Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 245: Thứ đồ chơi kia của đàn ông!




Liễu Nghị Hiên nhìn mặt Diệp Duệ đang rất khẩn trương, liền nhíu mày hỏi.

"Anh có ý kiến?"

Diệp Duệ nhìn anh ta, không biết làm sao ngực như bị cái gì chặn lại vô cùng khó chịu. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, anh cư nhiên không biết nên nói cái gì.

Người đàn ông như vậy, Lý Băng nhất định sẽ thích, nếu so với anh thì người đàn ông này ở trong mắt của Lý Băng nhất định sẽ ưu tú hơn.

Nghĩ tới đây, Diệp Duệ cũng có chút khổ sở, anh đã quá vọng động rồi, mới có thể làm mất đi con của bọn họ. Trước kia, có lẽ anh còn có thể dùng đứa bé này ràng buộc Lý Băng, để cho cô ấy ở bên mình, nhưng bây giờ, anh cái gì cũng không có!

Mạc Thiên Kình nhìn Diệp Duệ, rồi nói với Liễu Nghị Hiên:

"Đừng đùa anh ta nữa, lúc này anh ta cũng đã đủ khổ sở rồi!"

Diệp Duệ nhìn Liễu Nghị Hiên, rồi lại nhìn Mạc Thiên Kình, thở dài, tức giận, thì ra là anh ta đang trêu chọc anh.

Đang suy nghĩ thì điện thoại di động đột nhiên vang lên, Diệp Duệ liếc nhìn màn hình, hưng phấn thiếu chút nữa là nhảy xuống:"Mạc Thiên Kình, Lý Băng gọi điện thoại đến rồi!"

Diệp Duệ kích động đè xuống phím nghe.

"Diệp Duệ, anh đã chết hay chưa!"

Lý Băng rất không khách khí rống giận, giọng nói tương đối cao, Diệp Duệ không ngờ cô gọi điện thoại cho mình câu đầu tiên lại là như vậy, tâm tình hưng phấn toàn bộ bị biến mất, cảm thấy rất mất mác.

"Rất xin lỗi, vẫn chưa!"

Giọng Diệp Duệ có phần hơi lạnh, nhìn Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình cau mày. Diệp Duệ ấn phím loa ngoài để mọi người cùng nghe cho rõ ràng.

"Chưa chết là tốt rồi, Diệp Duệ anh phải nhanh chóng khỏe lại cho tôi, hiện tại tôi vẫn đàn ở Mỹ, anh phải đến cứu tôi ra ngoài!"

"Cái này là em đang quan tâm đến tôi hay là. . . . . ."

Diệp Duệ còn chưa nói hết liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Lý Băng:

"Diệp Duệ, anh đừng có nghĩ nhiều, mau đến cứu tôi ra ngoài. Tôi ở chỗ này sắp phát điên mất rồi, Belle quả thật chính là tên hỗn đản!"

Nhớ tới tên Belle ghê tởm đó, Lý Băng liền giận đến phát run cả người, sớm biết vậy nên đem thứ kia của hắn cắt thành từng khúc, tại sao khi đó cô lại không nghĩ tới điều này chứ!

Hiện tại mọi người đi hết rồi, ngẫm nghĩ hồi lâu, càng nghĩ càng uất ức, không ngờ cư nhiên lại ấn số điện thoại của Diệp Duệ, cũng không quản có nhận hay không, liền gọi đến không ngờ là anh lại nhận.

Cô cũng không biết làm sao lại gọi điện thoại cho anh, chỉ là ấn ấn bàn phím, liền ấn dãy số kia của anh, nghĩ tới việc này cô thấy buồn bực vô cùng!

Tại sao cô lại gọi điện thoại cho anh ta chứ!

"Hắn ta có hành động như vậy với em hay không?"

Diệp Duệ nghe cô nói thế cũng biết hiện tại cô rất tức giận, xem ra Belle thật sự rất đáng chết, tổn thương anh chỉ là chuyện nhỏ, cư nhiên bây giờ lại muốn đánh chủ ý lên trên người Lý Băng.

Nghĩ đến mới vừa rồi Liễu Nghị Hiên nói Sính Đình thiếu chút nữa là bị Belle cường hôn, anh lại thấy vô cùng lo lắng, tên Belle đó có cường hôn cô hay không.

Chỉ là Lý Băng bản lĩnh phòng thân chắc sẽ không có chuyện gì, chỉ là Belle, không phải người ngu, nhất định sẽ có biện pháp, nghĩ tới chỗ đó, tất cả đều là những cô gái xinh đẹp, Diệp Duệ liền không nhịn được lo lắng.

"Diệp Duệ, anh không sao chứ, chuyện lần trước là do ai làm, tôi sẽ lột da của hắn! !"

Đến tột cùng là tên nào lại làm Diệp Duệ bị thương , nói cho cô biết, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.

Trong lòng Diệp Duệ bỗng nhiên thấy ấm áp, Lý Băng vẫn còn quan tâm đến anh.

"Lý Băng, có phải em đang quan tâm đến tôi không?"

"Ai quan tâm anh làm gì, Diệp Duệ, đừng cho rằng hiện tại tôi gọi điện thoại cho anh có nghĩa là tôi đã tha thứ cho anh. Tôi cho anh biết, tôi muốn anh sống để trả nợ cho tôi."

Lý Băng nghĩ tới bản thân không có việc gì, con của cũng đã chết rồi, cũng bởi vì anh ta đột nhiên nổi điên lên như thế mới hại chết nó.

Đời này của cô cái gì cũng đều có thể phấn đấu, nhưng mà đứa bé, thì cô chỉ có một mà thôi, vì vậy cô thật sự rất muốn giữ nó lại, tuy nhiên nó lại bị Diệp Duệ tàn nhẫn bóp chết rồi.

Diệp Duệ bị cô nói như vậy, liền trầm mặc, cô ấy nói không sai, anh quả thật nên đền mạng, chỉ là anh. . . . . .

"Lý Băng, chờ tôi phá xong vụ án này, thì sẽ mặc cho em xử lý!"

Diệp Duệ trầm giọng nói, lời nói tràn đầy tắc nghẹn, đầy bất đắc dĩ.

"Được!"

Lý Băng nói xong cũng cúp điện thoại, trái tim cư nhiên lại đập rất mạnh, bản thân cô đang bị sao không biết.

Rõ ràng là rất tức giận, rất tức giận, nhưng tại sao khi nghe được Diệp Duệ nói ra câu mặc cho cô tùy ý xử lý,thì lúc đó tất cả hận thù đều biến mất.

Sính Đình đi tới, nhìn Lý Băng, nhàn nhạt nói.

"Cô vẫn rất quan tâm đến Diệp Duệ !"

Rồi ngồi vào bên cạnh nhìn Lý Băng, Lý Băng cố hết sức che giấu vẻ không tự nhiên của mình, hàm hồ nói.

"Nào có! Tôi không có thích Diệp Duệ đâu!"

Sính Đình nghe Lý Băng nói vậy, không nhịn được cười ra thành tiếng, mặc dù bọn họ bây giờ đang bị Belle giam giữ, nhưng vẫn có ăn có uống, hơn nữa Mạc Thiên Kình vẫn là còn sống, điều này đối với cô mà nói, đã coi như là vô cùng tốt rồi.

"Cô cười cái gì!"

Lý Băng không được tự nhiên mặt đỏ lên, nhìn Sính Đình, nhịp tim đập càng nhanh.

Rõ ràng cô rất hận Diệp Duệ, hận đến mức muốn đòi mạng, nhưng mà bây giờ lại rất muốn nhìn thấy anh, cũng rất muốn anh tới nơi này để cứu mình!

Lý Băng ảo não, muốn vứt bỏ hình ảnh Diệp Duệ đang hiện lên trong đầu nhưng lại phát hiện làm thế nào cũng không vứt bỏ được, lại càng thêm khắc sâu.

"Băng, thật sự nếu không thích Diệp Duệ, lần này trở về, cô liền thiến anh ta đi! Anh ta đã làm cô mất đi đứa con chưa kịp chào đời, đem thứ quý giá nhất của cô phá hủy, người như vậy còn có tư cách gì để làm đàn ông nữa!"

Sính Đình giả bộ nghiêm trang nói, nhìn ánh mắt của Lý Băng lóe lên, càng thêm khẳng định suy đoán của mình.

"Sính Đình, cô nói xem nếu cắt thứ kia của đàn ông đi thì không phải họ thật sự liền biến thành thái giám đấy chứ?"

Cô cũng không có nhìn kỹ cái đồ chơi kia của Diệp Duệ to lên trông thế nào, chỉ biết là lúc bọn họ làm chuyện đó anh ta rất mạnh mẽ, không biết mệt là gì.

Nghĩ tới đó, lỗ tai cũng đỏ ửng lên, cả người cũng đều hồ hồ.

Sính Đình thấy Lý Băng hỏi vậy, trong đầu liền liên tưởng đến hình ảnh cô và Mạc Thiên Kình làm việc đó, loại cảm giác này thật rất ***, chỉ là đần ông nếu không có vật kia, có phải cả đời này cũng không có cách nào làm chuyện kia hay không?

"Tôi cũng không biết, cô biết làm thế nào để cắt được chính xác không? Nghe nói cái đó của đàn ông phải vào thời điểm đó thì vật kia mới có thể to lớn chứ còn bình thường đều là nhũn như con chi chi mà thôi!"

Sính Đình nói xong, nhớ tới lần kia Mạc Thiên Kình tắm cùng cô chính là như vậy, có điều cô cũng không hiểu rõ tại sao cái kia của Mạc Thiên Kình lại đột nhiên trở nên to lớn. . . . . .

Sính Đình vội vàng đập tan tư tưởng xấu xa của mình, chính cô như thế nào, lại nghĩ đến cái kia đồ chơi kia của anh vậy, thật sự là quá mất mặt mà!

Mặt Lý Băng cũng sắc mặt rất đỏ, nhìn Sính Đình, bọn họ đều đã trải qua loại chuyện đó, tuy có trải qua nhưng cũng không có nhìn kỹ, dĩ nhiên là không cách nào miêu tả được.

"Ừhm, nhưng tại sao khi nhìn thấy phụ nữ có thể lớn như vậy, mỗi lần đều. . . . . ."

Lý Băng nói xong sắc mặt liền đỏ ửng khác thường, Diệp Duệ mỗi lần yêu cô đầu tiên chính là hôn, tiếp theo vào lúc thực cứng rắn mới cho vào bên trong, hơn nữa còn rất uy mãnh!

"Hai người phụ nữ cư nhiên lại ở chỗ này nói đến chuyện đó, thật sự hết ý kiến!"

Cô ở bên kia trông bảo bảo, mà bọn họ cư nhiên ở chỗ này bàn luận về thứ đồ chơi kia của đàn ông!