Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 197: Không nên thái quá!




Môi còn chưa kịp hôn lên đôi môi đỏ mọng của Sính Đình thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa rất không đúng lúc, còn chưa đợi Sính Đình hỏi rõ, đã thấy cửa bị đẩy ra, Lam Thiến Thiến mặc một chiếc áo ngủ bằng voan mỏng trễ ngực trông vô cùng hấp dẫn, mỏng đến mức có thể nhìn rõ được nụ hoa mềm mại của cô ta. Trong lúc đi lại, bộ ngực đầy đặn đung đưa, mùi hương xử nữ nhàn nhạt bay vào chóp mũi khiến cho Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, nhìn Lam Thiến Thiến ăn mặc không có chút ý tứ nào, chẳng lẽ cô ta một chút xấu hổ cũng không có sao?

Sính Đình cảm thấy cô gái này thật không có lễ phép, cô ta tại sao có thể ăn mặc như vậy đi tới đây, đúng là không có chút gia giáo nào!

Dù nói thế nào, chỗ này cũng là phòng của bọn họ, cô ta dù cho có quen thuộc với Mạc Thiên Kình thế nào đi nữa thì sau khi gõ cửa phải cũng phải được sự chấp thuận của bọn họ mới được tiến vào, hơn nữa lại còn ăn mặc như vậy.

Cô ta mặc như vậy có khác gì với không mặc, rõ ràng là muốn đi quyến rũ Mạc Thiên Kình đây mà!

Lam Thiến Thiến thấy Mạc Thiên Kình không thèm nhìn mình, có chút không vui, nhưng vẫn cười tươi đi tới bên cạnh bọn họ.

" Anh Mạc, anh nói xem em mặc như vậy có được không? "

Trong lúc nói chuyện còn cố ý đung đưa bộ ngực đầy đặn, thân thể hướng sát vào trên người Mạc Thiên Kình cố ý đem Sính Đình đẩy sang một bên, chen vào giữa hai người.

Mạc Thiên Kình cũng không thèm nhìn cô ta lạnh giọng nói:

"Em mặc như vậy còn ra thể thống gì nữa, trở về phòng của mình ngay đi."

Mạc Thiên Kình lạnh lùng nói nhưng Lam Thiến Thiến lại hoàn toàn không tức giận, quệt đôi môi đỏ mọng, chen cái đầy đặn kia của mình đến gần Mạc Thiên Kình, làm nũng nói.

"Thiên Kình, áo ngủ này là em đặc biệt chọn vì anh đấy, chẳng lẽ anh không cảm thấy em mặc như vậy rất hấp dẫn, rất mê người sao?"

Lam Thiến Thiến nói xong lại còn cố ý liếc nhìn sang áo ngủ mặc rộng thùng thình lại bảo thủ của Sính Đình, thật sự là vô cùng khó coi.

Cứ như vậy thì làm sao cùng Lam Thiến Thiến cô tranh giành Mạc Thiên Kình được.

Sính Đình nhìn cô ta, thật sự cảm thấy bội phục cô gái vô sỉ này, có thể vô liêm sỉ đến nước này, hơn nữa rõ ràng còn cho rằng cô là quả hồng mềm, muốn ở trước mặt cô quyến rũ Mạc Thiên Kình, thật sự là vô cùng chán ghét.

Chỉ là tạm thời cô vẫn sẽ không có biểu hiện gì, cô thật muốn xem cô ta muốn quyến rũ Mạc Thiên Kình thế nào còn Mạc Thiên Kình có thể chống lại hấp dẫn kia của cô ta hay không.

Mạc Thiên Kình ghét bỏ hất tay của cô ta ra, gương mặt tuấn tú âm trầm, giọng nói rất không vui:

"Thiến Thiến, nếu mà em cứ như vậy, anh chỉ có thể tiễn em về Mỹ thôi!"

Anh không ngờ Lam Thiến Thiến lại có tâm tư như thế, nhìn cô ăn mặc thành bộ dáng này, đoán chừng thật sự là quyết định đi quyến rũ mình nhưng anh không muốn cho Sính Đình hiểu lầm. Nhưng mà Thiến Thiến làm như thế này đã làm cho Sính Đình hiểu lầm anh rồi.

"Thiên Kình, đừng mà, em không mặc cái này nữa là được chứ gì, anh không phải đã từng nói em là cô gái xinh đẹp nhất, mê người nhất hay sao? Cho nên em mới muốn ăn mặc như vậy, để cho anh thưởng thức một chút."

Muốn quyến rũ phải không, Thiến Thiến tìm cho mình một cái cớ, cô ta nhìn ra được bà bầu này ở trong lòng của Mạc Thiên Kình thật rất quan trọng.

Mạc Thiên Kình nhìn cô ta, trên gương mặt tuấn tú lạnh lùng thoáng nhu hòa đi một chút.

"Nhớ kỹ lời em nói, nếu không lần sau anh nhất định sẽ để cho em phải lập tức về nước Mỹ, cô ấy là người phụ nữ của anh, cũng là vợ tương lai của anh, cô ấy tên là Ngọc Sính Đình. Anh ngày mai còn có công việc, không cho phép em gây sự với cô ấy, phải cùng cô ấy nhường nhịn lẫn nhau!"

Mạc Thiên Kình rất nghiêm túc nhắc nhở, dù sao anh cũng không thể nào thời thời khắc khắc ở bên cạnh Sính Đình, hiện tại vụ án này có rất phiền toái, anh có thể phải đi ra ngoài nên rất lo lắng sau khi anh rời đi, Thiến Thiến sẽ quấy rối cô!

Thiến Thiến dẩu môi lên mắt lạnh lùng lườm Sính Đình một cái sau đó nắm lấy cánh tay Mạc Thiên Kình, làm nũng nói:

"Yên tâm đi, em sẽ không khi dễ cô ấy đâu!"

Cô ta làm sao lại là người dễ bị bắt nạt được, nói không khi dễ cô gái kia thì làm sao có thể, nếu trước mặt không được thì cũng có thể làm sau lưng mà!

Mạc Thiên Kình gật đầu nói: "Tốt nhất là nên như vậy, em đi về nghỉ ngơi đi, không nên quấy rầy Sính Đình, bảo bảo cần phải ngủ!"

Mạc Thiên Kình trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, Thiến Thiến không cam lòng nhìn Sính Đình một cái, trong cặp mắt phượng kia tất cả đều ẩn chứa tức giận, Sính Đình ngoài miệng không nói, nhưng lại đem hết tức giận của cô ta thu hết vào mắt.

Không có chút nào sợ hãi, hơn nữa Ngọc Sính Đình cô chẳng lẽ còn phải sợ người phụ nữ này sao?

Nói thế nào thì cô cùng chính là một cảnh sát, mặc dù mang thai, nhưng là mưu kế sách lược so thế nào cũng không thể kém hơn cô ta.

Sau khi Lam Thiến Thiến rời đi, Mạc Thiên Kình cũng không có ý định triền miên với Sính Đình, chỉ ôm lấy cô ngủ.

Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, bình thản nói:

"Nếu như mà em cùng với Lam Thiến Thiến đánh nhau, anh sẽ giúp người nào?"

"Như thế nào lại hỏi như thế?"

Mạc Thiên Kình rất khó hiểu, anh đương nhiên không hi vọng bọn họ đánh nhau, mặc kệ là ai, anh cũng đều không muốn.

Sính Đình nhìn anh: "Chẳng lẽ anh cảm thấy cái cô Thiến Thiến kia sẽ nhu thuận như vậy, nói không khi dễ em thì sẽ không bắt nạt sao?"

Mới vừa rồi sự phẫn nộ trong ánh mắt cô nhìn ra rất rõ ràng, không biết sau khi Mạc Thiên Kình rời đi sẽ đối phó với cô như thế nào.

Mạc Thiên Kình nhìn cô thở dài.

"Chỉ cần không thái quá em muốn như thế nào thì cứ làm như thế đi!"

Chỉ cần không đánh cô ta thành tàn phế là được, Thiến Thiến có cá tính rất háo thắng, Sính Đình cũng thế, hơn nữa Sính Đình còn đang vác bụng to như vậy. Nếu đung như lời Sính Đình nói, Thiến Thiến nếu quả thật muốn đối phó cô, nhất định sẽ động thủ.

Mà hiện tại anh lại không bắt được chứng cứ, không thể làm gì khác hơn là khiến cho Sính Đình tự mình động thủ.

Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, biết anh cũng thật khó xử, chỉ là Ngọc Sính Đình cô cũng không phải là con tôm mềm, nếu cô ta thật muốn gây hấn thì cô đành phải theo tới cùng thôi.

"Anh yên tâm đi, em sẽ không làm gì quá mức đâu, dù sao bây giờ ngày ngày ở không cũng rất nhàm chán, cô ta muốn chơi vậy thì cô sẽ chơi cùng!"

Sính Đình cười lạnh, nghĩ tới có thể đem Lam Thiến Thiến kia chỉnh kêu trời trách đất thì tâm tình thấy thật tốt!

"Xem ra anh chỉ có thể mắt nhắm mắt mở có điều em phải chú ý một chút, em bây giờ đã là mẹ rồi!"

Mạc Thiên Kình nghe cô nói vậy..., càng thêm lo lắng, nhưng mà anh cũng không muốn can thiệp, Thiến Thiến quả thật rất thiếu dạy dỗ, Sính Đình tính khí cũng vừa nóng vừa hung, anh thật rất lo lắng hai người sẽ ra tay quá nặng.

Sính Đình thế nhưng lại không lo lắng chút nào, Mạc Thiên Kình nói sẽ mắt nhắm mắt mở làm cho tâm tình cô thấy rất vui. Mạc Thiên Kình dù thế nào vẫn đứng ở bên phía của cô, nếu không cô tuyệt đối sẽ không tha thứ anh.

"Anh hãy yên tâm em sẽ cẩn thận, đó cũng là con của em mà!"

Coi như cô có ghét Lam Thiến Thiến đó thế nào cũng sẽ không lấy tính mạng của con và chính mình ra đùa giỡn, tối đa cũng chỉ là cãi vả mà thôi, chỉ cùng cô ta gây gổ về mặt mồm mép mà thôi.

"Như vậy thì anh cũng thấy yên tâm hơn nhiều!"

Mạc Thiên Kình thở phào một cái, ôm lấy Sính Đình, Thiến Thiến đứng ở ngoài cửa nghe lén không ngờ Mạc Thiên Kình cư nhiên lại đồng ý cho cô ta đối phó với mình, vốn là cô còn không muốn nặng tay nhưng mà lần này là do cô ta ép cô đấy!

Hôm sau, Mạc Thiên Kình rất sớm đã đi ra ngoài, Diệp Duệ nói vụ án có phát hiện mới nên sáng sớm tinh mơ Mạc Thiên Kình liền đến đó, cả tòa biệt thự cũng chỉ còn lại có Sính Đình và Lam Thiến Thiến.

Sính Đình mười giờ mới rời giường, hơn năm tháng nên bụng đã lộ rất rõ ràng, hơn nữa lại còn là sinh đôi, nên bụng của cô tự nhiên cũng lớn người khác rất nhiều.

Sau khi xuống lầu đã nhìn thấy Lam Thiến Thiến ngồi ở trên ghế sô pha mặc một bộ váy rất hấp dẫn, rất nóng bỏng nhìn thấy cô xuống liền cầm lên chi phiếu đã sớm chuẩn bị từ trước đang đặt ở trên khay trà.