"Được, mày chờ đó!"
Tên đàn ông thô bỉ đè nén sự hưng phấn trong nội tâm, người người đàn ôngkia quả thật có tiền, một trăm triệu, lại còn nói là không thành vấn đề, lần này có vẻ thật sự phát tài rồi, ngồi xổm xuống đưa điện thoại diđộng đặt ở trước mặt cô .
"Thiên Kình, cứu em! Em muốn ăn hải sản!"
Sính Đình lớn tiếng kêu lên, Tên đàn ông thô bỉ hung dữ lườm cô một cái,hoàn toàn xem cô là loại phụ nữ chỉ biết ăn sung mặc sướng!
Lúcnày rồi, lại còn muốn ăn hải sản, Mạc Thiên Kình nghe được câu này,nhếch miệng lên nở nụ cười nhẹ, người phụ nữ của anh quả thật không phải ngu ngốc!
"Sao, nghe thấy chưa? Mau chuẩn bị cho tao một trămtriệu, đừng có giở trò lừa bịp, sau bốn tiếng nữa tao muốn nhìn thấytiền, nếu không tao sẽ giết nó!"
Tên đàn ông thô bỉ lớn tiếng uy hiếp, Mạc Thiên Kình thoáng cười.
"Không cần lâu như vậy, một giờ là được, tôi lập tức kêu người chuẩn bị, anhđừng khi dễ cô ấy, một giờ sau tôi sẽ đem tiền đến!"
Mạc Thiên Kình giả bộ có chút sợ hãi, khiến đối phương lơi lỏng cảnh giác.
"Được, rất thẳng thắn, một giờ sau tao sẽ điện thoại cho mày!"
Tên đàn ông thô bỉ cúp điện thoại, gian xảo nhìn chằm chằm Sính Đình, trên mặt nở nụ cười rất dâm đãng.
"Không ngờ mày rất được ngưỡng mộ, hai tên đàn ông có tiền đều đồng ý bỏ ra số tiền lớn tới cứu mày!"
Sính Đình cố làm ra vẻ thẹn thùng cười một tiếng, nhìn rất mê người và quyến rũ, tên đàn ông thô bỉ nhìn thấy mà cả người nóng ran.
"Gái điếm thúi, nhìn mày rất quyến rũ!"
Tên đàn ông thô bỉ ham sắc mê mẩn nhìn chằm chằm vào ngực Sính Đình, bộngực cao vút ngạo nghễ, khiến cho dục vọng của hắn bành trướng.
Sính Đình giả bộ giống như cô gái đang ngượng ngùng, càng làm cho hắn động lòng không dứt.
Tên đàn ông thô bỉ đi tới phía cô, nhìn cô chằm chằm rất bỉ ổi, trong ánh mắt tất cả đều là dục vọng nóng bỏng.
Sính Đình rất rõ ràng cái này đại biểu cho cái gì, nhưng hiện tại cô chỉ có thể thử một lần.
"Đại ca, anh tháo sợi dây ra đi, trói như vậy không tiện!"
Sính Đình nhìn hắn ta nháy mắt rất mập mờ, vẻ mặt thẹn thùng, tên đàn ông thô bỉ càng thêm nóng ran khó chịu.
"Buông mày ra, nếu mày chạy trốn, vậy tao phải làm thế nào!"
Hắn không phải kẻ ngu, tuy nhiên nhìn dáng vẻ cô rất gầy yếu, thật sự có thể trốn đi được sao?
Sính Đình nhìn hắn vẻ yếu ớt, uất ức nói, "Đại ca, anh xem tôi đây thân thểmềm mại làm sao có thể trốn, anh trói tôi như vậy...chân tôi không dạngra được a!"
Sính Đình nói vô cùng mập mờ, nhìn dục vọng trong ánh mắt hắn, cô biết hắn nhất định sẽ cởi trói!
Tên đàn ông thô bỉ nghe cô nói thế cũng hiểu được, bèn đi tới cởi trói trên chân cô, sau đó đứng lên cởi quần.
Sính Đình nhìn hắn cởi quần xuống, lộ ra bộ máy đàn ông ghê tởm, cố nén cảmgiác buồn ói như điên, nhìn hắn đi tới, hai chân quỳ gối hai bên châncủa cô, chuẩn bị cởi quần cô ra.
Sính Đình nhắm ngay thời cơ,nhấc chân lên, nhắm ngay tiểu đệ đệ của hắn một cước đá tới, Tên đàn ông thô bỉ lập tức đau đớn ngồi bệt xuống, trán vã mồ hôi lạnh!
Sính Đình liền vội vàng đứng lên, dùng răng răng cắn đi sợi dây trói, Tên đàn ông thô bỉ nhịn đau, chỉ vào cô.
"Dâm đãng, mày dám đá tao!"
Nói xong liền đứng lên, nhìn cô như hung thần ác sát, trong ánh mắt tất cả đều là sát ý.
Sính Đình vừa cắn sợi dây, vừa nhìn hắn chằm chằm, tên đàn ông thô bỉ nhặt con dao găm để ở một bên lên, đi tới phía cô.
Sính Đình cắn xong, tay dùng sức xé, sợi dây bung ra, hai mắt lập tức trởnên vô cùng sắc bén, đối mặt với con dao trong tay hắn, cô vẫn có mộtchút kiêng kỵ.
Dù sao trong bụng mình cũng có đứa bé, nếu không,cô hoàn toàn không sợ con dao nho nhỏ này, hơn nữa cô còn có võ công,đánh bại hắn ta căn bản là việc rất nhỏ!
Tên đàn ông thô bỉ tiếntới gần cô, Sính Đình từ từ lui về phía sau, mặt đất rất ghồ ghề, rấtnhiều đá cục, Sính Đình ngồi xuống, nhặt lên một cục đá ném về phía hắn.
"A!"
Tên đàn ông thô bỉ kêu lên thảm thiết một tiếng, con dao trong tay bị némrơi, bàn tay bị ném chảy ra máu tươi, ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn côchằm chằm, hét lớn.
"Gái điếm thúi, tao giết chết mày!"
Không có mặc quần, cởi truồng, Tên đàn ông thô bỉ đánh về phía Sính Đình,Sính Đình nâng chân nhanh và chuẩn xác đá vào bụng hắn, Tên đàn ông thôbỉ lập tức bị cô đá ngã trên mặt đất, cái mông đập xuống mặt đất trầyxước chảy máu, da thịt cũng bị trầy mòn!
Sính Đình lạnh lùng nhìn hắn.
"Mày muốn tiền cũng không nên có chủ ý này, hôm nay coi như mày sẽ thất bại trong tay Ngọc Sính Đình tao!"
Mẹ, lại dám bắt cóc cô , còn muốn cường bạo cô, có vẻ hắn không muốn sống nữa rồi!
Sính Đình nâng chân lên, thở phì phò đá liên hoàn vào hắn, tên đàn ông thôbỉ đau đớn lăn lộn trên mặt đất, liên tục kêu lên thảm thiết!
"Tiểu thư, tha mạng a!"
Tên đàn ông thô bỉ bị cô đá đau muốn chết, không mặc quần, cái mông và tiểu đệ đệ cũng bị mài đến hỏng rồi, đau đớn và chảy máu ròng ròng.
Sính Đình lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm, hung dữ ra lệnh.
"Mau mặc quần vào, bằng không tao sẽ thiến!"
Lời nói mang theo uy hiếp mười phần, tên đàn ông thô bỉ lập tức lăn một vòng nhặt quần lên, cuống quít mặc vào!
Mắt liếc đến con dao ở một bên, nhất thời ánh mắt lộ ra hung quang, cầm con dao lên liền hướng cô đâm tới.
Sính Đình không ngờ hắn lại còn dám phản kháng, nhìn thấy con dao đâm tới,theo bản năng dùng chân đỡ, cảm giác lạnh lẽo lưỡi dao lạnh lẽo đâm vàotrong thịt, một dòng chất lỏng chảy ra.
Bắp chân bị hắn đâm bị thương, dòng máu đỏ tươi nhất thời chảy xuống, sắc mặt Sính Đình vốn đã rất yếu ớt càng thêm tái nhợt.
Tên đàn ông thô bỉ nhìn vết máu trên con dao, hung dữ nhìn cô chằm chằm, đằng đằng sát khí. ,
"Là mày buộc tao, tao sẽ giết chết mày!"
Tên đàn ông thô bỉ dường như phát điên cầm con dao đâm tới phía cô, SínhĐình chịu đựng đau đớn vội vàng né tránh, đau đớn ở chân khiến cô cóchút khó khăn, động tác cũng chậm chạp theo.
Thân hình chuyển một cái, nhưng vẫn không tránh khỏi một dao của hắn.
"Rẹc!"
Cánh tay cũng bị rạch, máu tươi nhất thời chảy ra, sắc mặt Sính Đình càngthêm trắng bệch, nhìn tên đàn ông thô bỉ điên cuồng cách quá gần nam,trong lòng không khỏi dâng lên một tia sợ hãi.
Người có lý trí thì không đáng sợ, dáng sợ nhất chính là người mất lý trí, điên cuồng!
Mà giờ khắc này trước mặt của cô là một tên đàn ông điên cuồng không có lý trí!
Tên đàn ông thô bỉ đứng ở nơi đó, nhìn sắc mặt càng ngày càng tái nhợt của cô, nụ cười trên mặt trở nên vô cùng dữ tợn.
Sính Đình đứng đối diện hắn, ánh mắt một khắc cũng không dám rời khỏi condao trong tay hắn, chỉ cần hắn vừa động, cô sẽ phải nghĩ biện pháp néđi.
Không phải cô sợ bị thương, mà vì trong bụng của cô bây giờ đang có bảo bối, cô không thể để cho bảo bối xảy ra chuyện được.
Tên đàn ông thô bỉ bước về trước mấy bước, thì Sính Đình cũng lui về sautừng đó bước, bắp chân bị đâm rách ra, máu tươi chảy ròng ròng, từng hồi đau đớn khiến cô không nhịn được cau mày.
Sính Đình có chút hốihận vì đã trêu chọc hắn, bây giờ tay chân đều bị thương, đau đớn tanlòng nát dạ khiến cô co rúm, nhìn chòng chọc vào con dao trong tay hắn.
Tên đàn ông thô bỉ nhìn thấy vết thương trên chân cô, rồi lại nhìn cơ thểcô không nhịn được đang run rẩy, gương mặt bỉ ổi càng thêm dữ tợn, điêncuồng hét lớn.
"Đi chết đi!"
Tên đàn ông thô bỉ cầm condao hướng về ngực cô đâm tới, Sính Đình vừa định chạy, trong bụng độtnhiên truyền đến đau đớn, nhất thời sắc mặt tái nhợt, đau đến không thểđộng đậy, chỉ có thể trợn to hai mắt, chờ đợi một đao trí mạng của hắn.