Có rất nhiều con số khiến cho anh không khỏi nhíu mày để đọc, xem ra người phụ nữ của anh đang thực sự tức giận.
“Để xem mẹ của các con còn muốn mua cái gì nữa.” Mục Lâm Kiên nhắn tin cho bọn nhỏ.
Gia đình của anh cũng thuộc dạng tiêu xài rất nhiều tiền, đừng nói đến việc Vũ Vân Hân tiêu tiền như nước mà chính gia đình anh cũng vậy.
“Đang tiện thì mua thêm vài chiếc xe đi.” Anh gửi đi thông tin của một vài chiếc xe sang trọng phiên bản giới hạn mới nhất.
Ba đứa nhỏ nhìn nhận được gia thế khủng của Mục Lâm Kiên thì thực sự cảm thấy sùng bái anh từ tận đáy lòng: “Bọn con từ bỏ, bố mau kết hôn với Búp Bê của bọn con đi! Bọn con lo lắng mẹ sẽ bị người xấu cướp đi mất!”
Mục Lâm Kiên theo bản năng mà nhìn bốn phía xung quanh, anh chưa bao giờ để ý người ở xung quanh mình, nhất là phụ nữ.
Mà hôm nay sau khi liếc nhìn một vòng, anh thấy rằng chỉ cần ánh mắt của mình liếc đến chỗ của người phụ nữ nào đó là người đó sẽ chủ động nháy mắt với anh.
“Nói cho cô ấy biết Mục Lâm Kiên chỉ yêu mình cô ấy.” Bây giờ thì Mục Lâm Kiên đã biết tại sao Vũ Vân Hân tức giận.
“Nếu có đủ tiền để trả thì hãy tự mình nói cho mẹ con biết.” Ba đứa nhỏ mím môi liếc nhìn đống giấy tờ mua tám căn biệt thự mà Vũ Vân Hân ký.
Đúng lúc đó, vô tình có một người đàn ông mặc đồ thể thao từ ngoài bước vào.
“Bố ơi, tình địch số một của bố lại đến nữa rồi.” Ba đứa nhỏ nhìn tổng giám đốc Lăng đang đi đến, không nhịn được mà ngay lập tức gửi tin nhắn báo cáo cho Mục Lâm Kiên.
Ba đứa nhỏ ngay lập tức đứng dậy khỏi ghế sô pha, chạy đến chỗ tổng giám đốc Lăng như muốn ngăn cách Vũ Vân Hân và tổng giám đốc Lăng.
“Thật trùng hợp quá, anh cũng mua nhà ở đây sao ạ? Chúng em thì mua xong rồi, bây giờ chuẩn bị về nhà đây ạ, chào anh nhé!”
Một loạt hành động này giống y như đúc hành động trước đây về việc bọn nhỏ ngăn Mục Lâm Kiên không được phép lại gần Vũ Vân Hân vậy.
“Đợi một chút.” Tổng giám đốc Lăng gọi lại.
Há Cảo đứng không vững, trực tiếp ngã sấp trước đôi chân thon dài của anh ta, đôi tay nhỏ bụ bẫm tóm lấy chiếc quần thể thao anh ta đang mặc trên người, đang muốn ngồi dậy, hai tay liền kéo mạnh một cái, cái quần của ai đó trực tiếp bị kéo xuống.
Một trận gió lạnh thổi qua làm lông chân của tổng giám đốc Lăng lay động, da gà da vịt đều nổi hết lên.
Không khí xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Anh ta tức đến nổi sắc mặt đã biến thành màu xanh luôn rồi, vội che đi chỗ trí mạng của mình, nghiến răng nói một cách nhẫn nhịn: “Đứng dậy.”
“Xin… xin… xin lỗi.
Không sao.” Há Cảo tự mình lẩm bẩm một cách hoảng loạn.
Anh ta còn chưa chấp nhận lời xin lỗi của cậu, cái tên nhóc thối tha này vậy mà có thể đảo loạn quan hệ lên như vậy.
“Trẻ con không hiểu chuyện, thật sự rất xin lỗi!” Vũ Vân Hân vội chạy đến bế Há Cảo lên..