Chương 722
Ba đứa trẻ lập tức nịnh nọt: “Học chút đi, nếu không chú mãi mãi phải chịu kiếp MI”
Lực sát thương còn yếu nhưng lại sỉ nhục tổng giám đốc Lăng khiến anh ta hít thở không thông.
Hai người đàn ông đi ra khỏi phòng, duy trì khoảng cách một thời gian Thật ra từ khi còn đi học tới bây giờ luôn có người nghỉ ngờ bọn họ.
Không ngờ, ba đứa trẻ thúi này cũng nghi ngờ bọn họ.
“Đừng có đi theo tôi!” Mục Lâm Kiêu chán ghét gâm nhẹ lên.
“Chỉ có một cái thang máy, chẳng lẽ bảo em nhảy xuống”
Tổng giám đốc Lăng lạnh lùng nhìn thoáng qua, kiêu ngạo đi tới phía sau Mục Lâm Kiên: “Em chính là muốn anh!”
*..” Mục Lâm Kiên không còn lời nào để nói.
Hai người ồn ào nhốn nháo xuống dọc đường xuống lầu, cuối cùng tổng giám đốc Lăng phát hiện ra mình không có xe.
“Cho em đi nhờ chút!”
“Đàn ông không đi nhờ xe!” Mục Lâm Kiên kiêu ngạo nói.
“Tài xế trên xe anh và Lục Tâm không phải đàn ông sao?”
“Không liên quan đến cậu”
Mục Lâm Kiên lạnh nhạt lên xe.
Tổng giám đốc Lăng giơ tay giữ cửa xe lại…
Ba đứa bé ở trên lầu xem náo nhiệt, lại vuốt căm phỏng đoán: “Cứ cảm thấy bọn họ rất xứng đôi”
“Nếu như ở bên nhau thì tốt”
“Mấy đứa còn chưa ngủ sao, muốn chết à?” Giọng nói âm trầm của ‘Vũ Vân Hân vang lên từ phía sau, khiến ba đứa trẻ sợ tới mức nhảy dựng lên.
Xuất phát từ tò mò, cô cũng nhìn về phía hai người đàn ông ở dưới lầu.
Hai người lôi lôi kéo kéo, để lộ ra cảm giác gay rõ ràng, cuối cùng tổng giám đốc Lăng mạnh mẽ ngồi lên xe.
Cảnh tượng này khiến bốn mẹ con sửng sốt.
“Cho nên tổng giám đốc Lăng tới là để tìm Mục Lâm Kiên?”
“Mục Lâm Kiên tới chỗ chúng ta cũng vì muốn tìm tổng giám đốc.
Lăng?”
Vũ Vân Hân đứng ở đó, rầu rï không nói lời nào, lo lắng nhìn mấy đứa con, Mục Lâm Kiên chắc không phải nam nữ đều ăn chứ!
virut, trong một đêm có người truyền tới tất cả số liệu trong máy tính của Màn Thầu tới điện thoại anh.
Sáng sớm, anh bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Vẫn chưa nghe điện thoại, lại nhìn thấy không gian bộ nhớ điện thoại đã đầy.
Anh mở khóa, thấy một đống tin nhắn nặc danh được gửi tới.
“Tổng giám đốc Mục, anh nhận được những tin nhắn đó chưa?”
Tiếng của Lục Tâm truyền tới điện thoại.
“Ừm”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng đáp một tiếng.
Lục Tâm thân là thuộc hạ muốn nói lại thôi.