" Nhìn gì thế?"
Diễn Tước bị vỗ vai đến giật mình. Quay sang thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang chăm chú nhìn mình thì cảm thấy ấm áp. Kéo cô ngồi vào lòng mình trao cho cô một nụ hôn dịu dàng.
Khả Ái ngượng ngùng, cựa quậy muốn thoát khỏi vòng tay cứng rắn đang ôm chặt lấy eo mình.
" Này...này anh làm gì thế! Bỏ em ra!"
Diễn Tước kết thúc nụ hôn, đôi mắt quyến rũ nhìn chăm chú cô, giọng khàn khàn gợi cảm.
" Mai đi cục dân chính nhé em!"
Khả Ái đơ người một lúc, tự dưng cảm thấy bối rối không biết nói gì. Cô là người biết thân, biết phận không muốn trèo cao rồi ngã đau nhưng lại vô tình quấn vào lưới tình đầy chông gai đang chờ đón cô bước vào. Một khi bước vào là tan xương nát thịt, sẽ đẩy cô vào hố sâu tuyệt vọng. Những người thuộc tầng lớp thấp kém như cô sẽ không bao giờ có thể đứng vững vàng và có tiếng nói trong giới thượng lưu được. Cô đã được nghe qua bao nhiêu câu chuyện ám ảnh, ê chề, nhục nhã của chính những người giới thượng lưu gây ra cho các tầng lớp thấp kém hơn mình. Lao vào tham vọng làm giàu, không tiếc một thủ đoạn hèn hạ nào để muốn cho chính mình một bước lên làm phượng hoàng. Muốn làm như vậy, những người nghèo hèn một là chỉ có sắc, hai cũng chỉ có sắc. Không sắc thì mãi mãi vẫn chỉ bị những người giàu chèn ép không chốn dung thân.
Nghĩ đến đây, Khả Ái rùng mình một cái xua đuổi đi cái ý nghĩ đen tối của mình. Nhìn thấy khuôn mặt hoàn mỹ trước mặt. Đôi môi mím chặt lại, nhanh chóng lảng đi chuyện khác.
" A! Để em đi gọt hoa quả cho mọi người!"
Rồi lách khỏi vòng tay ấm áp đang giữ mình. Trên áo của cô còn để lại mùi hương thanh nhã của anh. Khả Ái nhanh chóng ra khỏi phòng bếp, điều chỉnh lại tâm trạng nhanh tay bưng đĩa trái cây ra phòng khách.
" A, mời cả nhà ăn trái cây!"
Bà Diễn thấy Khả Ái ra khỏi thì nhiệt tình kéo cô ngồi xuống ghế, tán chuyện trên trời dưới bể. Mà Diễn Như cũng hùa vào chung, ba người phụ nữ ham nói chuyện đến quên cả hai người đàn ông bên cạnh. Ông Diễn Vương ho nhẹ một cái để thu hút sự chú ý từ ba người nhưng thất bại. Ra hiệu cho con trai, ba con đồng hành. Hai người đàn ông chen vào cuộc nói chuyện. Mà chủ đề lại khá là liên quan đến Khả Ái.
" Tiểu Ái Ái à! Con thấy đấy, nhà cô chỉ có một thằng con trai, nó sống ở nhà cô lâu lắm rồi, đến nỗi cô nhìn không ưa cái bản mặt lúc nào cũng lạnh lùng như thế kia! Cô cầu xin con mau mau hốt hốt thằng nhãi này về nhà đi a!"
" Đúng rồi chị dâu! Tuy anh trai mua cho em rất nhiều đồ đẹp nhưng em cũng không muốn anh ở đây đâu! Anh ấy lúc nào cũng chỉ biết nhìn em với cái khuôn mặt lạnh lùng thế kia! Ai mà chịu nổi cho được! Còn chả bằng anh trai của Phương Tiểu Nhã cạnh nhà!"
Khả Ái ngu ngơ phản bác, khuôn mặt nhỏ nhắn lại hồng lên một chút.
" A bác, Diễn Như không như mọi người nghĩ đâu. Anh ấy đâu có quá đáng như vậy. Anh ấy theo cháu nghĩ là một người rất tốt bụng nha!"
Vậy là chú thỏ con thành công rơi vào bẫy của hai mẹ con nhà này. Hai mẹ con nhìn nhau cười gian. Diễn Tước nghe câu trả lời của Khả Ái thì rất tự hào.
" Hừ, mẹ, em gái! Hai người giỏi lắm giám chán ghét con như vậy! Cũng may Ái Ái có mắt nhìn người nhé! "
Cả nhà được một trận cười vang. Cuộc trò chuyện vui vẻ tiếp diễn rất lâu, đến khi Diễn Tước cảm thấy Khả Ái mệt mỏi mới bảo mọi người ra về. Nhưng bà Diễn làm sao có thể để con dâu chạy mất được.
" Tiểu Ái Ái mệt rồi hả? Hôm nay cũng muộn rồi hay vẫn là ở lại đây đi!"
Diễn Tước nhìn Khả Ái mệt mỏi cuối cùng cũng gật đầu. Khả Ái cúi đầu.
" Chào mọi người con xin phép lên phòng!"
Bà Diễn vừa lòng, khoác tay ông xã cũng bước lên lầu.
" Được rồi được rồi! Đúng là đứa trẻ ngoan!"
...
Diễn Tước đóng cửa phòng, nhìn con người đang ngủ gục bên cạnh. Dạo này chỉ thấy cô toàn ăn với ngủ thôi! Diễn Tước bế bổng Khả Ái lên đặt trên giường lớn, vuốt vuốt tóc cô.
" Ngủ một lúc đi. Anh đi tắm chút!"
Khả Ái chỉ ậm ờ vài tiếng rồi xoay người ngủ say.
Anh phì cười, xoay người bước vào phòng tắm. Tiếng nước chảy rào rào mát lạnh. Tắm xong, Diễn Tước khoác áo choàng tắm, tay cầm khăn tắm lau lau mái tóc rối. Bộ dạng phong tình, quyến rũ. Nhưng người anh muốn quyến rũ lại nằm lăn trên giường ngủ ngon lành. Cảm giác này thật là không còn gì để diễn tả được. Bướcchaan anh dừng lại bên giường. Khẽ khàng trèo lên, nằm sát vào con người mềm mại trước mặt. Hít hít mùi hương nhài toả ra từ người cô. Cô bao giờ vẫn có mùi như vậy, quyến rũ anh vào vòng xoáy nhục dục khó thoát. Nhưng hơn hết, anh vẫn rất yêu cô. Chỉ vì cô là cô. Thế thôi♥️
_______
"Góc bóc phốt chap"
Trong một phút mơ hồ ta đã lỡ tay viết "mùi hương nhài" thành " mùi hôi nách"
Ta xin lỗi khi đã cắt đứt mạch văn của các tình iu😂nhưng ta đã sửa lại nguyên vẹn choa rồi nhé♥️
Ghi chú: Ai không vote năm sau ta sẽ ra chap mới. Ai vote thứ 4 ra chap mới luôn. ( Đủ 200 vote nha")