Sính Đình không ngờ Belle lại là một người như vậy, cô vốn còn tưởng rằng hắn có tính tình hai mặt hay thay đổi, nhưng thế nào cũng không ngờ đến, ba của hắn lại là người như vậy, nghĩ đến ngày hôm qua Khải Địch là một người rất biết nói lý lẽ thiệt hơn cùng bọn họ, cô còn cảm thấy ông ta không tệ, không ngờ lại là một lão biến thái.
Belle nhìn Sính Đình, khổ sở cười nói:
"Hai loại đều bị!"
"Nghiêm trọng như thế sao!"
Sính Đình có chút giật mình, vậy theo đó mà nói, nếu như thuốc hết tác dụng thì Belle dịu dàng trước mắt này lại sẽ biến thành Belle điên cuồng biến thái của ngày hôm qua?
Belle gật đầu đáp: "Không sai, cho nên tôi không hy vọng Lý Băng biết mình có một người anh như thế này!"
Sính Đình nhìn Belle, trong nháy mắt liền cảm thấy Belle thật rất đáng thương, chỉ là. . . . . .
"Belle, anh hãy yên tâm đi, Lý Băng là một bác sĩ cực kỳ giỏi, tôi nghĩ cô ấy có thể trị hết bệnh cho anh!"
Sính Đình nghĩ có lẽ Lý Băng sẽ có biện pháp, Mạc Thiên Kình đã từng nói Lý Băng là một bác sĩ trong ngoài nước khó có được, y thuật của cô ấy rất giỏi, chỉ là cô cũng không biết cô ấy có thể chữa khỏi cho Belle hay không.
Belle nhìn Sính Đình nói: "Cô đừng gạt tôi, bệnh này đã ăn sâu vào xương tủy, căn bản không có biện pháp chữa trị, Sính Đình, cám ơn cô, cám ơn cô đã cho tôi có cảm giác của gia đình!"
Mặc dù rất ngắn ngủi, nhưng hắn thật rất thỏa mãn, hắn biết, có lẽ một giây kế tiếp, hắn sẽ biến thành Belle điên cuồng, nhưng là giờ phút này hắn vẫn còn là Belle của trước kia.
"Anh không phải nói cám ơn, cứ cho Lý Băng xem một chút, có lẽ thật sự có thể trị hết!"
Sính Đình cũng không muốn hắn buông tha, phải biết, nếu như hắn tiếp nhận trị liệu, có lẽ cuộc chiến này có thể sẽ không diễn ra, còn nếu như không đi chữa, có lẽ chiến tranh không có cách nào tránh khỏi rồi.
Belle nhìn Sính Đình nói: "Tôi hiểu biết rõ cô nói cái này là vì tốt cho tôi, cô hãy yên tâm, tôi sẽ không để cho cuộc chiến tranh này xảy ra đâu!"
Hắn tuyệt đối sẽ không để cho cuộc chiến tranh này nổ ra được.
Belle ở trong lòng âm thầm thề, hắn tuyệt đối sẽ không!
Sính Đình nhìn Belle, thật khiến cho người ta rất đau lòng, nhưng chỉ trừ khuyến cáo bên ngoài, cô thật không có biện pháp nào để hỗ trợ.
"Chúng ta trở về đi thôi, hi vọng chúng ta còn có thể cùng nhau ngắm mặt trời như thế này!"
Belle đứng dậy, điều nên nói cũng đã nói rồi, trong lòng cũng thấy thư thái rất nhiều, mười mấy năm qua, đây cũng là lần duy nhất hắn nói nhiều như vậy, hiện tại rốt cuộc đã được trải lòng, vì thế cảm thấy thật thoải mái!
Sính Đình gật đầu, sau đó hai người trở lại bên trong biệt thự, Mạc Thiên Kình đứng ở cửa, nhìn thấy Sính Đình đi tới, vội vàng kéo cô lại quan tâm hỏi.
"Không sao chứ?"
Sính Đình cười lắc lắc đầu, nhìn Mạc Thiên Kình khẩn trương như thế, trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
"Mạc Thiên Kình, Belle đã giữ lời, chúng ta bây giờ nên nói chuyện một chút!"
Belle nhìn Mạc Thiên Kình, thấy hắn ta quan tâm Sính Đình như thế, không thể không nói, Mạc Thiên Kình là một người đàn ông tốt. Tối thiểu đối với phụ nữ mà nói, đàn ông như vậy chính là người tình trong mộng của bọn họ!
"Được!"
Mạc Thiên Kình nhìn Belle, xoay người cùng đi theo vào biệt thự, hai người mặt đối mặt ngồi ở trên ghế sofa, !
Sính Đình không ngờ Belle lại là một người như vậy, cô vốn còn tưởng rằng hắn có tính tình hai mặt, nhưng thế nào cũng không ngờ đến, ba của hắn lại là người như vậy, nghĩ đến ngày hôm qua Khải Địch là một người rất biết nói lý lẽ thiệt hơn cùng bọn họ, cô còn cảm thấy ông ta không tệ, không ngờ lại là một lão biến thái.
Belle nhìn Sính Đình, khổ sở cười nói.
"Hai loại đều bị!"
"Nghiêm trọng như thế sao!"
Sính Đình có chút giật mình, vậy theo đó mà nói, nếu như thuốc hết tác dụng thì Belle dịu dàng trước mắt này lại biết biến thành Belle điên cuồng biến thái của ngày hôm qua?
Belle gật đầu một cái nói: "Không sai, cho nên tôi không hy vọng Lý Băng biết mình có một người anh như thế này!"
Sính Đình nhìn Belle, trong nháy mắt này, liền cảm thấy Belle thật rất đáng thương, chỉ là. . . . . .
"Belle, anh hãy yên tâm đi, Lý Băng là một bác sĩ cực kỳ giỏi, tôi nghĩ cô ấy có thể trị hết bệnh cho anh!"
Sính Đình nghĩ có lẽ Lý Băng sẽ có biện pháp, Mạc Thiên Kình có nói qua, Lý Băng là một bác sĩ trong ngoài nước khó có được, y thuật của cô ấy rất giỏi, chỉ là cô cũng không biết cô ấy có thể chữa khỏi cho Belle hay không.
Belle nhìn Sính Đình nói: "Cô đừng gạt tôi, bệnh này đã ăn sâu vào xương tủy, căn bản không có biện pháp chữa trị, Sính Đình, cám ơn cô, cám ơn cô đã cho tôi có cảm giác của gia đình!"
Mặc dù rất ngắn ngủi, nhưng hắn thật rất thỏa mãn, hắn biết, có lẽ một giây kế tiếp, hắn sẽ biến thành Belle điên cuồng, nhưng là giờ phút này hắn vẫn còn là Belle của trước kia.
"Anh không phải nói cám ơn, cứ cho Lý Băng xem một chút, có lẽ thật sự có thể trị hết!"
Sính Đình cũng không muốn hắn buông tha, phải biết, nếu như hắn tiếp nhận trị liệu, có lẽ cuộc chiến tranh này có thể tránh khỏi, nếu như không đi chữa, có lẽ một cuộc chiến tranh không có cách nào tránh khỏi rồi.
Belle nhìn Sính Đình nói: "Tôi hiểu biết rõ cô nói cái này là vì tốt cho tôi, cô hãy yên tâm, tôi sẽ không để cho cuộc chiến tranh này xảy ra đâu!"
Hắn tuyệt đối sẽ không để cho cuộc chiến tranh này nổ ra.
Belle ở trong lòng âm thầm thề, hắn tuyệt đối sẽ không!
Sính Đình nhìn Belle, thật khiến cho người ta rất đau lòng, chỉ là trừ khuyến cáo bên ngoài, cô thật không có biện pháp nào để hỗ trợ.
"Chúng ta trở về đi thôi, hi vọng chúng ta còn có thể cùng nhau ngắm ánh mặt trời!"
Belle đứng dậy, điều nên nói cũng đã nói rồi, trong lòng cũng thấy thư thái rất nhiều, mười mấy năm qua, cũng là lần duy nhất hắn nói nhiều như vậy, hiện tại rốt cuộc đã nói ra, nên cảm thấy thật là thoải mái!
Sính Đình gật đầu một cái, hai người trở lại bên trong biệt thự, Mạc Thiên Kình đứng ở cửa, nhìn thấy Sính Đình đi tới, vội vàng kéo cô lại quan tâm hỏi.
"Không có sao chứ?"
Sính Đình cười lắc lắc đầu, nhìn Mạc Thiên Kình khẩn trương như thế, trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
"Mạc Thiên Kình, Belle đã giữ lời, chúng ta bây giờ nên nói chuyện một chút!"
Belle nhìn Mạc Thiên Kình, thấy hắn ta quan tâm Sính Đình như thế, không thể không nói, Mạc Thiên Kình là một người đàn ông tốt. Tối thiểu đối với phụ nữ mà nói, đàn ông như vậy chính là người tình trong mộng của bọn họ!
"Được!"
Mạc Thiên Kình nhìn Belle, xoay người cùng đi theo vào biệt thự, hai người mặt đối mặt ngồi ở trên ghế sofa, sát khí trên mặt Belle đã mất đi rất nhiều, lại biến thành một quý ông lịch thiệp của trước kia rồi.
"Mới vừa nói gì mà nói lâu như vậy!"
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, nhỏ giọng hỏi, hai người nói chuyện hơn hai tiếng, thật cũng đủ lâu, làm hại anh đứng ở cửa tê hết cả chân, mắt không rời bọn họ một khắc, thật lo lắng Belle sẽ gây bất lợi với cô.
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, kéo tay của anh, nhỏ giọng nói.
"Chờ sau khi nói xong chuyện chính, em sẽ nói cho anh biết!"
Mạc Thiên Kình biết ý của cô liền gật đầu rồi tiếp tục phân phó:
"Em cần đi lên nghỉ ngơi một chút, chơi với con một lát."
Sính Đình nhìn Belle, liền nhớ tới Lý Băng.
"Em đi xem Lý Băng một chút đã, hai người cứ từ từ nói chuyện!"
Quay sang gật đầu với Belle một cái, Sính Đình liền xoay người đi lên lầu, Thủy Nhi cũng đi theo cô lên trên.
"Sính Đình, Lý Băng và Belle thật sự là anh em sao?"
Thủy Nhi rất là tò mò, thấy bọn họ ra ngoài lâu như vậy, thật rất muốn biết bọn họ nói cái gì, nhìn Belle trở lại, hình như sát khí cũng vơi bớt đi rất nhiều.
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, nhớ tới lời của Belle, nhàn nhạt nói.
"Ừ, là anh em, nhưng mà hắn lại không cho tôi nói với Lý Băng! Sợ Lý Băng không thích có một người anh như vậy!"
Sính Đình nhớ tới khi Belle nói lời này, dáng vẻ tươi cười đắng chát, làm cho cô cảm thấy đau lòng.
"Đáng đời, nếu tôi là Lý Băng, tôi cũng sẽ không nhận người anh như vậy, quá biến thái rồi !"
Thủy Nhi thở phì phò nói, nhớ tới hành động việc làm mấy ngày nay của Belle, cô liền cảm thấy hắn rất đáng ghét, căn bản cũng không muốn Lý Băng có liên quan với hắn.
Chỉ là bọn họ lại đích xác có liên hệ máu mủ, lần này thật vẫn không biết nên làm sao.
"Thật sao? Nhưng tôi cảm thấy Belle thật rất đáng thương, cô không biết đâu. . . . . ."
Sính Đình đơn giản đem chuyện Belle nói cho Thủy Nhi nghe, cô không hy vọng Thủy Nhi xem Belle là loại người độc ác tàn bạo vô nhân tính, thật ra thì hắn cũng rất đáng thương.
Cái gọi là con bất học lỗi của cha, dạy không nghiêm do thầy lười biếng, mặc kệ nói từ phương diện nào, đây đều là lỗi của người làm ba như Khải Địch.
Có người ba như thế, cộng thêm phương thức dạy dỗ như vậy, hắn không trở thành biến thái mới là lạ.
Thủy Nhi nghe Sính Đình nói, có chút khó tin, chu môi nói:
"Không ngờ hắn cũng có lúc đáng thương như vậy!"
Nhưng mà cô vẫn không thấy thích hắn ta cho lắm!
Sính Đình thở dài, đi vào phòng của Lý Băng, đang muốn gọi Lý Băng, liền nhìn thấy một bóng người từ cửa sổ nhảy xuống, Lý Băng căn bản cũng không còn ở bên trong nữa.
"Đứng lại!"
Sính Đình vội vàng vọt tới bên cửa sổ, người kia đã xuống đến lầu dưới, mấy người khiêng một người chạy đi.
"Nhanh đi báo cho Mạc Thiên Kình, Lý Băng bị người ta bắt đi rồi!"
Sính Đình la lớn, Thủy Nhi nhanh một bước chạy ra, Sính Đình vội vàng từ cửa sổ bật người nhảy xuống, mới vừa hạ xuống đất liền nhìn thấy mấy người kia đem Lý Băng nhét vào một chiếc ô tô màu đen, sau đó ‘ vèo ’ một cái lái đi!
Sính Đình chạy tới, chỉ kịp nhìn thấy biển số xe là XX7898, là xe Audi R8.
Thủy Nhi lao xuống lầu hô lớn.
"Thượng tướng, Lý Băng bị người ta bắt đi rồi!"
"Cái gì!"
"Cái gì!"
Mạc Thiên Kình và Belle đồng thời đứng lên, trên mặt đều là vẻ khó có thể tin được, làm sao có thể, trong khi thực lực hai bên cường đại như vậy mà vẫn còn chúng vẫn có cơ hội dẫn người đi, đến tột cùng là do ai làm ra?
"Là thật, mới vừa rồi chúng tôi đi lên, liền nhìn thấy một bóng người từ cửa sổ nhảy xuống, Sính Đình vội vàng nhảy qua cửa sổ đi xem, liền nhìn thấy Lý Băng bị người ta khiêng đi rồi!"
Thủy Nhi vội vàng giải thích, Belle và Mạc Thiên Kình vội vàng đi ra ngoài cửa, đã nhìn thấy Sính Đình thở hổn hển chạy trở lại.
Sau khi sinh xong cảm thấy thể lực của cô yếu đi rất nhiều.
"Lý Băng bị người ta bắt đi rồi, xe Audi R8, biển số xe là XX7898. . . . . ."
Sính Đình nhìn thấy bọn họ lập tức nói, Mạc Thiên Kình vội vàng đỡ lấy cô, nhíu mày lại không vui nói.
"Làm sao em lại đi ra ngoài, chẳng lẽ em không biết bây giờ em đang ở cữ hay sao?"
Lại còn đuổi theo người ta đi ra ngoài như vậy, có biết làm như vậy đối với thân thể tổn thương rất lớn hay không, Mạc Thiên Kình thật rất lo lắng, giai đoạn ở cữ liền bị cô phá hỏng rồi ! Sau này còn không biết sẽ ảnh hưởng đến thân thể như thế nào.
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình nói: "Em quên mất! Lý Băng bị mấy người kia bắt đi, Mạc Thiên Kình, Belle, các anh nhanh đi cứu cô ấy đi!"