Chương 408: Không thể không quen
Ông Mục cưng chiều nhìn mấy đứa nhỏ, tiến lên nắm chặt mấy bàn tay bé xíu: “Mấy đứa sao lại quen con trai ta vậy?”
Ba đứa nhỏ xấu hổ đỏ mặt, Mục Lâm Kiên chính là kẻ thù công khai của chúng, sao có thể không quen cơ chứ?
“Bởi vì con trai ông thật xấu..” Há Cảo nhất thời nhanh mồm nhanh miệng nói, Bánh Bao thấy thế vội vàng bịt miệng cậu lại, em trai ngốc nghếch của tôi ơi, xém nữa là gây ra họa rồi: “Bởi chú Mục thật sự rất đẹp trai ạ”
“Rõ là tên vô dụng! Nó chính là một đứa ngốc! Suốt ngày bị phụ nữ lừa!”
Ba đứa nhỏ sững sờ, kinh ngạc nhìn ông Mục.
Mục Lâm Kiên mà cũng bị phụ nữ lừa gạt sao? Ai mà tin được chuyện như vậy chứ?
Rõ ràng Mục Lâm Kiên mới là tên xấu xa chuyên đi lừa gạt con gái nhà người ta!
“Nó… bị một người lừa tiền, lừa nhà, nếu không phải ông tinh mắt sớm phát hiện, không khéo công ty cũng bị người ta lừa mất rồi Ba đứa nhỏ trừng mắt, rốt cuộc là người nào mà có thể lợi hại như vậy, lừa cho Mục Lâm Kiên cũng ngốc luôn?
“Đó là ai vậy ạ?” Bọn chúng tò mò hỏi.
“Nhà họ Mục chúng ta có một căn bệnh, chỉ cần yêu mến thì sẽ đối xử với đối phương một lòng một dạ, mà tên ngốc đó cũng chỉ khăng khăng một mực thích cô gái kia” Ba đứa nhóc đang nhớ lại một đám phụ nữ cùng với Vũ Vân Hân ngày hôm qua, ba đứa nhỏ lại đang tính toán gì không biết.
Cỏ dại ven đường?
“Nó một lòng một dạ yêu một đứa con gái..” Ông Mục.
phiền muộn thở dài: “Chỗ ở của các cháu bị thăng ngốc con trai ta mua lại cũng là vì bị đứa con gái kia lừa, đến tên sổ đỏ cũng là do đứa con gái kia đứng. Không chỉ vậy, khoảng thời gian trước nó sẵn sàng chỉ cả mấy chục tỷ, người ta còn chưa nói muốn lấy nó, nó đã bỏ cả đống tiền ra cho rồi.”
Ba đứa nhỏ không thể bình tĩnh nổi nữa, Mục Lâm Kiên thì ra đã chung tình với một người phụ nữ, vậy những mỹ nữ kia làm sao có thể?
Vui vẻ?
Nói đến liền đến nói đi liền đi?
Đồ khốn nạn!
Bọn nhỏ nghiến răng ken két, trên mặt lại vẫn giữ vững vẻ lễ phép mỉm cười: “Là ai may mắn như vậy, có thể làm chú Mục Lâm Kiên vừa ý cơ chứ?” “Ông không muốn nhắc tới cô ta, loại người ham muốn vật chất như vậy, làm sao đủ tư cách làm dâu nhà họ Mục? Không có tố chất, không chịu rèn giữa, hơn nữa lại là một đứa đã qua một đời chồng, thêm mấy đứa con nhỏ. Chết dở thật. Đến là đau đầu” Ông Mục lạnh lùng thở dài.
Ba đứa nhỏ như vừa khám phá ra vùng đất mới, hóa ra Mục Lâm Kiên lại là một tên cặn bã, vậy nên nhất định phải nói với các chị xinh đẹp.
Cho đến nay, Mục Lâm Kiên trong mắt ba đứa nhỏ chính là một người không đáng tin cậy, bây giờ, cả ông Mục cũng nói như thế, thì không sai vào đâu được rồi.
“Chủ nhà của chúng ta đổi rồi đúng không?” Màn Thầu nghiêng gương mặt nhỏ nhắn hỏi.
“Đúng vậy, giờ chủ nhà của chúng ta chính là người phụ nữ kia đấy!”
Cho nên Mục Lâm Kiên chính là mua nhà cho người phụ nữ khác, sau đó lại giao nhà cho họ, chính là muốn lừa gạt búp bê.
Ba đứa nhỏ bừng bừng lửa giận, hận không thể vẽ một cái vòng kim cô cho hắn.
Các cô gái xinh đẹp đối với mấy đứa nhỏ, chính là tiên nữ, là sự thiêng liêng bất khả xâm phạm.
Vì để bọn nhỏ vui vẻ, ông lại gọi điện cho thư ký bên tập đoàn.
“Xin chào! Ông chủ Mục cần dặn dò gì ạ?” Thư ký nhận được điện thoại của ông Mục, trong lòng mừng thầm.
“Đi mua cho tôi mấy món pizza, gà rán, thịt xiên nướng, trà sữa, muốn ăn gì nữa không?” Ông Mục quay lại hỏi ba đứa nhỏ. Mấy đứa nhóc nhỏ giọng thì thầm: ‘À, sầu riêng, bún ốc, cá phi lê đóng hộp,… nữa ạ!”
Giọng nói này nghe quen thật đấy, thư ký nghỉ ngờ nhăn mày, lại nghe giọng nói nghiêm nghị của ông Mục vang lên: “Đã nghe rõ chưa?”