Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn

Chương 1569




Chương 1569

Mặt cô bé đỏ lên, tưởng như còn có thể đỏ hơn nữa. Cô bé thích Hạ Gia Huy sao? Thích?

Hay là không thích? Thậm chí cô bé còn chẳng biết rõ nữa là, vốn dĩ độ tuổi này chính là mơ mơ màng màng như vậy đấy, đến chuyện thích ai đó cũng là một nỗi lòng thầm kín.

Đột nhiên bị bọn họ vây quanh trêu chọc, cô bé cảm thấy hơi xấu hổ, ngẩng đầu lên lại thấy Hạ Gia Huy, nhận ra cậu bé cũng đang toét miệng cười với mình.

Da dẻ Hạ Gia Huy trắng nõn, ánh mắt trong suốt, ngoại hình cũng rất gì và này nọ, là loại hình cậu trai ấm áp nhà bên. Trên mặt tuy là có vết thương, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai của cậu tí nào.

“Sao thế Hạ Ly? Em sợ hả?”

Lâm Chí Linh vẫn cứ cười, cậu bé vẫn hiểu rõ tính tình của em gái cậu lắm, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho những người đó đâu.

Nhưng lần đầu tiên được thấy một Hạ Ly ngượng ngùng như vậy, trong lòng cậu bé cảm thấy hả hê dữ lắm. Nhóc Hạ Ly khoái ầm ï lại †sundere ở trước mặt Hạ Gia Huy giống như: chịu đăm lại một chút.

Ở nhà, cô bé là một con quỷ con đích thực.

“Sợ? Sao mà phải sợ chứ?”

Lâm Hạ Ly che mặt lại rồi nói mặt mình bây giờ hẳn là đỏ lắm, nếu bị Hòa Phong với Chí Linh nhìn thấy, bọn họ nhất định sẽ giêu cợt mình cho đã mới chịu thôi.

Tuy rằng cô bé đúng là có tí ti cảm xúc trên tình bạn với Hạ Gia Huy thật, nhưng mà, để chuyện này bị vạch trần đột ngột trước mặt bao người, cũng không tốt đẹp gì cho cam.

“Chuyện này tuyệt đối không được để cha mẹ biết đâu đấy. Nếu không, ba đứa tụi mình không ai thoát được đâu, kiểu gì cũng bị cha mẹ lải nhải cho coi.”

Lâm Hòa Phong lạnh lùng nhìn thoáng qua Lâm Chí Linh, cảnh cáo một câu. Cha mẹ vẫn không cho phép bọn họ đánh nhau, nếu để hai người biết, ba đứa chắc chản sẽ bị dạy cho một trận “Em biết rồi, anh! Chắc chản sẽ không để cha mẹ biết đâu”

Lâm Chí Linh hiểu ra ngay, giơ tay làm động tác yên tâm với anh mình.

Lâm Niệm Sơ ở bên cạnh cười cười: “Cha mấy người mà biết mấy người quậy thành như thế này, tức giận là cái chắc rồi. Lúc đó người trong Lâm Thị tự dưng không bị tai bay vạ gió.”

Hạ Gia Huy bất ngờ: “Lâm Thị?”

Nhìn thấy dáng vẻ bất ngờ của Hạ Gia Huy, Lâm Niệm Sơ không nhịn được bật cười: “Sao vậy? Không biết Lâm Thị hả?”

“Về vị Chủ tịch của Lâm Thị – Lâm Quân thì tớ có nghe nói qua..”

Hạ Gia Huy vừa nói đến đây bỗng dưng dừng lại, không nói tiếp nữa. Cậu bé đột nhiên ngộ ra điều gì: Lâm Hạ Ly là con gái lá ngọc cành vàng của Lâm Quân, chủ tịch Lâm Thị, chỉ xét về giá trị con người cô bé, cũng đã quăng mình ra xa mấy con phố, chưa nói đến mẹ của Hạ Ly, Lê Nhật Linh là một nhà thiết kế nổi tiếng toàn cầu. So sánh với thân phận của cậu, quả thực là người trên trời kẻ dưới đất Bản thân mình chỉ là một đứa nhà nghèo.

Ha ha, trong lòng cậu bé cảm thấy muộn phiền, Hạ Ly bất thình lình biến thành tiểu thư nhà họ Lâm, cơ mà, cậu ấy họ Lâm, lại còn học ở trường quý tộc, chỉ là sống khiêm tốn chút thôi, chứ làm sao lại có thể là người bình thường được?

.. Thật đúng là nực cười quá. Khi biết được thân phận thật của Lâm Hạ Ly rồi, trong lòng Hạ Gia Huy dâng lên nỗi mất mát.

“Trời ơi, miệng anh sao mà nhanh nhảu quá vậy, mấy anh có phải không thấy em bị thương nên trong lòng thấy không công bằng đấy à!”

Lâm Hạ Ly nhíu mày cười nhạo, làm bộ muốn tiến đến đánh hai người Lâm Chí Linh.

Ấy mà lại không hề quay đầu để nhìn thấy nét mặt của người nằm trên giường.

Hạ Gia Huy nhìn thấy bọn họ đùa giốn vui vẻ cười tít cả mắt, trong lòng cậu bé chẳng muốn cảm nhận được điều gì nữa.

Đau đớn trên mặt so với nỗi mất mát trong cối lòng, nhỏ bé chẳng đáng kể.