"Yêu? Giữ anh ta lại?"
Thủy Nhi lẩm bẩm nói thầm, cô yêu Thượng Quan Quân Triết, nhưng mà hình như Thượng Quan Quân Triết lại chưa từng nói yêu cô?
Nghĩ tới đây, trong lòng Thủy Nhi cũng bắt đầu luống cuống, nếu anh ta không yêu cô thì không phải là chính là đang đùa bỡn với tình cảm của cô sao? Thượng Quan Quân Triết, mấy tháng này, họ cũng không có lên giường, một người đàn ông có thể khống chế được mấy tháng liền không đi tìm phụ nữ sao?
Nghe nói đàn ông một khi đã khai trai sẽ nghĩ tới làm chuyện kia, mà cô mỗi lần đều cự tuyệt anh cầu hoan, anh sẽ không bởi vì ham muốn cho nên đi ra ngoài tìm phụ nữ khác chứ?
Thủy Nhi nhìn Mạc Thiên Kình, trừng to hai mắt hỏi.
"Mạc Thiên Kình, mấy tháng không làm anh có muốn tìm phụ nữ khác làm chuyện kia hay không!"
Thủy Nhi cũng không quản lời nói của chính mình có xẩu hổ hay không, vừa nghĩ xong liền bật thốt ra, Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, lúng túng đỏ mặt.
Sính Đình cũng không ngờ đến Thủy Nhi sẽ hỏi vấn đề này, nói thật lòng thì cô cũng rất muốn biết, có phải đàn ông đều muốn thường xuyên làm chuyện kia hay không?
Mạc Thiên Kình quay đầu lại liếc nhìn các đặc cảnh sau lưng, trong số bọn họ cơ hồ đều là đàn ông, những tên kia đều dùng ánh mắt đồng tình cùng với ánh mắt dò xét nhìn anh.
Ở trong mắt bọn họ, thượng tướng cũng là đàn ông, cũng sẽ có thất tình lục dục, bọn họ cũng rất muốn biết, cuộc sống riêng của thượng tướng là như thế nào.
"Không biết nữa, cả đời tôi đã nhận định người phụ nữ của mình chính là Sính Đình, nên sẽ không phản bội lại tình cảm này của chúng tôi!"
Anh cũng không muốn tìm đến phụ nữ khác, anh vẫn cho là mặc kệ là nam hay là nữ, đều cần phải công bằng. Nếu như một ngày kia, anh không tốt, Sính Đình chọn rời khỏi anh, anh mới có tư cách đi tìm người phụ nữ khác.
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, những lời này so với bất kỳ lời ngon tiếng ngọt nào còn dễ nghe hơn, kiếp này, cô gả cho Mạc Thiên Kình thật là không hối, không oán!
Thủy Nhi thật hâm mộ nhìn Sính Đình, Mạc Thiên Kình được coi như là cực phẩm trong giới đàn ông rồi, từ khi cô biết anh tới nay, trừ Sính Đình ra, hình như thật không có phụ nữ khác.
Mặc dù trung gian có chút nhạc đệm nho nhỏ, nhưng từ đầu đến đuôi, tình cảm của Mạc Thiên Kình đối với Sính Đình đều là thật lòng, không một chút dối trá!
Mỗi một người đặc cảnh phía sau cũng đều rất kinh ngạc nhìn Mạc Thiên Kình, quả thật là thượng tướng, cây ngay không sợ chết đứng, xem ra những tin đồn kia đều là thật.
Mạc Thiên Kình chung tình, đẹp trai, hơn nữa còn đặc biệt sủng ái người phụ nữ của mình!
"Sính Đình, lần này, cô có thể gả cho Mạc Thiên Kình rồi !"
Lý Băng nhìn Sính Đình, chắc cô ấy cũng đã sớm bị Mạc Thiên Kình cảm động, đồng ý gả cho anh ta rồi?
Sính Đình gật đầu một cái: "Tôi lần này thật tâm muốn gả cho Mạc Thiên Kình!"
Con cũng đều đã có, hơn nữa lúc trước nói câu sinh long phượng thai kia cũng nên thực hiện rồi!
"Sính Đình, gả cho anh đi!"
Mạc Thiên Kình từ trong ngực lấy ra chiếc nhẫn mình đã chuẩn bị thật lâu để cầu hôn, quỳ một chân xuống trước mặt Sính Đình, kể từ sau khi mất tích, anh trở lại Trung Quốc tìm người tỉ mỉ làm ra một chiếc nhẫn giống cái cũ như đúc, muốn tìm một cơ hội để cầu hôn, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất!
Sính Đình nhìn chiếc nhẫn Mạc Thiên Kình cầm trong tay, nhìn trái tim đó, còn chưa kịp phản ứng, đã nhìn thấy Mạc Thiên Kình bá đạo lấy chiếc nhẫn ra lồng vào ngón tay của mình.
"Anh mặc kệ, em đã đồng ý, từ hôm nay trở đi, em chính là vợ của anh rồi !"
Mạc Thiên Kình nắm lấy tay Sính Đình, trên mặt cười mờ ám, Sính Đình nhìn anh, dù sao cô cũng rất muốn gả cho anh.
Bá đạo thì cứ bá đạo đi, dù sao từ khi biết anh đến bây giờ, nói cho đúng là sau khi lên giường, anh vẫn cứ bá đạo như vậy.
"Vậy thì được rồi, bắt đầu từ hôm nay, anh sẽ thuộc sự cai quản của em!"
Sính Đình duỗi ngón tay ra, nhìn chiếc nhẫn đang lấp lánh trên đó, thỏa mãn cười.
Thủy Nhi nhìn Sính Đình và Mạc Thiên Kình, thấy bọn họ thật rất hạnh phúc!
"Thủy Nhi, anh đã trở về!"
Thượng Quan Quân Triết chạy như bay vào, thở hổn hển, trên trán tất cả đều là mồ hôi.
Thủy Nhi nhìn Thượng Quan Quân Triết, mở miệng liền hỏi.
"Làm sao cả người đều là mồ hôi như vậy?"
Mùi mồ hôi nồng nặc, thật không biết vài ngày rồi anh có tắm không, sao lại hôi như vậy, hơn nữa râu ria trên cằm cũng dài ra, quần áo thì nhăn nhúm, cả người trông cứ như tên ăn xin vậy, nếu anh không nói lời nào, cô thật sẽ cho là anh là tên ăn xin không biết từ chỗ nào chui ra đây!
"Anh là Thượng Quan Quân Triết?"
Sính Đình bịt mũi, mùi mồ hôi trên người của anh ta thật sự là quá nồng, ngửi vào muốn nôn mửa, Lý Băng cũng đứng ra xa một chút, cau mày nhìn anh ta.
"Thượng Quan Quân Triết, anh đã đi làm cái gì, làm sao lại biến thành bộ dạng như quỷ thế này!"
Bộ dáng này, coi như có đi tìm phụ nữ thì đoán chừng cũng không có người nào nguyện ý cho anh ta, trông cứ như ông già vậy.
Thượng Quan Quân Triết vội vàng chùi mồ hôi, rất là uất ức nói:
"Các người không nên như vậy, tôi mấy ngày nay vì tìm người để cứu các người ra mà chạy ngược chạy xuôi, cũng không nghỉ ngơi tí nào, ngay cả ngủ cũng không có thời gian, vừa nghe được Mạc Thiên Kình đến đây, tôi liền như ngựa không ngừng vó chạy tới đây xem thế nào!"
Anh dễ dàng sao chứ? Nếu không phải cứu các cô ra, anh sao lại trở nên như vậy? Hơn nữa đã nhiều tối không ngủ được một ngon giấc ngon lành nào!"
Thủy Nhi nhìn Thượng Quan Quân Triết, đau lòng nói: "Anh cứ đi tắm trước đã, bọn em chuẩn bị trở về nước rồi!"
Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình hỏi: "Anh, thật có thể trở về sao, lần này nếu không đem bọn họ tiêu diệt, nước Mĩ và chúng ta có thể thật sự sẽ nổ ra chiến tranh đấy!"
"Cậu cứ đi tắm trước đã rồi nói sau!"
Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết, cũng biết cậu ta trong khoảng thời gian này thật cực khổ. Cậu ta nói rất đúng, lần này chuyện gia tộc Bruce đã gây ra quả thật rất lớn.
Bắn thị trưởng Trung Quốc trọng thương như vậy, còn đối phó với anh nữa, nếu như anh không phải quan chức thì sẽ không có chuyện gì, nhưng là một khi đã động đến quan chức nếu không xử lý tốt thì không được.
Chính phủ Trung Quốc sao có thể mặc cho quan chức của mình bị người Mỹ khi dễ, hơn nữa còn liên lụy tới đám người Sính Đình bị giam lỏng, những chuyện này phải lấy được câu trả lời thỏa đáng mới được.
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình: "Có phải cấp trên đã có chỉ thị xử lý chuyện này rồi hay không?"
Cô cũng cảm thấy chuyện này không thể nào đơn giản như vậy, nếu như xử lý tốt tới đón bọn họ, tại sao lại còn phải mang một đôi đặc cảnh đến đây, hơn nữa cô biết, tuyệt đối không chỉ có những người này thôi đâu!
"Ừhm, chính phủ nước Mĩ đã nói rồi, muốn hoàn toàn san bằng gia tộc Bruce, tỏ vẻ muốn cảnh giới, đoán chừng sẽ có một trận đánh ác liệt!"
Anh cũng không muốn tham gia trận chiến này, nhưng nước Mĩ và TrungQuốc đã thương lượng đưa ra kết quả là muốn tiêu diệt gia tộc Bruce, còn muốn đem bắt những người đã phạm tội mang ra xét xử!
"Xử lý bọn họ?" Sính Đình có chút không dám tin, chính phủ cũng không để ý đến mạng người như vậy sao?
Mạc Thiên Kình lắc đầu một cái: "Không phải, nếu như bọn họ đầu hàng thì cứ dựa theo luật pháp mà xét xử, còn nếu như không hàng thì sẽ bắn nhau."
Chuyện này cũng không có biện pháp nào khác, đáng chết nhất chính là, c nội bộ quan chức Trung Quốc cũng có liên quan đến gia tộc Bruce. Chuyện ám sát Diệp Duệ cùng với chuyện của anh đều có liên quan đến quan chức của chính phủ Trung Quốc, bước đầu đã xác nhận người kia là ai rồi!
"Lý Băng, cô làm sao vậy!"
Thủy Nhi nhìn Lý Băng, sắc mặt của Lý Băng đang trắng bệch ra, ngồi xổm trên mặt đất!
"Thủy Nhi, tôi. . . . . ."
Lý Băng vẫn chưa nói hết, cả người liền hôn mê bất tỉnh!