Chương 352: Thông minh tài giỏi thì có tác dụng gì
Vũ Vân Hân đang ngồi ở một bên, nghe vấy liền tự động dịch lại gần một chút, nhanh như thế đã lấy được danh sách trúng tuyển rồi hả?
Chẳng lẽ Mục Lâm Kiên vừa đặt bút kí xong danh sách kia thì có người lén phát ra ngoài luôn sao?
Người đàn ông có đầu đinh là người trục tiếp lấy được danh sách, tự hào nói: “Thông báo tuyển dụng nói muốn tuyển bốn người, hiện tại đã có thêm ba người nữa, có nghĩa là lần này tuyển đến bảy người, mấy người có biết người đứng đầu danh sách trúng tuyển là ai không?”
Đột nhiên số lượng người bị thay đổi, Vũ Vân Hân hơi kinh ngạc, lập tức đặt đũa xuống, chăm chú nghe trộm.
Sau đó, người đàn ông đầu định cười cười: “Là Lê Kiện, mấy người có biết không? Là người chưa tốt nghiệp học viện tài chính đấy, anh ta đứng đầu danh sách”
Cô gái bên cạnh không phục: “Tại sao có thể như vậy, tôi chính là cháu gái của chủ tịch Mục đấy? Có phải tin tức của anh là giả không?”
Còn lại mấy người đàn ông khác tiếp tục bàn tán: “Thật ra, năng lực của Lê Kiện không tồi. Ngoại trừ bằng cấp kém chúng ta một chút, những mặt khác đều rất tài giỏi”
Chỉ dựa vào thành tích này cũng đã rất tài giỏi rồi, tiếc là người này quá kiêu ngạo, nhiều khi nói chuyện quá đầy đủ, khiến cho người khác cảm thấy không thoải mái. Nếu thuê cậu ta về, sợ rằng cậu ta sẽ có quá nhiều ý kiến, không dễ phục tùng người khác.
Còn về người tự xưng là cháu gái của Mục Lâm Kiên kia, ngoài vẻ ngoài đẹp ra thì tất cả các mặt còn lại đều bình thường.
Một cô gái luôn mang dáng vẻ đại tiểu thư, kiêu căng tự mãn, không coi ai ra gì, ngay cả phép đối nhân xử thế cơ bản nhất cũng không nắm được, rõ ràng là dựa vào người nhà.
Vũ Vân Hân cười nhạt, cảm thấy vui mừng vì lúc trước cô mới vào không gặp phải nhiều loại người như thế này.
Cô cầm đôi đũa lên ăn nốt mấy miếng cơm cuối cùng “Reng… Điện thoại đang đặt trên bàn rung lên.
Cầm điện thoại áp lên tai, cô chợt nghe thấy giọng nói kích động của Lê Thu: “Vũ Vân hân, cô phải cảm ơn cháu rất nhiều!”
mà thôi, còn lại vẫn dựa vào bản thân cậu ấy”
“Cháu khách sáo quá rồi. Vừa về đến nhà, chuyện thứ nhất nó làm chính là khen cháu, đem cháu nâng lên trên trời dưới biển, chắc chắn cháu rất tài giỏi, không thì con trai cô cũng sẽ không khen ngợi nhiều như thế. Cháu rất giống mẹ cháu, đều thông minh tài giỏi như nhau”
Vũ Vân Hân cười ngây ngô: “Thông minh tài giỏi thì có tác dụng gì chứ, chuyện của bố mẹ cháu vẫn không thể hiểu rõ.”
“Yên tâm, có cô ở đây, cô sẽ giúp cháu! Cháu quên rồi sao?
Cô có chứng cứ để đối phó với Ninh Phượng”
“Vậy cô sẽ giúp cháu sao?” Vũ Vân Hân hỏi khéo.