Chương 538: Tìm được chứng cứ
Những phân tích chỉ tiết về tử thi trong hồ sơ cho thấy không có vết thương chí mạng nào ở phần đầu. Khi Màn Thầu đánh trúng đầu người tài xế, nhưng chỉ là khiến ông ta ngất xỉu nhất thời, sau khi Màn Thầu rời đi, tức là sau khi lên xe của nhà họ Mục, người tài xế đã tỉnh dậy.
Người tài xế rượu chè quanh năm, sống buông thả không lề lối, vì trước đây đã từng có tiền án nên tìm công việc cũng không dễ dàng gì.
Cộng thêm những áp lực từ cuộc sống, gánh những khoản nợ nước ngoài, dường như ngày nào cũng chìm đắm trong những cơn say nửa tỉnh nửa mê đến điên dại.
Bởi vì bệnh huyết áp cao nghiêm trọng, khi ông ta đột ngột từ dưới đất đứng dậy, bỗng nhiên cảm thấy hoa mắt ù tai chóng mặt, cũng vì nóng lòng muốn đón con về mà bất cẩn va vào bậc thềm rồi lại ngã xuống, khiến huyết áp lại tăng cao, nhịp tim tăng nhanh, cuối cùng thì ngừng đập luôn.
Nhìn đến đây, Mục Lâm Kiên mới hiểu rõ được toàn bộ quá trình của sự việc diễn ra.
Vì đây là một báo cáo khám nghiệm tử thi cá nhân, nên không thể tự ý công khai.
“Gia đình người tài xế có bao nhiêu người?” Mục Lâm Kiên lạnh lùng gọi điện.
“Có bốn người! Người vợ và ba đứa con”
“Vậy có bao nhiêu người trong gia đình tại hiện trường? “
Lục Tâm đang đứng tại hiện trường vào lúc này đối chiếu với thông †in quan hệ cá nhân của người tài xế thì phát hiện: “Không có. “
Như vậy cũng có thể nói trong nhóm người đi biểu tình từ sáng đến hiện tại, không có ai là người trong gia đình của người tài xế: “Người thân cũng không có à?”
Lục Tâm kiểm tra lại lần nữa: “Không có! Người tài xế là trẻ mồ côi, người nhà của vợ ông ta năm năm trước cũng đã chết rồi, sau này mới cùng với người tài xế đến đây sinh sống, thuộc nhóm người sống nay đây mai đó, không có bạn bè thân thích, ngoài hồ sơ vụ án ra, căn bản là không có vấn đề gì”
Mục Lâm Kiên nhìn vào người trong màn hình ti vi trước mặt.
Từ khi anh ta đến đây, cũng chỉ có vài giờ đồng hồ, hiện tại sự việc càng ngày càng diễn ra náo nhiệt, người đứng trước cổng bệnh viện cũng ngày càng thêm đông, nhưng những người bên cánh truyền thông thì lại dường như là không có.
“Mọi người nghe rõ đây, có bao nhiêu người tham gia biểu tình, một chút nữa theo tôi hết, không bỏ sót một ai, tất cả đều sẽ bị đưa hết lên đồn cảnh sát, gọi đại diện luật sư đến yêu cầu bồi thường, không thiếu một đồng, số tiền yêu cầu bồi thường của mỗi người là ba trăm năm mươi triệu! “
Ông Mục ở bên cạnh bất giác đếm số người ở bên trong: “Ôi trời, bên trong có hơn một trăm người, mỗi người họ bồi thường ba trăm năm mươi triệu, con không phải sẽ nhận được hơn ba mươi năm tỷ sao?
Con à, mình không thể dùng cách tính toán của người kinh doanh để xử phạt những người dân này!”
“Ba mươi năm tỷ, hình tượng tập đoàn Mục Lâm bị tổn hại, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển, ngoài ra việc tụ tập người đồn đại phao tin dẫn đến dư luận xã hội nháo nhào, khiến nhân viên công ty đi làm với tâm trạng lo lắng hoảng loạn, Vũ Vân Hân đương sự vẫn chưa dám rời khỏi nhà đi làm, những thiệt hại kinh tế này không lẽ do chúng ta chịu trách nhiệm sao? “
Ông Mục vỗ tay tán thưởng: “Thật tuyệt vời! Xứng đáng là con trai của bố, nhưng so với ba đứa 3 đứa cháu trai bố, vẫn còn kém một chút đó”.
Mặc dù là đang khen con trai mình, nhưng với một người có tính hiếu thắng như Mục Lâm Kiên khi nghe những lời này thì cũng có chút không vui.
“Trẻ con thì hiểu cái gì”
Anh cảm thấy rất mất mặt, quay người rời đi.
“Đợi chút! Con cũng nói cho bố biết bốn mẹ con họ hiện tại như thế nào rồi! Năm ở bệnh viện nào vậy! Bố phải qua đó thăm hỏi tình hình một chút, nếu không thì về sau này làm sao có thể giải quyết được mối quan hệ gia đình”