Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 76




Beta: Stuki^^

Đứng ở trước mặt chính là người giúp việc của Bạch gia.

Bạch Tụng ngẩng đầu: ” Chuyện gì?”

-“Cái đó… Mặc tiên sinh cùng Nhị tiểu thư cãi vã, Mặc tiên sinh phân phó tôi gọi ngài đi qua đó.”

-“Cãi vã? Bạch Vân đã làm gì chọc Ngũ ca tức giận?”

-“… Hình như là không tìm thấy một cô gái, Mặc tiên sinh để bảo Nhị tiểu thư giao người, Nhị tiểu thư không chịu.”

-“Tôi biết rồi!”

Bạch Tụng đứng lên, cúi đầu liếc nhìn Trì Hoan, ánh mắt phức tạp: ” Trì tiểu thư! Lần sau có thời gian lại tìm cô trò chuyện.”

Trì Hoan rũ xuống mắt, ngón tay nắm chặt ly thủy tinh, cười nhạt: ” Được!”

Một ly rượu bỗng chốc đã thấy đáy, cô chống giữ cằm vuốt vuốt cổ ly, thỉnh thoảng còn có người đàn ông tiến lên bắt chuyện, cho đến khi Thịnh Đường ngồi xuống bên cạnh cô, mới xem như được yên tĩnh lại rồi.

-” Chờ Thời Khiêm cùng cô trở về?”

Cô thản nhiên nói: “Anh ấy không có bảo tôi chờ, cũng không nói theo tôi cùng trở về, tôi đã gọi trợ lý của tôi tới đón rồi!”

Thịnh Đường không có tiếp tục nói cái gì nữa, Trì Hoan yên lặng thưởng thức rượu vang.

Cho đến trong đại sảnh lại đột nhiên lại ồn ào một trận, mọi người tự động tách ra một con đường. Tiếng nghị luận lại lần nữa vang lên, Trì Hoan mới ngẩng đầu nhìn qua.

Đầu ngón tay căng thẳng, tầm mắt nhìn thẳng ở đó.

Người đàn ông tuấn mỹ mà càng lạnh lùng, trong tay ôm lấy một cô gái ướt nhẹp, tóc dài nhỏ nước, giống như còn bị lạnh, trên người đang đắp cái áo khoác của người đàn ông.

Trì Hoan dĩ nhiên nhận biết, đó là áo của Mặc Thời Khiêm.

Mặc Thời Khiêm chẳng qua là đi ngang qua đại sảnh, hắn bình tĩnh, trực tiếp ôm lấy cô gái trong ngực bước xuống lên thang, hướng lầu hai đi tới, Bạch Tụng chạy chậm ở phía sau hăn.

Trì Hoan nhìn hình ảnh của bọn họ biến mất ở trong tầm mắt, trên mặt không có biểu tình gì, duy chỉ có ngón tay run run.

Một lát sau, cô lại giơ tay lên rót một ly rượu.

Tầm mắt của người đàn ông bên cạnh không chút kiêng kỵ rơi vào trên mặt của cô:” Ghen?”

Trì Hoan sắc mặt rất nhạt, không có trả lời câu hỏi của anh ta.

Anh ta cười thật thấp: “ Trì Hoan! Cô dường như không hiểu, đối với anh ấy mà nói, khế ước quan hệ trung thành có tầm quan trong như thế nào.”

-“Phải không?! Vậy hẳn là cái gì?”

-“Cô gái kia, phát sinh quan hệ với anh ấy trước cô, cũng không có bất kỳ khác biệt gì. Anh ấy ban đầu bảo vệ cô là bởi vì chức trách, hôm nay cứu cô gái kia… Đối với anh ấy mà nói cũng không có điều gì là không thể.”

Trì Hoan nhìn chằm chằm chất lỏng trong ly rượu, bưng lên uống một hớp, sau đó buông xuống, nói: ” Anh tựa hồ là sợ tôi mất hứng, cho nên đặc biệt thay anh ấy giải thích.”

Anh ta tựa như cười mà không phải cười: ” Vậy cô có vui vẻ sao?”

[ Cô gái kia, phát sinh quan hệ với anh ấy trước cô, cũng không có bất kỳ khác biệt gì. ]

Không có bất kỳ khác biệt gì?

Không có bất kỳ khác biệt gì thì thế nào, khi đó Mặc Thời Khiêm đối với cô mà nói, cũng bất quá là chức trách hộ vệ, cô cho tới bây giờ cũng không có xem hắn là một nam nhân.

Bây giờ…

Cô mặt không cảm giác, nhắm mắt, môi đỏ mọng cong ra mấy phần lạnh lùng chế giễu, hắn cũng chỉ là người đàn ông bẩm sinh thương tiếc đi, huống chi Quý Vũ là bởi vì hắn mới bị như vậy.

Qua ước chừng mười phút, Mặc Thời Khiêm xuống đầu tiên, khuôn mặt tuấn mỹ của hắn giống như là che lấp một tầng nhàn nhạt sương mù, lạnh thấu xương.

Chuyện này kinh động Bạch lão.

Bạch lão đang cùng một ông lão nói chuyện phiếm, cũng không để ý chuyện gì, trong tay chống quải trượng hướng trên đất nặng nề gõ xuống, lạnh giọng: “Bạch Vân, con bây giờ lập tức đi lên cho ta!”

Bạch vân xưa nay kiêu căng quen rồi, cô ta chính là bị Bạch lão cưng chiều thành cái tính kia, đột nhiên bị rống một tiếng như vậy, lúc này cũng có chút không quen: ” Ba, con đang cùng bạn bè nói chuyện, ba muốn làm gì chứ…”

“Ba!!!” nặng nề một tiếng, một bạt tai trực tiếp liền quăng trên mặt của cô ta, mặt của cô ta đều lệch về một bên.

-“Bạch Vân! Hôm nay là sinh nhật của chị con, con đang với gây khó dễ với ai, không xấu hổ, mất mặt sao?”

Bạch Vân nước mắt một chút liền rơi xuống. Cô ta bụm mặt, gắt gao cắn môi đỏ mọng, nước mắt ào ào: ” Con xấu hổ mất mặt? Ba, người từ hầm rượu dưới đất tìm ra cô gái kia chính là Bạch Tụng, nói là con liên quan đến cô ta, chính là bởi vì bọn họ nói như vậy, người không hỏi đúng sai liền đánh con?”

Bạch lão cả giận mắng: ” Không phải là con? Không phải là con còn có thể là ai?”

Bạch Vân trợn to hai mắt: ” Chẳng lẽ không thể là bọn họ tự biên tự diễn hãm hại con sao? Cô gái kia thích Thời Khiêm, biết con quen anh ấy đã một thời gian dài, chạy đến trước mặt của con tới khiêu khích con, còn có Bạch Tụng… Chị ta oán hận cô em gái này cũng không phải là một ngày hay hai ngày rồi!”

Trì Hoan nhìn xa xa một màn kia, nâng trán không nhịn cười được.

Cuối cùng, cô lại nhìn người đàn ông kia một cái.

Hắn vẫn là không có biểu tình gì, gương mặt đẹp trai thâm trầm lãnh đạm, trong đôi mắt có chút ám sắc nghiền ngẫm xen lẫn mỉa mai, không nói một lời đứng ở nơi đó, như người đứng xem cuộc vui vậy.

Trên lầu vang lên thanh âm đã giận đến run rẩy: ” Cô đang nói lăng nhăng gì đó?”

Quý Vũ đã đổi quần áo, tóc dài màu đen vẫn còn có chút ướt nhẹp buông ở sau vai, lộ ra sự nhu nhược. Sắc mặt cũng có chút tái nhợt, hiển nhiên nghe được lời nói vừa rồi: ” Tôi cùng Bạch đại tiểu thư đồng thời hãm hại cô? Tôi hướng cô khiêu khích? Bạch nhị tiểu thư, cô lần trước thấy tôi tỏ tình với người đàn ông cô thích, cô cho người định bắt cóc tôi, kết quả trói lầm người, tôi chỉ là muốn cô xin lỗi người bạn của tôi, cô lừa tôi ra phía sau, sau đó để cho người đem tôi nhốt vào hầm rượu dưới đất. Nếu như không phải có Thời Khiêm cùng Bạch đại tiểu thư, tôi bây giờ đã bị chết cóng.”

Bạch Vân lạnh lùng nhìn cô ta: ” Thật sao? Là tôi đem cô nhốt? Bạch gia biệt thự lớn như vậy, Thời Khiêm cũng không tìm được cô, bạch Tụng thế nào nhanh liền tìm được?”

Bạch Tụng cũng đã xuống, âm thanh lạnh hơn: ” Tôi vì sao một lát là tìm được? Bạch Vân! Từ nhỏ đến lớn, em đem chị ấy giam ở bên trong còn thiếu sao?”

Bạch Vân bộc phát dùng sức cắn môi đỏ mọng, phảng phất cũng là xấu hổ đến mức tận cùng: ” A! A! Các cô đều nói như thế, tôi còn có thể nói cái gì?”

Cô ta ngược lại nhìn về phía Quý Vũ, ánh mắt ác liệt: ” Vậy cô nói cho tôi biết, cô tỏ tình với Mặc Thời Khiêm, anh ấy chấp nhận sao? Không hề có! Anh ấy cự tuyệt cô, một cô gái như cô ngay cả tình địch cũng không phải, tôi tại sao phải đem cô nhốt vào dưới hầm rượu? Chính là vì cho chị ta có thể làm người tốt một lần sao?”

Bạch Tụng mặt đều đỏ lên vì tức giận: “Bạch Vân, em…”

“Tôi? Tôi thế nào? ” Bạch Vân sờ mặt mình: ” Hai người các cô, một người thích Thời Khiêm, một người từ nhỏ đã ghét tôi! Liên thủ hãm hại tôi, chuyện vu oan cho tôi còn khó khăn sao?”

Quý Vũ giận đến phát run: ” Cô nói bậy, ngậm máu phun người?”

-“Tôi ngậm máu phun người? Nói tôi hại cô, cô hẳn là có nhân chứng cùng vật chứng?”

Bạn của Quý Vũ không nhịn được phản bác: ” Có người thấy được!”

Cô ta vừa nói, vừa đem người nói nhìn thấy Quý Vũ bị Bạch Vân cùng hai cô gái kéo ra ngoài, hỏi: ” Anh nhìn thấy là cô ta đem Tiểu Vũ mang đi?”

-“Cái này… Tôi chỉ nhìn thấy Bạch tiểu thư cùng với cô ấy cùng rời đi đại sảnh… Cũng không có nhìn thấy những thứ khác.”

<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->