cho cô ấy thật tốt, sẽ không làm ba phải thất vọng đâu ạ.

Ba ở dưới đó hãy yên tâm an nghỉ, ba cứ hãy tin tưởng ở con.

” Vương Kiên dõng dạc nói
Từng ngọn gió mùa xuân thổi đến, ba người nán lại ở ngôi mộ một hồi lâu sau đó thì trở về nhà.
Giao thừa là thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới.

Trong thời khắc giao thừa, các thành viên trong gia đình thường dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất.
Sắm cây đào và cây quất ở miền Bắc, hay cây mai ở miền Trung và miền Nam được coi là sự chuẩn bị không thể thiếu trong những ngày giáp Tết.

Sau đó, trong những ngày Tết, gia đình sum họp bên nhau, cùng thăm hỏi người thân, dành những lời chúc mừng tốt đẹp, mừng tuổi và thờ cúng tổ tiên.
Lần đầu tiên Vương Kiên đón Tết ở Việt Nam, anh cũng lên mạng tìm hiểu về ngày lễ này.

Anh nhận thấy nó khá là rắc rối và rườm rà, khá nhiều lễ nghi cần phải làm.

Kéo dài rất nhiều ngày với vô số các phong tục tập quán phức tạp, chủ yếu diễn ra ở một vài nước châu Á.

Tiêu biểu là Tết ông Công - ông Táo, Tất Niên, ba ngày Tết Nguyên Đán,......
Vương Kiên cố gắng làm mọi thứ thật tươm tất, trước lạ thì sau quen.

Năm đầu tiên nên vẫn còn lạ lẫm, bởi lẽ ở Mỹ ngày Tết chỉ diễn ra duy nhất trong một ngày.

Không rườm rà, nhanh gọn.

Ánh đèn thành phố sáng rực, ngập tràn sắc màu xuân sang.


Tiết trời se lạnh, thỉnh thoảng lại có những cơn gió nhẹ của mùa đông thổi đến.

Ngoài đường người đi kẻ lại tấp nập đông đúc, khung cảnh ồn ào.

Dường như ai ai cũng háo hức chuẩn bị thật tốt cho khoảnh khắc giao thừa.
Gia đình Vương Kiên và Vương Gia Minh ấm cúng hơn bao giờ hết, có cả Chu Thanh Nga.

Bữa cơm gia đình ngọt ngào, đầy tình thương.

Trên gương mặt mỗi người đều rạng rỡ, hiện lên nụ cười tươi tắn.

Thời điểm đúng 0h00 phút, thời khắc bước sang năm mới.

Mọi ánh mắt của con người đều hướng lên trên cao, màn bắn pháo hoa rực rỡ, tung bay trên bầu trời rộng lớn.

Pháo bắn thành tiếng, nở rộ như một đoá hoa, màu sắc rực rỡ, tia sáng lung linh.

Thành phố trở nên náo động, ồn ào hơn bao giờ hết.

Điểm bắn ở Hồ Gươm và Công viên Thống Nhất đông đúc người đứng đó, Hà Nội tạo nên những khung cảnh nên thơ.

Gia đình Vương Kiên đứng trên tầng thượng, ngước mắt nhìn lên cao, môi mỉm cười.

Khoảnh khắc này thật sự rất hạnh phúc!
Vương Kiên ôm Trần Thanh Ngọc, thủ thỉ vào tai cô.

- “ Cảm ơn em, cảm ơn em vì đã xuất hiện trong cuộc đời anh.

Nhiều năm trước anh luôn cô đơn trong những ngày lễ, anh cũng chỉ lao đầu vào công việc.


Em xuất hiện, mọi thứ lại khác.


- “ Có em đây rồi, anh không còn phải sợ cô đơn nữa.

Nhờ có anh, Vương Thị mới được như ngày hôm nay.


Pháo hoa bắn sáng rực cả một không gian rộng lớn, là khoảnh khắc đặc biệt.

Sau này, gia đình Vương Kiên sẽ chào đón thành viên mới.

Ngày đầu năm mới, buổi sáng đầu xuân nắng nhẹ, tiết trời se lạnh.

Đi đâu chúng ta cũng thấy ngập tràn lời chúc, bao nhiêu tiếng cười và phong bao lì xì đỏ rực.

Vui sướng nhất vẫn là những đứa trẻ, nụ cười hồn nhiên, ngây thơ.

Không khí vui vẻ ngập tràn khắp cả nước.

Cả gia đình quây quần bên nhau, trao nhau những lời chúc tốt lành của buổi sáng đầu xuân.
Không gì hạnh phúc hơn cảnh gia đình sum vầy, không có niềm vui nào lớn hơn khi cả gia đình quây quần vui vẻ..