Chương 565: Là giả?
Nhà họ Mục nhà lớn nghiệp to, toàn bộ thành phố A này, và cả toàn thế giới đều biết đến, nhất là trong vòng kinh doanh hỗn loạn này, ai nắm mơ cũng muốn để con gái mình có mối quan hệ đặc biệt với con tria nhà họ Mục.
Chỉ là, tính cách Mục Lâm Kiên quá kiêu ngạo, lạnh lẽo như băng tuyết, từ chối người khác đến gần, hoàn toàn không cho một ai ngoại lệ để đến gần. Bây giờ thì tốt rồi, đột nhiên có người biết anh ta có ba đứa con nhỏ, ai lại không muốn trở thành mẹ của con anh ta chứ.
Có thể túm được một tí quan hệ với nhà họ Mục là đã tốt lắm rồi.
“Thế mà lại là giả!” Ông Mục xem đến phần tin tức ở phía sau.
Trước tin tức Vũ Vân Hân ngã lầu, đã loáng thoáng lộ tin nhà họ Vân đang tìm Vũ Vân Hân, nhưng vẫn phạm vi tìm kiếm lan rộng ngàn dặm cũng không một lời hồi đáp. Rất nhiều người đều mạo danh xuất hiện thì lại bất ngờ có tin ngã lầu, hệt như ông vỡ tổ.
Bởi vi thi thể đã biến dạng hoàn toàn, ông Vân cũng không truy cứu thêm nữa, chỉ làm một buổi tang lễ long trọng, chuyện này đến đó là hết.
Ai ngờ lại lần lượt có rất nhiều người giả mạo thân phận Vũ Vân Hân tìm đến. Ông Vân dưới con nóng giận đã thông báo tất cả mọi người rằng Vũ Vân Hân đã chết, con gái của ông ta đã chết rồi.
Đối với ông Vân mà nói, mất đi một đứa con gái ruột vô cùng đau đớn, thế mà lại có người lợi dụng chuyện này để đi lừa gạt, đúng là không có tính người.
Vì thế phàm là có kẻ xuất hiện nói mình là Vũ Vân Hân, con gái Vân Thế Kiệt thì nhất định là ra chuyện bị gạt tiền.
Chuyện này qua mấy năm, rất nhiều người đều dần quên lãng chuyện này đi, nhưng mỗi khi có người nhắc đến thì phản ứng của rất nhiều người chính là Vũ Vân Hân đã chết, có người xuất hiện thì chính là lừa đảo.
“Tìm ngay cho tôi tất cả tư liệu về Vũ Vân Hân này” Ông Mục quay về hòn đảo tư nhân, mãi chưa quên được chuyện này.
Dù sao ba đứa nhỏ kia đúng là cháu ruột của ông ta, nếu như bị cái người thân phận không rõ ràng kia ngược đãi thì biết làm sao đây?
“Thẻ căn cước trên ghi chép hộ khẩu mà tập đoàn Mục Lâm sản xuất không có thông tin, nên là hô khẩu vào mấy năm trước đã bị thủ tiêu toàn bộ.”
“Vậy cô ta làm sao nhập chức được”
Trong chốc lát, trợ lý cảm thấy có điều không ổn: “Lúc đó là tự cậu chủ Mục đích thân thuê!”
“Thế Mục Lâm Kiên không tra cái gì hết sao?” Ông Mục giận bốc lên tới não, tin đồn nhảm nói anh ba mươi năm liền không có hứng thú với phụ nữ, bây giờ trái lại xuất hiện một Vũ Vân Hân giả thì lại nhìn trúng?
“Bộ phận nhân sự là do Vũ Thư Anh quản à?”
“Vâng!
“Cô ta cũng không tra?”
Trợ lý dừng lại: “Việc này… tôi biết một tí tin tức không biết có nên nói hay không nữa”
“Nói đi”
“Nghe nói là Vũ Thư Anh là chị gái của Vũ Vân Hân”
“Nghe ai nói?”
“Trong thanh máy!”
Nói xong, trợ lý mở một video ra: “Thật ra thân phận của cô gái Vũ Vân Hân này thật đáng suy ngẫm, với lại cậu Mục đã duyệt qua vô số người, không thể nào nhận nhầm người được”
Ông Mục giận tím cả mặt, ly trà trong tay rơi trên đất: “Cậu lại nói thay chúng nó Trợ lý e ngại im lặng, cúi đầu thật thấp.
Điện thoại vô tình bị chạm trúng, video đột nhiên vang lên tiếng.
“Chịm tối nay đến nhà chúng ta ăn cơm đi! Hiếm khi..”
Đây là nội dung cuộc nói chuyện lần trước trong thang máy của Vũ Thư Anh và Vũ Vân Hân.