Chương 466: Cũng không phải con ruột
Ông cụ Mục khẽ sỡ trán Bánh Bao: “Ngồi đến lúc đó ông sẽ phái người đón các cháu” “Nhưng mẹ không cho phép bọn cháu đêm hôm khuya khoắt đi ra ngoài” “Các cháu đến ban ngày cũng được mà! Không sau đâu, cụ già cũng hy vọng hôm đó có thể nhìn thấy bọn cháu” Càng nhìn càng thấy ba nhóc tỳ này giống Mục Lâm Kiên khi còn bé.
xe buýt gì chứ, “Nếu Mục Lâm Kiên của ông năm nay cũng tạo được mấy bảo bối như các con thế này thì tốt rồi” “Không được!” Ba đứa nhóc trăm miệng một lời.
Ông cụ mục mờ mịt hỏi: “Vì sao?”
“Không được!” Bọn nhóc tuyệt đối không đồng ý để Hứa Vũ Vân Hân và Mục Lâm Kiên tạo em bé được, nếu không bọn nhóc sẽ không còn địa vị gì nữa.
Đợi đến khi lấy được tập đoàn Vũ thị vào tay, nhất định phải tách hai người họ thật xa mới được, không cho phép ở bên nhau nữa.
Trước kia, cả ngày chỉ giục Vũ Vân Hân tìm đối tượng.
Hiện tại lại chỉ lo lắng Vũ Vân Hân tìm được đối tượng.
“Cụ nếu bây giờ ông kết hôn với một người phụ nữ khác, ông sẽ thích con của người đó không?” “Chắc chắn không thương rì Ông cụ Mục nói thẳng: “Cũng đâu phải con ruột, sao mà thích được chứ? Cho dù rất chào đón đi nữa, ông cũng sẽ coi con của ông ở vị trí thứ nhất” Câu trả lời thật lòng cỡ nào.
Ba đứa nhóc phiền muộn thở dài, hiện tại ngay cả ăn cơm cũng không có tâm trạng, sau đó quay người đưa lưng về phía ông cụ Mục: “Hôm nay chỉ phá cửa ở đây đến đây thôi, gặp lại nhé cụ già: Nói xong, ba đứa nhóc chạy lon ton về phía phòng trọ của mình.
Khuôn mặt ông cụ Mục đứng tại chỗ ngẩn ra, mình nói gì sai sao? Vốn còn muốn dẫn bọn nhóc đi ăn, xem ra bây giwof tâm trạng của mấy nhóc quỷ này không tốt rồi.
Tâm trạng bọn nhóc không tốt, ông cụ Mục cũng không vui đi đâu được.
Ba đứa nhóc trở lại nhà mình, ném tất cả quần áo sáng nay Mục Lâm Kiên để lại về phía thùng rác bên ngoài, “Không cho phép Mục Lâm Kiên vào nhà nữa” Ba đứa nhóc nổi giận đùng đùng nói.
“Đúng! Chỉ cho hai người gặp nhau ngoài cửa thôi Hành lang đã là giới hạn cuối cùng của ba đứa nhóc rồi.
Đầu bếp đã chuẩn bị gà nướng vô cùng hấp dẫn đặt trước mặt bọn nhóc, nhưng mấy tên kia cũng chẳng có khẩu vị.
Trong đầu luôn nghĩ đến hình ảnh Mục Lâm Kiên và Vũ ‘Vân Hân ở bên nhau.
“Chú đẹp trai, búp bê của bọn con có thể gả cho tổng giám đốc Mục của chú không?” Ba đứa nhóc chọt chọt chén cơm nói.
“Chuyện này chú cũng không rõ lắm” Đầu bếp cười ngây ngô.
“Chú cảm thấy tổng giám đốc Mục có lấy búp bê nhà chúng cháu không?” Câu hỏi này và câu hỏi lúc nãy có gì khác nhau đâu!
Đầu bếp hơi khó xử nói: “Chuyện này cũng rất khó nói đấy: “Chú nói xem, ôm nhau có thể mang thai được không ạ?” Há Cảo ủ rũ mặt mày hỏi.
Chuyện này lập tức làm cho hai nhóc con kia nhanh chóng bừng tỉnh: “Em thấy trên internet nói, hôn nhau cũng sẽ mang thai đấy” Ba đứa nhóc nghỉ ngờ nhìn về phía đầu bếp: “Ôm một cái, hôn nhẹ, nắm tay, cái nào sẽ mang thai thế ạ?” “Mấy thứ này….đều sẽ không mang thai” Nghe thế, cuối cùng mấy nhóc cũng nhẹ nhàng thở phào, sau đó cầm lấy đùi gà nhét vào trong miệng, tự an ủi mình một miếng.
“Vậy ngủ cùng một giường thì sao ạ?” Bánh Bao chóp chép miệng ăn thịt gà.
Nghe vậy, ba đứa nhóc lập tức buông đùi gà xuống, đột nhiên cảm thấy không thơm ngon gì nữa.
Bởi vì hôm qua bọn nhóc đã nhìn thấy Mục Lâm Kiên và Vũ Vân Hân ngủ cùng một giường: “Bọn họ hôm qua ôm nhau ngủ thế này này” Há Cảo đi đến trước mặt đầu bếp, sau đó ôm chầm lấy chú đẹp trai.