Editor: Rose-Ú
Beta: Rose-Min
Tô Y Y nằm dài trên sô pha mắt nhắm hờ cô nhớ đến 5 năm cô sống xa quê năm năm trước nếu như đại ca không cứu cô, cô không gặp Tần Dương thì liệu cô còn mạng về hay không? Cô sống chịu hết uất nhục tay cô dính đầy máu tươi, mọi chuyện đều không quay lại được, cô biết từ khi cô chấp nhận huấn luyện ma quỷ kia thì cô, không còn là cô nữa.
"Ngao~~" Bạch Cầu dụi dụi vào người Tô Y Y.
" Ai Bạch Cầu vẫn là em biết chị buồn, em nói xem 8 năm rồi A sở một xíu tin tức cũng không có, em xem anh ấy còn giận chị phải không? Rõ ràng A Sở khuyên chị Luân Thiểu Trạch lén lút qua lại cùng Tô Nhu Nhu nhưng chị không tin còn mắng anh ấy aizz xem ai ngốc như chị không " Tô Y Y ngồi lèm bèm với Bạch Cầu, Bạch Cầu nhu thuận để cô dày vò điệm thịt của mình, Tô Y Y trúc nỗi buồn lên điệm thịt Bạch Cầu miệng lải nhải " em nói xem chị đúng là xúi quẩy đi một vòng Trái Đất lại gặp tên khó ưa Hạ Thanh Ca, còn tên Tần Dương trời không sợ đất không sợ chỉ sợ mỗi Tiểu Nặc người chưa thấy đã chạy về biển Bạch Cầu à chị thật đáng thương "
Bạch Cầu: "....."
Tô Duy Duy vừa bước vào đã thấy cô như đám bùn nhão nằm dài Bạch Cầu cũng bị cô dày vò đến tả tơi Tô Duy Duy vuốt mi tâm của mình bước lai cốc đầu cô " Nghĩ cái gì mà anh về còn không hay"
Tô Y Y lười phản ứng nhúc nhích cũng lười, Tô Duy Duy ngồi xuống bên cạnh xoa đầu cô "Ai chọc em không vui"
"Aiz không có gì chút chuyện nhỏ thôi" Tô Y Y tùy tiện trả lời, Tô Duy Duy thấy cô không muốn nói cũng không ép.
"Vậy người đại diện thế nào ổn không? "
Tô Y Y nghe anh trai nhắc đến người đại diện như mèo dẫm phải xuôi xù lông lên "Không Ổn một chút cũng không ổn "
Tô Duy Duy nghe vậy lo lắng hỏi " Sao vậy"
Tô Y Y biết mình lỡ lời liền cụp mắt xuống lãng sang chuyện khác " Không có chuyện, em đói rồi "
Tô Duy Duy hơi chau mi tâm lại sao đó giãn ra " Ừ để anh chuẩn bị "
Cơm tối xong Tô Y Y chiu rút vào phòng cố gắng đè cảm xúc đang hỗn loạn xuống, Hạ Thanh Ca về nước lần này cô muốn lôi kẻ phía sau là ai cái chết của Mộc Tuyền quá uất ức.
Tô Y Y nhìn khung ảnh trên đầu giường rồi dời mắt sang khung Thứ hai Tô Y Y thả hồn mình đi rất xa đến khi di dộng reo Tô Y Y mới giật mình nhận [Y Y, Lão ta đã về đế Đô rất có thể sẽ tìm em cùng con dấu lần này lão nhịn không nổi rồi, Cẩn thận]
Tô Y Y nhìn dòng tin nhắn một lúc lâu sao đó nhếch môi cười, cô đợi 1 năm rồi con cá lớn mới chịu nhú đầu ra, mẻ lưới này khá lớn nhỉ?
Năm đó cô đơn thân độc mã đến mỹ mang đầy tổn thương.
Nước mỹ năm năm trước rất loạn cướp bóc khủng bố đủ loại, cô vì muốn sinh tồn nên bắt đầu học cách tự vệ mình, cô vào một quán bar đánh đàn piano, trời xui quỷ khiến tên công tử con trai của một băng nhóm ở mỹ nhấm trúng cô, Tô Y Y quyết liệt phản kháng kết quả cô nổ súng bắn chết hắn.
Chọc giận lão cha cô bị truy sát ép đến bờ biển rốt cuộc cô quyết định nhảy biển thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, lúc đó đại ca, đi làm nhiệm vụ cứu cô một mạng, sao khi cô tỉnh lại Đại Ca hỏi cô muốn mạnh không, Tô Y Y lúc đó trả lời "có" vì cô biết cá lớn nuốt cá bé cô nhỏ yếu sẽ bị người ta nuốt cả xương cũng không còn.
Đại Ca thu dưỡng cô bên người xem cô như em gái mà đối đãi không lâu sao cô vào học ở Học Viện Noah quen biết Nguyệt Tinh.
Đại Ca dạy cô cách sinh tồn dạy võ cho cô cả cách giết người.
Năm năm không dài không ngắn nhưng nó dạy cô làm người không được mềm yếu cô dần dần rèn luyện mình thành sắc đá biến thành Tiểu Diện Hổ,Đem nam nhân là thú vui trong cuộc sống.
Mấy ngày sau!
Tô Y Y quay về với công việc cảnh quay của cô không còn nhiều nên Tô Y Y cũng không bận lắm nên cô định nhận thêm vài bộ phim nữa, hôm nay Tô Y Y chỉ quay hai cảnh nên đến hơi trễ.
Thẩm đạo diễn vừa thấy cô mừng ra mặt, đứng dậy cười nói " Kiều Y cô đến rồi bệnh đã khỏi chưa"
Tô Y Y khôn khéo cười trả lời " cảm ơn Đạo diễn Thẩm quan tâm tất cả đều tốt "
" À, vậy cô cứ chuẩn bị cho cảnh quay đi"
Tô Y Y gật đầu đi về chỗ ngồi ngồi xuống nhưng hai đầu lông mày cô nhíu lại, bộ dạng " Người lạ chớ đến gần"
Nguyệt Tinh lững thững đi vào nhìn Tô Y Y mặt chau mày ủ quan tâm bước gần " Y Ca, anh là sao vậy?"
Tô Y Y ngẩng mặt lên rồi cúi xuống lắc đầu " Không có chuyện gì "
Nguyệt Tinh không vui dẫu môi " Còn không sao? Anh nhìn xem đầu lông mày cũng nhíu thành như vậy rồi "
" Thì có một chút " Tô Y Y bất dắc dĩ thở dài cô còn không nói Nguyệt Tinh rất có thể quấn chặt tới lúc cô nói mới thôi.
Nguyệt Tinh còn định bà tám nhưng tới lượt cô quay nên chỉ đành buông tha cho Tô Y Y vậy.
Kết thúc cảnh quay Tô Y Y ra về, vừa ra khỏi cổng đã đụng phải xe, Hạ Thanh Ca đang dựa vào ghế, Tô Y Y ghét bỏ nhíu mày.
" Kiều Y chúng ta nói chuyện đi" Hạ Thanh Ca tháo mắt kính nhìn cô, Tô Y Y không có từ chối trực tiếp lên xe, chiếc Ferrari màu đỏ chạy trên đường Tô Y Y tay ôm ngực nhấm mắt dưỡng thần Hạ Thanh Ca cũng không quấy gầy cô.
Ngồi trong quán cà phê cổ kính Tô Y Y chổi cằm nhìn dòng xe tấp nập Hạ Thanh Ca không nói chuyện, cô cũng lười nói.
Hai người dằn co một lúc lâu Hạ Thanh Ca vẫn lên tiếng trước " Kiều Y chuyện năm đó anh rất xin lỗi "
"Xin lỗi? Hạ Thanh Ca anh đang kể chuyện cười sao? Anh xin lỗi 138 mạng người Mộc Gia sống dậy? Mộc Tuyền cùng hoàn hảo đứng ở đây, Ai là người bức Mộc Tuyền phát điên? "
Hạ Thanh Ca há miệng thở dốc muốn nói chuyện lại không biết nói cái gì lại nghe Tô Y Y nói típ " Tới lúc chết con bé cũng không hận anh con bé nói cha nợ con trả, con bé muốn dùng mệnh mình đổi lấy 138 mạng người của Mộc Gia, Tôi hỏi con bé, A Tuyền em có từng hận thanh Ca không, con bé chỉ cười rồi nói 'Em không hận, có lẽ vì quá yêu nên em không hận' Hạ Thanh Ca lương tâm anh chó tha rồi "
Hạ Thanh Ca cụp mắt xuống trong lòng hắn như đổ ngũ vị vậy không rõ tư vị gì, đột nhiên Tô Y Y đứng dậy quay lưng đi đi gần Hạ Thanh Ca Tô Y Y hạ giọng nói " Thanh Ca tôi hứa với A Tuyền không giết anh nhưng không có nghĩa là tôi sẽ tha thứ cho anh"
Nói xong cô cao ngạo dẫm giày cao gót đi, từng tiếng giày của cô như một cái búa nện vào lòng hắn.
Hạ Thanh Ca nhìn ly cà phê trong tay, cô luôn cao ngạo như vậy chưa một ai chạm tới trái tim của cô, hắn đã từ thử chạm vào nói nhưng khi anh bước một bước cô lùi một bước.
Tô Y Y đi khỏi chỗ đó cô vô định đi về phía trước đột nhiên Tô Y Y dừng bước chân bắt một chiếc taxi.
Đột nhiên cô muốn tới Thành Phố X từ thành phố A đi xuống thành Phố X mất 4 tiếng Tô Y Y nhìn cảnh vật vội vã lùi về sao trong lòng có chút hồi hộp.
Tô Y Y đứng trước một công viên nhỏ nhìn có vẻ cũ kỹ nhìn chiếc xích đu đã trốc sơn, trong lòng Tô Y Y có chút hoài niệm, lúc bé vì biết cha sẽ có vợ mới, cô loáng thoáng nghe nói mẹ kế thường rất ác độc, nên cô bỏ nhà chạy xuống thành phố X đến nhà Cô út ở lúc đó cô trốn ra đây khóc một trận rồi gặp A Sở.
A Sở cho cô sự che chở Ấm áp nhưng chính cô đẩy anh ấy ra xa nhắc đến A Sở hốc mắt cô nóng lên, cô nghĩ nếu có A Sở ở đây thì tốt biết mấy.
Cô còn nhớ rõ ngày mẹ mất cô chạy đến đây tìm anh, cô ôm anh khóc một trận lớn, Nhưng A Sở cái gì cũng không hỏi đứng yên cho cô ôm khóc anh kiên nhẫn dỗ cô nín dẫn cô đi ăn cho hết buồn.
Sao này cô luôn có thói quen là mỗi khi buồn đều tìm anh là cái thùng rác cho cô xả tâm sự.
Tô Y Y lấy di động ra chụp một bức ảnh rồi mang lên WebChat.
Soạn một dòng chữ ngắn gọn: Cảnh còn người mất! Đột nhiên nhớ người bạn cũ.
Cô úp dòng tâm trạng không lâu, Nguyệt Tinh đã mò vào " Anh đang ở đâu vậy "
Tô Y Y: [Ở Thành Phố X]
Nguyệt Tinh: [Chơi xấu không rủ em]
Tô Y Y chỉ gửi lại một icon cười nhe răng.
Bối Tiểu Nặc:[Rất Rảnh rỗi có Tâm tình đi dạo? E hèm!]
Tô Y Y nhìn thấy Bối Tiểu Nặc mò vào xíu nữa ngã từ trên xích đu xuống.
Tô Y Y:[Tiểu Nặc em làm mất cảm xúc thật]
Bối Tiểu Nặc:[Hmm.... Tạm tha cho tỷ]
Mục Hạo Thần không lâu cũng mò vào [ Hôm nay em rất tâm trạng]
Tô Y Y:[ Nhớ lại chút chuyện cũ]
Tần Dương: [ Nhàm chán]
Tô Y Y nhìn thấy Tần Dương bình luận hơi giật mình [ Đang làm ở đâu?]
Tần Dương:[ Hỏi Làm gì?]
Tô Y Y:[ Ừ thì có chút nhớ Anh]Tô Y Y thâm tình triết lý nói.
Tần Dương:[Thật?]
Tô Y Y:[ Đùa thôi]
Bối Tiểu Nặc & Tần Dương:[......]
Tô Y Y cùng đám bác nháo trò chuyện trong lòng cũng vơi đi nỗi buồn.
Hạ Đình Hàn ngồi trong phòng họp im lặng nghe mọi người báo cáo lúc này Ting~~ một tiếng.
Làm mọi người sợ hết hồn ai không có mắt trong lúc hợp với boss không tắt di động, Hạ Đình Thiên đang lén lút chơi game di động thông báo tin nhắn làm Hạ Đình Thiên sợ hết hồn xíu nữa ném luôn cả di động đi.
Hạ Đình Hàn không vui nhăn mày lại, trong phòng họp một phút mặc niệm cho Hạ Đình Thiên, Hạ Đình Thiên mắng 18 đời tổ tông tên nào gửi tin nhắn cho anh, Hạ Đình Thiên trượt xuống là thông báo wedchat, của Tô Y Y.
" Hạ Đình Thiên!!!" Hạ Đình Hàn quát lạnh, làm Hạ Đình Thiên hoàn hồn nhanh mồn nhanh miệng nói " Là Tin nhắn của chị dâu"
Mọi người trong phòng "......" bọn họ nghe cái gì? Nhị thiếu bảo chị dâu có nghĩa là boss có vợ, trời ạ tin giật gân nha!
Nhất thời những nhân viên nữ vỡ mộng, Hạ Đình Hàn biết chị dâu trong miệng Hạ Đình Thiên là ai nét mặt dịu dàng một chút đưa tay đoạt lấy di động của Hạ Đình Thiên.
Mở ra thấy cô đăng trạng thái mới nhìn Ảnh chụp anh liền nhận ra đó là nơi lúc nhỏ bọn họ gặp nhau, Hạ Đình Hàn cầm lấy áo khoác " Em chủ trì cuộc họp "
Hạ Đình Thiên "..." tốt rồi anh đi gặp trai vợ còn anh ngồi đây nghe mấy lão gia khua môi múa mép, trời ạ công lý ở đâu.
Hạ Đình Hàn đi khỏi công ty lái xe đến thành phố X thời gian bị rút ngắn chỉ còn hai tiếng rưỡi.
Đến khi Hạ Đình Hàn tới nơi nhìn cô mặt váy trắng suông mái tóc dài của cô được vén qua một bên tay cô ôm cây đàn Ghi-ta vừa đàn vừa hát, anh nhận ra đay là cây đàn anh đã để lại đây.
Tô Y Y hát hăng say cô biết A Sở rất thích đàn nên cô đã học lúc nhỏ cô hát anh đàn hiện tại chỉ còn mình cô, thanh xuân ngây ngô qua đi cô đã trưởng thành.
Hạ Đình Hàn đến gần cô, Tô Y Y nhận ra có người ngẩng mặt lên thấy Hạ Đình Hàn đứng đó cô ngẩn người ra " Đại Thần? Sao anh ở đây "