"Vô sỉ!"
Sính Đình tức giận mắng to, chỉ thấy Mạc Thiên Kình giật giật, rút khỏi cơ thể cô, đứng dậy.
"Hôm nay anh tha cho em một mạng, nếu lần sau em còn dám như vậy với anh,đừng trách anh khiến em ba ngày ba đêm không xuống giường được!" MạcThiên Kình tràn đầy cảnh cáo, Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm. Đùa gì thế, còn có lần sau sao!
Nếu còn có lần sau, thì cô không phải là Ngọc Sính Đình rồi !
Không ngờ đi xem mắt chăm sóc mà lại bị người đàn ông này ăn ba lượt!
Quá ghê tởm, cô quyết định cách người đàn ông này thật xa!
"Mạc Thiên Kình, tôi không tham gia nữa!"
Ngọc Sính Đình nhàn nhạt nói, cầm quần áo đi vào phòng tắm, nhìn trong gương một thân tràn đầy dâu tây, tức giận nghiến răng.
Cô thề sẽ không bao giờ gặp lại cái này người đàn ông xấu xa này!
"Ngọc Sính Đình, anh nói đều là sự thật!"
Mạc Thiên Kình đi vào phòng tắm, Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm, anh không thể lễ phép lịch sự một chút sao?
Tối thiểu nên tôn trọng cô một chút đi, bây giờ cô đang tắm!
"Không sai!"
Cô quyết định, cô muốn cách xa người đàn ông này!
Người đàn ông này thật sự quá ghê tởm, quá đáng sợ!
"Được, coi như em thức thời, tắm xong, chờ anh!"
Mạc Thiên Kình nói xong xoay người rời đi!
"Cái chó má gì! !" Sính Đình hướng về bóng lưng của anh hét lớn, đùa gì thế, tại sao tắm xong cô phải chờ anh, chờ anh giày xéo lần nữa?
Không được, cô không thể ở lại chỗ này, người đàn ông này thật sự là quá ghê tởm, nếu như cô ở lại, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị lớn bụng!
Vừa nghĩ tới bụng bự, Sính Đình mới phát hiện rất tệ , cô cứ như vậy quên mất ngừa thai?
Có thể mang thai hay không?
Sính Đình rất sợ, rất sợ, nếu mà mang thai, cô chẳng phải sẽ sinh con, sẽ cùng anh kết hôn sao?
Cùng anh kết hôn, sau đó mỗi đêm bị anh hành hạ?
Làm sao có thể?
Không được, cô nhất định phải chạy trốn, tuyệt đối không thể cho anh tìmđược, đi nơi nào tránh ba năm rưỡi hãy trở về nữa, đến lúc đó anh cũngkết hôn, cô ở bên ngoài cũng tìm chồng, như vậy tất cả đều vui vẻ!
Không sai, chính là như vậy!
Quyết định chủ ý, Sính Đình đứng dậy mặc quần áo tử tế, xoay người đi xuống dưới lầu.
"Các anh đã quyết định, vậy ngày mai cùng đi!"
Mạc Thiên Kình nhìn Lão K cùng với Trương Vượng, hai người này xem như kỹthuật bắn súng và võ thuật nổi bật hơn người, hơn nữa hai người cũng đã28 tuổi, nhưng vẫn chưa kết hôn, lại càng không có cha mẹ, bọn họ tựnguyện tham gia, anh cũng cảm thấy rất tốt.
"Thượng tướng, tôi cũng đi. . . . . ."
"Tôi cũng muốn đi. . . . . ."
Những người khác nhao nhao yêu cầu, Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, mọi người đều là anh em tốt vào sinh ra tử, hôm nay là trận chiến sống chết, bọn họhoàn nguyện ý hăng hái tham gia, quốc gia có những người này, sao có thể không bình yên!
"Lần này để cho chúng tôi đi trước, lần sau sẽ đổi phiên các anh!"
Lão K hào sảng nói, Trương Vượng cũng nói.
"Lần sau, tôi sẽ để cho các anh đã nghiền, lần này chúng ta ghi danh trước!"
"Được, lần sau thì lần sau!"
Mọi người nhìn họ, mọi người đều biết, bất kể là một lần, mọi người rất bướng bỉnh!
"Hôm nay chúng ta luyện tập cho tốt, ngày mai tranh thủ toàn thắng !"
Mạc Thiên Kình dặn dò, mang theo bọn họ hướng sân huấn luyện đi tới, SínhĐình cầm bọc đồ của mình nhanh chân đi ra biệt thự, khóe miệng lộ ra nụcười nhạt!
"Mạc Thiên Kình, goodbye!"
Đi tới nhà để xe, cô lên xe chạy như bay rời khỏi biệt thự.
Đến tối thì huấn luyện xong, Mạc Thiên Kình quay lại biệt thự, vốn cho làsẽ có một bàn thức ăn ngon, không ngờ trong biệt thự tối đen, mở đènnhìn xung quanh, trên giường để lại một tờ giấy.
"Mạc Thiên Kình, tôi quay về đi làm!"
Không ngờ cô bỏ lại mình, đi làm?
Mạc Thiên Kình cắn răng nghiến lợi, người phụ nữ đáng chết, không tham gia còn chưa tính, thậm chí còn không ở lại đây với anh?