Chương 572: Bị chụp lén
Vũ Vân Hân liếc mắt nhìn anh Hoa đang làm ầm ï lên trước mặt: “Anh là sếp?”
“Tôi là sếp đây” Anh ta đeo kính đen che hết nửa gương mặt, cơ thể †o mập chiếm hết nửa cái ghế sofa, tay khẽ châm điếu thuốc: “Đến đây nói chuyện với tôi thì cũng phải có thành ý một chút. Cô nhìn các cô xem cứ bình bình lạnh nhạt, tôi không hài lòng.”
Anh ta làm dáng vẻ khoe khoang, đợi anh ta quay người lại đã nhìn thấy những cô gái đang ngồi đều đứng dậy.
“Tôi nói này, đã lầm rồi. Người béo như vạy sao có thể là sếp được chứ?”.
“Người đó không phải, con người vừa béo mập vừa thô tục này không giống như người trong tài liệu công ty. Nếu như người này mà là APP thì tôi nhất định sẽ không dùng, không chuyện nghiệp gì cả”
Mấy cô gái này vừa chê bai vừa đi ra phía cửa.
Nhìn thấy người sắp đi hết rồi, anh Hoa trở nên sốt sắng.
Anh ta vội vàng đứng lên: “Các cô đừng đi! Này!”
Đi được hai bước thì anh ta va vào bàn uống trà nhỏ, không cẩn thận để cặp kính râm rơi xuống đất.
Đúng lúc này Vũ Vân Hân đã nhìn thấy cả gương mặt béo phị của anh ta.
“Hoá ra là anh?”
“Là tôi thì làm sao?” Anh ta không hề có ý sợ hãi mà cầm kính râm lên.
“Tôi còn cảm thấy sao mà thấy quen quen, hoá ra là anh. Em ra tôi thật sự đi nhàm rồi, rõ ràng tôi đi bàn bạc với tổng giám đốc Lục chứ không phải là nói bàn bạc với tập đoàn Hoa Thị.”
“Công ty của tổng giám đốc Lục còn phải dựa vào nguồn cấp dưỡng của tập đoàn Hoa Thị, cô nói ai mới là sếp?” Anh ta làm dáng vẻ nghiêm trọng, liếc mắt nhìn quyển hạng mục trong tay Vũ Vân Hân với vẻ khinh thường: “Hôm nay cô không thể khiến cho tôi vui, vậy tôi cũng sẽ không để cho cô vui vẻ gì”s Vũ Vân Hân nhếch môi lên: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó các cô sẽ mất thành tích làm việc”
“Mất thì mất” Vũ Vân Hân thoải mái nói rồi quay người rời đi, vẫy gọi các chị em của em: “Các chị em giải tán thôi, không cần làm hạng mục này nữa”
Lúc này tổng giám đốc Lục trán lấm tấm mồ hôi vị ¡ vàng vàng chạy đến: “Đừng mà, cô Vân đúng không? Thật xin lỗi cô vừa nấy tôi bị kẹt xe nên mới vội vàng đến đây. Hạng mục của chúng tôi đã thêm hai phần mới, cũng vẫn chưa nói rõ ràng tỉ mỉ về phương án lần trước. Lần này tôi có chuẩn bị mà đến đ: Lục Thế Gia cao một mét tám, khôi nCô tuấn tú, ngọc thụ lâm phong, nho nhã nhẹ nhàng, lời nói và cử chỉ đều rất phong độ.
Mỗi một câu anh ta nói với Vũ Vân Hân đều có ý hơi cong người và vẫn giữ nguyên ánh nhìn thẳng.
“Người thật còn đẹp trai hơn cả trên ảnh” Các chị em ở bên cạnh đã vô cùng kích động.
“Nhưng sếp lớn của anh dường như không muốn hợp tác với tôi” Vũ Vân Hân nhìn về anh Hoa ở phía sau.
“Anh ấy không phải là người đối tác của chúng ta, cho nên những lời nói của anh ấy không tính”
“Ha ha ha!” Vũ Vân Hân nở nụ cười chế nhạo: “Tôi nói thật nhé, chẳng phải anh ta là phó giám đốc của tập đoàn Hoa Thị sao, nhưng dường như người nhàn hạ nhất chính là anh ta. Tôi còn tưởng anh ta nhàn hạ là vì được anh chiếu cố trong công ty các anh, ai ngờ… cũng không thèm coi là bình hoa.”
“Vũ Vân Hân, cô nói cẩn thận một chút” Anh Hoa tức giận siết chặt tay lại.
Lục Thế Gia lấy cơ thể cao gầy của mình chặn anh Hoa lại: “Chung ta đi vào trong nói chuyện có được không?”
“Được thôi”
Ông ta đắc ý mà nhếch khoé môi lên: “Một tỷ năm thì sẽ có video, có muốn hay không?”
Trong điện thoại truyền đến giọng nói chói tai của Ninh Phượng: “Đắt vậy! Ông có còn là người hay không?”
“Nếu không thì bà đến bên cạnh tôi? Miễn phí!”
“Ha ha! Được”
Đối với Ninh Phượng mà nói bà ta sẽ không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, cái gì cũng được.
Video hot này lập tức được gửi vào trong điện thoại của bà ta.
Sáng nay nghe anh Hoa nói Vũ Vân Hân cố tình sai người hãm hại anh ta, nói anh ta ở cùng với người phụ nữ khác.
Bây giờ thì hay rồi, Vũ Vân Hân cũng ở cùng với người đàn ông khác.
Như vậy là hoà nhau, ngoài ra còn đăng video đó lên trên bảng tin khiến cho cả mạng đều sôi sùng sục.