Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn

Chương 210




Chương 210: Ô dù của cô

Cơ thể của Viên Vũ vẫn luôn yếu ớt, bà ta vẫn luôn cho rằng bản thân mình không sinh được con, cho nên mới đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi Lê Nhật Linh.

Sau này bà vất vả lắm mới sinh được Lê Nhã Tuyết, cho nên tất nhiên phải đặt cô con gái này ở đầu quả tim mà yêu thương rồi.

Bà ta không thể ngờ được miếng thịt trong tim bà ta lại có số phận thê thảm hơn cả bà ta, thậm chí còn bị cắt bỏ tử cung, hoàn toàn mất đi tư cách làm mẹ.

Bà ta hận đến chết!

Viên Vũ là người từng trải, bà ta biết cảm giác của một người phụ nữ khi không có đứa con của riêng mình đau đớn như thế nào.

Hơn nữa, Lê Nhã Tuyết vẫn còn trẻ như vậy, về sau làm sao con bé có thể lấy chồng được nữa!

Cho dù có lấy chồng, nhưng với tấm thân tàn ma dại như vậy thì làm sao có thể nắm bắt được trái tim của chồng.

Viên Vũ không thể tài nào tiếp tục duy trì bộ dạng hiển lành tốt bụng được nữa, bà ta hận chết cái tên đàn ông khốn nạn đã khiến con gái mình mang thai!

Lê Nhật Linh ngăn cản mẹ của mình, không cho bà đi vào: “Mẹ, mẹ đừng vội, bây giờ cảm xúc của Nhã Tuyết rất dễ kích động, hơn nữa hiện tại thân thể con bé vẫn chưa ổn định, nhỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?”

“Mẹ là mẹ của nó, chẳng lẽ mẹ sẽ hại nó? Người làm chị gái như con không quan tâm thì thôi đi, mẹ là mẹ nó, mẹ nhất định phải quản chuyện này”” Viên Vũ dùng sức đẩy cô ra, chuẩn bị đi vào trong phòng của Lê Nhã Tuyết.

Cảm xúc của Viên Vũ và Lê Nhã Tuyết đều không.

ổn định, cô sợ sẽ xảy ra chuyện cho nên không dám cho mẹ vào.

Nhưng Viên Vũ lại cảm thấy cô không quan tâm.

em gái, vốn dĩ là đang rất tức giận, lúc lôi kéo càng dùng sức đẩy cô một cái.

Cơ thể Lê Nhật Linh ngã về phía sau, cái gáy của cô suýt nữa đập vào bức tranh trang trí trên tường.

May mắn là Lâm Quân vẫn luôn đứng ở bên cạnh cô, kịp thời vươn tay ôm lấy cô vào ngực, cứu cô thoát khỏi một lần nguy hiểm.

Lâm Quân bất mãn nói: “Tôi hiểu bà đau lòng cho.

con gái nhỏ, nhưng nếu bà thật sự có tình thương của một người mẹ, tại sao lại muốn tự mình hại con gái lớn của mình?”

Giọng nói của anh trầm thấp đầy áp bức: “Chuyện của Lê Nhã Tuyết hoàn toàn không có quan hệ gì với Nhật Linh, em ấy chỉ hy vọng nhà họ Lê có thể sống tốt, nếu không em ấy cũng-chằng cần phải hy sinh cuộc hôn nhân của mình để duy trì nhà họ Lê rách nát của các người.”

Lê Hải Thiên nghe tin chạy đến, vừa đến ông ta đã giật mình khi nghe thấy những lời Lâm Quấn nói: Ông ta vội vàng giải thích: “Quan tâm quá sẽ bị loạn, bà ấy không có ác ý gì, Nhật Linh tốt như thế nào, cả nhà chúng tôi đều biết.”

“Có một số chuyện tôi thật sự không muốn nói đến lần thứ ba, năm đó tôi vì Nhật Linh nên không so đo, nhưng sau này chỉ cần người nhà họ Lê các người còn gây chuyện, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua.” Việc rút vốn chỉ là một cái mệnh lệnh. Muốn hủy diệt nhà họ Lê, chỉ là một câu nói mà thôi.

“Những chuyện tôi đã hứa, nhất định tôi sẽ làm được” Lê Hải Thiên sờ mồ hôi lạnh trên trán, lúc này mới hiểu rõ tâm tư của Lâm Quân.

Có lẽ khi anh nói chuyện mọi người không nghe ra bất cứ thái độ gì, lúc làm việc cũng có thể là có mục đích riêng, nhưng ánh mắt sẽ không nói dối.

Trong đôi mắt của Lâm Quân tràn đầy ý muốn bảo.

vệ và chiếm hữu đối với Lê Nhật Linh, anh thật sự thích Lê Nhật Linh, cho nên anh sẵn sàng thỏa hiệp với Lê Nhật Linh, tạo ra:một chiếc ô bảo vệ cô khỏi mọi điều tồi tệ.

Xem ra sau này ông ta nhất định phải quản lý tốt cặp mẹ con chuyên gây-chuyện kia, họ cũng không thể lôi kéo Lê Nhật Linh được nữa, một khi Lâm Quân mà tức giận thĩ nhà họ Lễ xác định xong đời.

Ý thức được những gì vừa xảy ra, lúc này Viên Vũ mới tỉnh táo lại được một chút, bà ta khóc thảm thương: “Tôi chỉ không muốn Nhã Tuyết của tôi phải chịu.

thiệt thòi gì, tôi muốn tên đàn ông kia phải tuyệt tử tuyệt tôn, phải trả giá đắt!”

Lê Nhật Linh chưa từng thấy bộ mặt này của người mẹ dịu dàng của mình, cô bàng hoàng nhận ra rằng, tính cách mạnh mẽ của Nhã Tuyết là di truyền từ mẹ.