Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 650




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 650: Không đợi được?

Lưu Thế Kiệt vẫn vô cùng có lòng tin với năng lực làm việc của mình.

Cầm tư liệu đi tới phòng họp.

Người của tổ khác đã đến.

Một tuần vòng lại một tuần, ròng rã kéo dài hơn một tháng đều là do Lưu Thế Kiệt tạo nên.

Anh ta chủ động ngồi vào vị trí quản lý, mọi người theo đó cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ là hôm nay ánh mắt mọi người nhìn anh ta có hơi kì lạ.

“Sao thế? Sao mọi người lại nhìn tôi như thế? Chẳng lẽ trên mặt tôi có dính gì đó bẩn thỉu sao?”

Những tổ trưởng khác cười cười lắc đầu.

Vũ Vân Hân ở góc phòng, hiện tại không tìm thấy ghế.

“Tổ trưởng tổ năm, không phải đã nói là hôm nay không cần tới tham dự sao? Ra ngoài.” Lưu Thế Kiệt cao ngạo nói.

Hóa ra Vũ Vân Hân đến lâu như vậy rồi mà không nhìn thấy vị trí của mình, hóa ra là chiếc ghế đã bị Lưu Thế Kiệt dọn đi rồi.

Đã thế này thì cô đành phải đứng đấy, dù sao đợi chút nữa thì Mục Lâm Kiên sẽ đến.

“Sao vậy? Không đồng ý đi? Cuộc họp này của chúng tôi chỉ mở cho.

những tổ có thành tích. Tổ năm rác rưởi của các cô không khác gì con cọp đục khoét gạo, không cần ở đây” Lưu Thế Kiệt hách dịch nghiêm trọng, cực kỳ giống dáng vẻ của người lãnh đạo.

“Anh chẳng qua chỉ là một tổ trưởng, dựa vào đâu mà lên giọng ông chủ, công ty là của anh sao” Vũ Vân Hân liếc mắt nhìn anh ta.

Lưu Thế Kiệt hung dữ nghiến răng, hít một hơi thật sau: “Được rồi!

Cô không đi, vậy tôi cho cô đứng.”

Anh ta bắt đầu chương trình cuộc họp lần này thường ngày.

“Một tuần qua, thành tích của tổ một chúng tôi xếp thứ nhất, bởi vì rất hân hạnh được trở thành tấm gương cho mọi người lần nữa. Dưới đây là phân tích hạng mục mà chúng tôi hợp tác.”

“Ha ha!” Đột nhiên ba tổ trưởng cười lạnh lùng.

Không khỏi khiến cho các tổ trưởng khác phải châm biếm theo: “Tổ một quả nhiên không từ thủ đoạn.”

“Các ngươi có ý gì?” Lưu Thế Kiệt lạnh lùng trợn mắt, cặp mắt kia dữ tợn giống như muốn giết người.

“Không có, tiếp tục đi! Tổ một mãi mãi được ca tụng”

Ai cũng thích nghe lời dễ nghe, Lưu Thế Kiệt cũng là như thế.

Nhìn những thành tích không tâm thường của mình, anh ta càng nói càng hăng say.

“Từ từ thôi! Đừng nói kiểu kích động như vậy, nghe không phù hợp, giống hết bán hàng đa cấp” Vũ Vân Hân ngắt lời anh ta.

“Cô, cái đồ bà lão thối tha, câm miệng cho tôi!”

“Hơn nữa, số liệu mặt người phải đẹp thế nào mới chữa được cho các anh?” Vân Vũ Hân trực tiếp vạch trần.

“Không phục sao? Chúng ta là tới kí tên, xét duyệt thông qua hợp đồng. “ Lưu Thế Kiệt hùng hồn cầm hợp đồng của mình.

Rõ ràng là đã có chuẩn bị rồi mới đến.

“Tôi chỉ lo lắng đám người các cô không phục, hoặc là gọi tổng giám đốc Mục đến, tôi trở tay không kịp, không giải thích được đây là công trình của mình, ông đây đã mang hết đến”

Vũ Vân Hân vô thức nhìn đồng hồ, hôm nay Mục Lâm Kiên sẽ đến tham gia cuộc họp này, biết lúc nào anh mới đến.

Bây giờ đã qua nửa tiếng, nếu Mục Lâm Kiên còn không đến thì nửa tiếng nữa cuộc họp sẽ kết thúc.

Cô nhìn về phía cửa, ngay cả một người vệ sĩ đi theo cũng không có.

Lập tức cô cảm thấy có hơi thất vọng.

Một đống tài liệu đã chuẩn bị trong tay để vạch trần Lưu Thế Kiệt, có vẻ như không có tác dụng.

Mấy người tổ trưởng khác ngồi ở một bên đưa mắt nhìn về phía Vũ Vân Hân.

Kết quả vừa mới biết được Mục Lâm Kiên có việc ra ngoài rồi, anh ta lập tức thở phào nhẹ nhõm, vậy nên thành tích tháng này có thể sáng tạo nên cái mới cao hơn.