Vợ Yêu Ở Trên: BOSS, Đừng Yêu Tôi

Chương 88: Hắn như thế nào âm hồn bất tán




Cố Nam Nam đầu tiên là khiếp sợ trong ba giây, sau đó gạt đi tay hắn trên đầu, “Cắt, cậu cho rằng như vậy thì mình sẽ tin cậu sao? Còn không mau mau nói thật ra?”

Vẻ mặt Quý Bắc Thần bi thương, thậm chí còn phóng đại ôm lấy ngực, “Nam, cậu nghi ngờ kỹ thuật của mình như vậy, làm mình rất đau.”

Cố Nam Nam không phải không tin kỹ thuật của hắn, chỉ là một thân này của hắn đã làm cô sinh ra ngờ vực.

“Thần, cậu không lừa mình được, đừng quên mình chuyên nghiệp là cái gì?”

Cô vốn dĩ học thiết kế, thường ngày cũng có chú ý đến tuần lễ thời trang, cũng chú ý đến các thương hiệu cao cấp trên thế giới, cô tuyệt đối sẽ không nhận sai.

Hắn đang mặc trên người một bộ tây trang màu lam được may thủ công đến từ thương hiệu thời trang nổi tiếng thế giới Armani. Được thành lập tại Milan vào năm 1975 bởi nhà thiết kế thời trang George • Armani (girgiarani), George • Armani ở Mỹ là thương hiệu thiết kế bán chạy nhất châu Âu, ông được biết đến với việc sử dụng các loại vải mới và sản xuất tuyệt vời.

Hắn mặc một thân này trên người, Cố Nam Nam nhìn thấy chính là một đống biệt thự sang trọng.

Một bộ quần áo đã trăm vạn, còn có đồng hồ, giày của hắn…… Đều là những thứ hàng cao cấp hàng đầu, từ đâu mà hắn có được nhiều tiền để mua những bộ đồ đắc tiền như thế?

Quý Bắc Thần chăm chú nhìn cô thật sâu, sau đó bực bội nắm lấy đầu mình, xua tay, “Thật không hổ là Nam, thế nhưng bị cậu nhìn ra, xem ra mình chỉ có thể nói thật.”

Cố Nam Nam khoanh hai tay trước ngực, tư thái như một nữ vương, “Hừ, mau lên.”

Quý Bắc Thần hơi ngượng ngùng, “Thật ra, mình đã mượn từ một người bạn, áo này quần này, cả thẻ hội viên cũng vậy.”

Người bạn đó của hắn cũng thật giàu có.

Cố Nam Nam vậy mà đã tin tưởng một cách dễ dàng, không tiếp tục miệt mài theo đuổi sâu hơn, "Cậu đến đây làm gì?”

Hắn lấy từ trên tay một phục vụ đi ngang qua hai ly rượu vang đỏ, đưa cho Cố Nam Nam một ly, nâng ly rượu nhấp một ngụm, vô tội nói: “Bởi vì lúc mình đi ngang qua cửa thì thấy cậu vào, mình có chút không yên tâm, nên vào theo!”

Hóa ra hắn mất công đến đây, là vì lo lắng cho cô.

“Cảm ơn cậu, Thần!” Không cảm động là giả.

Hắn cười rất tà tứ, “Nếu muốn cảm ơn mình như thế, tốt hơn là nên lấy thân báo đáp đi, mặc dù mình là một con ma nghèo.”

Cố Nam Nam không quan tâm, hoàn toàn xem lời hắn nói như một lời nói đùa, “Cậu rốt cuộc có bao nhiêu bụng đói ăn quàng, đến cả bạn thân của mình cũng xuống tay? Thần, cậu đừng nói với chị, bây giờ cậu vẫn còn.”

Hắn đầu tiên hơi choáng váng, sau đó cười rộ lên, “Nam, trò đùa của cậu cũng quá khôi hài, không ngờ cậu còn có tiềm chất xấu xí, mình thật là bội phục cậu đến ngũ thể đầu địa a!”

Sắc mặt Cố Nam Nam nhiễm một chút đỏ ửng, người này, vậy mà dám cười nhạo cô xấu xí?

Cô phản bác, “Nếu mình xấu xí, cậu chính là con gấu bị mình thuần phục.”

“Vậy à?” Hắn khom lưng tay duyên dáng đặt ở trước ngực, “Rất vui lòng.”

“Đúng rồi, Nam cậu đến đây để làm gì!” Hàn huyên lâu như thế mới đến trọng điểm.

“Mình đang tìm một người!” Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy hẳn là nên nói ra, “Mình tìm Lệ tiên sinh!”

Lệ tiên sinh?

Từ trong đầu Quý Bắc Thần hiện lên danh sách khách mời ngày hôm nay, căn bản là không có họ Lệ.

Lệ tiên sinh trong miệng Nam rốt cuộc là ai?

Cách đó không xa có người vẫy tay với Cố Nam Nam, là chuyên viên trang điểm vừa mới trang điểm cho cô, cô có chút hối tiếc với Quý Bắc Thần, “Thần, có người tìm mình, mình phải đi trước một chuyến, nơi này quá nguy hiểm, cậu hãy ngoan ngoãn trở về đi! Yên tâm, mình sẽ không sao.”

Xong, buông ly rượu trong tay, đang định rời đi, tay lại bị Quý Bắc Thần bắt lấy, trong mắt hắn mang theo chút hoảng loạn, “Nam, nơi này không phải nơi chúng ta có thể đến, đi thôi! Bây giờ mình đưa cậu ra khỏi đây.”

“Không được!” Cố Nam Nam một mực từ chối. Hôm nay cô đến đây là có chuyện quan trọng, mặc dù nơi này đã để lại cho cô một chuyện cực kỳ không tốt vào đêm qua!

“Tại sao không được! Nam, cậu biết nơi này là……”

“Thần, có người tìm mình, mình phải đi trước.” Cuối đại sảnh, chuyên viên trang điểm chào cô.

“Nam!”

“Được rồi, cậu về trước đi!”

Quý Bắc Thần nhìn Cố Nam Nam biến mất ở đại sảnh bữa tiệc, nụ cười như ánh mặt trời trên mặt dần biến mất, hắn không ngờ Nam sẽ xuất hiện ở đây.

Một người đàn ông trung niên đi đến trước mặt Quý Bắc Thần, đứng một cách cung kính, “Thiếu gia, cuối cùng cũng tìm được cậu.”

Quý Bắc Thần trong nháy mắt trầm xuống, khuôn mặt tuấn dật lạnh lẽo hơn vài phần, “Đã biết, ông đi trước đi.”

Xem ra là tránh không được sao?

“Vâng.”

Cố Nam Nam đi ra đại sảnh, lướt qua hành lang thật dài, đến một hoa viên sang trọng.

“Cô Cố, người cô tìm đang ở bên trong đình.”

“Ai?” Chẳng lẽ là……

Chuyên viên trang điểm đã xoay người rời đi.

Cố Nam Nam hít sâu một hơi, nên hay không nên, có lẽ Lệ tiên sinh đã biết cũng không chừng, tóm lại mặc kệ là dạng kết quả gì, cô cũng phải chuẩn bị thật tốt để chấp nhận.

Ôm ý nghĩ như vậy, cô căng da đầu cất bước về phía trước, mỗi một bước chân như đi trên bụi gai.

Đi đến bên cạnh đình, bước chân Cố Nam Nam thả chậm lại, một thân ảnh màu đen đang đứng giữa đình, đưa lưng về phía cô, không thể nhìn thấy khuôn mặt của người nọ, nhưng từ trên người hắn lại tản ra khí chất làm cô có chút không dám đến gần.

Cố Nam Nam nghĩ trong lòng, Lệ tiên sinh này thật đúng là phong cách hay thay đổi.

Cô nhấp môi, “Lệ tiên sinh, tôi là Cố Nam Nam, có chút lời muốn nói với anh.”

Cô dẫn đầu mở lời, nơi này cho cô cảm giác rất xấu, chỉ muốn cùng Lệ tiên sinh làm rõ ràng sau đó rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.

“Cái đó Lệ tiên sinh, đêm qua chúng ta có hẹn……”

Người đàn ông đứng trong đình quay người lại, khuôn mặt quen thuộc dần trở nên rõ ràng ở trước mặt cô, những lời nói của Cố Nam Nam như xương cá bị mắc kẹt lại trong cổ họng ——

“Cô Cố, đã lâu không gặp!”

Hai tay Mặc Lệ Tước bỏ vào trong túi quần, bộ tây trang màu đen dưới ánh đèn tĩnh mịch có vẻ càng thêm anh tuấn thâm thúy, mày rậm mắt to, môi mỏng gợi cảm, toát lên khí chất của một nam thần cấm dục.

Đặc biệt là những từ ngữ chập chờn từ trong miệng hắn vân đạm phong khinh phát ra, càng làm cho *adrenaline của Cố Nam Nam bạo tăng, cơn giận như núi lửa bùng nổ ào ạt chảy ra.

(*Đây là một hôocmon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm.)

Tiếng rống giận từ trong kẽ răng cô tuôn ra, “Tại sao luôn là anh?”

Rõ ràng đêm qua đã thượng cùng nhau, vậy mà bây giờ lại cái gì đã lâu không gặp cô?

Da mặt của tên khốn này đâu rồi, tiết tháo đâu rồi?

Đều vứt mẹ nó cả rồi?

Khóe miệng hắn gợi lên ý cười lương bạc, “Điều này chứng minh giữa chúng ta có duyên phận, không phải sao? Cô Cố thân yêu?”

Thân yêu mẹ nó!

“Duyên phận?” Cô cười lạnh, “Tôi thấy như là đại tiện trong WC, bốc mùi kinh tởm.”

Hắn bước vài bước lớn lại đây, áp đảo cô trên cột đình, ngón tay xẹt qua đôi môi đỏ bừng của cô, “Cố Nam Nam, cái miệng này há ra thật sự không hề khoan nhượng người khác.”

Nói xong, cúi người hôn lên môi cô.

Hắn cường thế bá đạo đòi lấy, không cho cô có bất cứ cơ hội vùng vẫy nào, hôn cô đến cuồng nhiệt, hôn đến hít thở không thông, mới khẽ thở dốc rời khỏi môi cô, ngón tay với khớp xương rõ ràng nắm lấy cằm cô, khiến cho cô ngẩng đầu đối diện với hắn, “Muốn gặp Lệ tiên sinh của cô như thế sao?”

Cằm bị niết sinh đau, cô lại không sợ chết trừng mắt nhìn hắn, gian nan từ trong miệng nói ra, “Tôi muốn gặp ai cũng không liên quan đến anh, Mặc Lệ Tước giữa chúng ta đã kết thúc, anh đừng mơ tưởng lại đụng đến tôi!”

Chân dài của hắn rảo bước tiến lên, ngăn cản giữa hai chân cô, khoảng cách cả hai càng thêm gần sát, ngay cả mùi cơ thể của nhau cũng có thể cảm nhận được rõ ràng, nhớ đến đêm qua ở căn phòng tầng trên cùng hắn cũng dùng thủ đoạn như vậy khiến cho cô phải thỏa hiệp, trong lòng Cố Nam Nam vẫn có chút hoảng sợ.

Tên khốn này sẽ không muốn cô ở đây luôn đi!

Đối với tên biến thái này, không có chuyện gì là hắn làm không được.

Hắn dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, cánh môi ghé sát mặt cô, giọng nói trầm thấp hồn hậu quyến rũ, “Cô tin hay không, tôi sẽ làm cô ngay bây giờ.”

Mặc Lệ Tước nhẹ buông tay ra, Cố Nam Nam lập tức vùng vẫy, “Buông tôi ra!”

Trải qua sự trùng hợp liên tiếp này, làm cô cũng sinh ra nghi ngờ, “Mặc Lệ Tước mối quan hệ giữa anh và Lệ tiên sinh là gì, có phải các anh biết nhau hay không?”

Rõ ràng hai lần này đều là Lệ tiên sinh liên hệ cho cô, nhưng mỗi lần gặp mặt đều biến thành Mặc Lệ Tước, giữa bọn họ có giao dịch gì?

Chẳng lẽ xem cô như một mặt hàng mà tiến hành mua bán sao?

Nghĩ đến đây, tâm Cố Nam Nam càng kịch liệt đau đớn.

Vùng vẫy cũng có chút dữ dội.

“Buông tôi ra, bây giờ tôi sẽ đi tìm anh ta hỏi cho rõ!”

Trong lòng Mặc Lệ Tước có chút buồn cười, cô gái này lúc thông minh thì rất thông minh, bây giờ sao lại trở nên ngu ngốc như thế, chẳng lẽ biểu hiện của hắn còn chưa đủ rõ ràng sao?

“Lệ tiên sinh của cô sẽ không đến, đêm nay chỉ có tôi và cô ở đây.”

Cố Nam Nam dừng lại, tay chống trên ngực hắn vô lực rũ xuống, bị một đòn đả kích, cảm xúc hơi nhỏ giọt hỏi, “Ý của anh là anh ta đã bán tôi cho anh, phải không?”

Sắc mặt cô tái nhợt, khẽ cười xinh đẹp.

Không ngờ cô sẽ rơi vào loại tình trạng này, cái này cùng những cô gái trong hộp đêm mời chào khách có khác gì nhau.

Mặc dù tất cả mọi thứ không phải những gì mà cô mong muốn.

Nhưng thực tế chính là như vậy, nếu mỗi người ngay từ đầu đã có một cuộc sống tốt đẹp, ai lại muốn đi hộp đêm làm ‘gái’ chứ?

Âm sắc của hắn lạnh lẽo, “Có thể như thế.”

“Cho nên……” Hắn đến gần cô, “Ngay cả khi chúng ta xảy ra chuyện gì ở đây, cũng sẽ không có người biết, càng sẽ không có người quấy rầy.”

“Mặc Lệ Tước, đồ vô sỉ!” Cô giơ tay chuẩn bị cho hắn một cái tát.

Tay bị chặn lại ở không trung, giọng nói của hắn lạnh lẽo đến dọa người, “Còn có vô sỉ hơn.”

Hắn thô bạo kéo tay cô đặt lên eo mình, chính mình đã thủ sẵn đầu cô, hung hăng hôn xuống ——

Bá đạo mạnh mẽ xâm nhập vào trong miệng cô, hút lấy hương thơm của cô, từng bước một công thành đoạt đất, chà đạp lãnh thổ của cô đến không còn một tấc đất, không còn một ngọn cỏ nào.

Đôi môi của hắn mang theo mùi hương nhàn nhạt, ban đầu từ thô bạo dần trở nên dịu dàng, Cố Nam Nam bỗng mở mắt ra, cảm giác dịu dàng này, dường như cô đã từng được cảm nhận qua ở đâu đó.

Cô ngây ngốc nhìn hắn, hắn nhắm mắt lại, hàng lông mi dày và dài hơi hướng về phía trước, làn da trắng nõn đến phụ nữ cũng phải ghen tị, người đàn ông đang chuyên tình hôn dường như cảm nhận được cô thất thần, vươn tay bịt kín hai mắt cô lại, giọng nói đờ đẫn, “Cho tôi chuyên tâm một chút.”