Chương 665: Cô ta không chạy
“Anh Thư, sao cô lại ở đây?”
Một giọng nói trẻ con truyền ra từ nhà vệ sinh nữ, kèm theo đó là tiếng thét chói tai khiến Vũ Vân Anh sợ hãi mà run lên.
“Á, đừng mà, Anh Thư!”
Nếu như câu thứ nhất là ảo giác, vậy câu nói này lại rõ ràng đến mức khiến cả người Vũ Thư Anh đều mềm nhữn.
Điều cô ta kiêng kỵ nhất chính là nhìn về phía nhà vệ sinh nữ khi sợ hãi.
Chiếc váy trắng đong đưa bay phấp phới trong gió, từng vệt giống như vệt máu in trên chiếc váy đó, cùng với mái tóc dài xoã xuống rối bời và một nửa gương mặt u buồn đáng sợ khiến Vũ Thư Anh hồn bay phách lạc.
Cô ta không chạy.
Mà toàn thân toát mồ hôi lạnh nhưng không quên nhấc hộp giấy lên.
Trong hộp giấy không có gì cả.
Cô ta vội vàng chạt về phía thang máy “Doạ chết anh rồi” Hai đứa trẻ khế chạy từ trong phòng làm việc ra.
“Đúng vậy đó, em còn tưởng mặc bị lộ rồi”
Há Cảo toát lên gương mặt vui vẻ, cười hề hề với các anh Die của mình.
Màn Thầu và Bánh Bao lại mang hộp giấy lên một lần nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Há Cảo đứng trước cửa nhà vệ sinh nữ nhìn gương mặt xấu xí của mình ở trong gương, ngân nga hát một khúc nhạc rồi trang điểm thêm một cách rất thuần thục.
“Tôi xin lỗi, đừng đến giết tôi, tôi không biết gì cả!”
Ở trong nhà vệ sinh bên cạnh có một cánh cửa đang đóng.
Vừa nấy Há Cảo còn đang căng thẳng nên không để ý đến.
Cậu chột dạ nghiêng gương mặt nhỏ bé qua đó, từng âm thanh ỉ ôi truyền ra từ trong cánh cửa đó.
“Xin đừng quấn lấy tôi, đều là Vũ Thư Anh làm, không liên quan gì đến tôi cả” Một người phụ nữ núp ở trong đó nhìn thấy đôi chân xuất hiện dưới khe cửa, bộ váy trắng dính những vệt máu loang lổ.
Cảm xúc của cô ta càng kích động hơn: “Đừng qua đây!”
“Cô là ai?” Há Cảo nắm lấy cổ họng rồi lạnh lùng hỏi.
Người phụ nữ đó ngẩn ra, trợn trừng mắt nhìn về khe cửa. Cô ta đã sợ hãi đến nối không còn lý trí, Há Cảo hỏi cái gì thì trả lời cái đó.
“Tôi là Hoàng Hà, Ninh Uy cô đừng giết tôi có được không?”
Há Cảo nghi ngờ, chẳng phải Vũ Thư Anh ép chết Ninh Uy sao? Như vậy thì có liên quan gì đến Hoàng Hà?
Vì để lại chứng cứ, cậu nhanh trí lấy điện thoại ra quay video lại.
“Hoàng Hà, tôi chết thảm quá. Tôi ở dưới âm phủ một mình rất cô đơn, tôi rất muốn tìm cô để đi xuống đó cùng với tôi” Há Cảo học rất giống.
Bên trong vang lên tiếng cử động kích động của Hoàng Hà, dường như cô ta đã ngồi xổm trên bồn cầu và không dám cử động lung tung.
“Bây giờ tôi sẽ đưa cô đi theo.” Há Cảo dồn hết tâm trí đi lên phía trước một bước.
“Đừng qua đây, cô tìm Vân Anh Thư ý. Cô ấy bảo tôi làm như vậy, tôi không biết trong lòng cô yếu đuối rồi đi tìm cái chết như vậy. Tôi không nên gửi hình khiêu dâm cho cô, tôi cũng không nên nói chuyện của cô cho những người đàn ông đó biết. Đúng vậy, tôi cố tình làm bạn tốt của cô đều là bởi vì Vũ Thư Anh, khiến cô nói những lời thật lòng cho tôi biết rồi lợi dụng nhữn chuyện này để làm cái chuôi hãm hại cô.”
“Vũ Vân Hân thì sao?”
Há Cảo đột nhiên ngẩng đầu lên.
Lớp trang điểm đáng sợ khiến Hoàng Hà kinh hạ trợn tròn mắt: “Quỷ… Quỷ… nhỏ?”
Há Cảo sợ bị phát hiện nên vội vàng chạy đi.
Nhưng sau lưng vang lên tiếng va chạm nặng nề, cánh cửa bị va vào bởi một thứ.