Hàn Uyển Nhi liền nắm cổ tay Mạc Phong tức giận nói:" Dừng tay, dừng tay lại cho em!"
Mạc Phong nâng mắt lên nhìn cô lúc này đang tức giận bây giờ càng cao thêm một phần. Lâm Ân Lâm Vũ nghe " chị dâu " can ngăn liền mừng rỡ nếu lão đại giết chết người ở đây có vẻ không hay cho lắm.
Nơi nào cũng có quy tắc riêng của nó...
Mạc Phong làm gì còn nhớ đến mấy chuyện này trong đầu anh chỉ toàn hình ảnh lúc nảy. Bây giờ cô lại thương tiếc cho tình cũ lại còn nhìn anh bằng ánh mắt tức giận. Thật là loạn rồi, loạn hết rồi.
" Lão đại có chuyện gì từ từ nói ở nơi này đừng động tay động chân " Lâm Ân là người khéo ăn khéo nói liền nhắc nhở Mạc Phong.
Lâm Vũ đỡ Khúc Tiêu Liệt đứng dậy, Khúc Tiêu Liệt liền dùng tay chùi đi vết máu chỗ miệng mình.
Lâm Vũ trở lại vị trí đưng sau lưng Mạc Phong.
Mạc Phong đầy một bụng tức giận liền chủ động nắm tay nhỏ của Hàn Uyển Nhi kéo cô đi để lại tàn cuộc cho 3 người họ.
Nhưng Lưu Kim chỉ làm những việc liên quan đến mình rồi gật đầu chào anh em nhà họ Lâm rồi rời đi chỉ có Lâm Ân vẫn đứng nhìn theo bóng lưng của Lưu Kim cho đến khi bóng lưng cô khuất đi chỗ cánh cửa.
Trong lúc đó Mạc Phong kéo tay Hàn Uyển Nhi đi ra khỏi nơi này liền đẩy cô vào một chiếc DS, anh liền ngồi vào chỗ lái xe dùng hết vận tốc có thể chạy xe về Ái Uyển( nhà) còn vượt qua vài cái đèn tính hiệu và cảnh sát.
Phía sau xe của Mạc Phong chính là một chiếc Jeep do Lâm Vũ lái Lâm Ân ngồi ghế phụ, chiếc thứ hai là một chiếc LeXus do Lưu Kim lái.
Lưu Kim cũng theo chân anh em họ Lâm về Ái Uyển. Cảnh sát thấy ba chiếc xe chạy với tốc độ nguy hiểm vượt cả đèn tính hiệu định ra hiệu dừng xe nhưng vừa gặp xe nhà họ Mạc liền co ́ người cản lại.
" Cậu tính không làm việc nữa sao họ chính là người của Mạc gia đấy. "
" Nhưng chiếc xe LeXus.... " người cảnh sát kia có vẻ nghi ngờ.
" Chắc cũng là người của họ... đừng quan tâm nữa. Nếu cậu muốn sống tiếp."
....
Vệ sĩ thấy xe của Mạc Phong liền nhanh chóng mở cửa. Mạc Phong chạy xe vào sân mở cửa kéo Hàn Uyển Nhi lên phòng.
" Phong.. Phong... " Hàn Uyển Nhi chưa kịp nói gì hết đã bị anh kéo vào phòng " Rầm " tiếng đóng cửa làm cô giật cả người.
" Em nói đi tại sao lại làm như vậy!? " Anh phải giữ bình tĩnh nếu không co ́ thể mất khống chế mà tổn hại cô.
" Buông tay ra " Hàn Uyển Nhi hất mạnh tay anh nãy giờ luôn nắm lấy tay cô.
" Không buông. Em... Em.. em bây giờ chán ghét sự đụng chạm của anh đến thế à!? "
Hàn Uyển Nhi thật sự tức giận tại sao anh không chịu nói lí, anh dùng lực như vậy tay cô đau.
Hàn Uyển Nhi cô là ai!? Liền dùng hết lực hất tay Mạc Phong ra.
" Đúng vậy. Được chưa. Tại sao anh không nói lí gì hết vậy. Có cần em đánh cho anh bình tĩnh lại không. " Vừa nói Hàn Uyển Nhi liền dùng lòng bàn tay mình " Bốp" tát vào mặt anh 1 cái thật mạnh.
Đối với cái của Hàn Uyển Nhi Mạc Phong liền co ́ thể tránh nhưng anh không muốn như vậy. Anh không muốn mình tổn thương cô nhưng cô muốn đánh anh thì cứ đánh đi cho hết tức giận. Anh cũng cần cái tát của cô để bình tĩnh lại.
Nhưng nhớ lại cảnh giữ cô và Khúc Tiêu Liệt khiến anh không thể nào bình tĩnh lại nổi nữa.
" Em hay lắm lại đi tìm tình cũ lại làm hành động như thế hay là tôi chưa thõa mãn nhu cầu của em!? "
" Anh... "
.....
Một lúc lâu sau Lâm Ân Lâm Vũ cùng Lưu Kim lên xem tình hình thì nghe tiếng......
" Rầm " tiếng đổ vỡ khá nhỏ phải tập trung mới có thể nghe được của chiếc bình quý giá thời Thanh mới được đấu giá cách đây không bao lâu.
" Có chuyện gì thế tôi phải vào trong xem!? " Lưu Kim khá lo lắng khi bên trong có thể Mạc Phong đánh Hàn Uyển Nhi thì thế nào.
" Em đừng có làm loạn, em vào lúc này chắc chắn sẽ bị lão đại bắn một phát vào đầu ngay. Với lại tính cách " chị dâu " không muốn ai xem vào chuyện của mình. " Lâm Ân lên tiếng cảnh cáo nhẹ Lưu Kim.
" Đi vào là chết. Không thích. " Lâm Vũ cũng lên tiếng.
Lưu Kim cũng ngẩn người vào lúc này sẽ bị Mạc lão đại bắn chết sớm một chút nhưng biết được tình hình. Nhưng sau khi đó sẽ bị tiểu thư đưa về Địa Thần hội trừng phạt chết khổ một chút. Nhưng không vào tiểu thư sảy ra chuyện gì sẽ bị chủ nhân trừng phạt chết vừa khổ vừa lâu với lại lương tâm mình sẽ không thanh thản khi tiểu thư bị thương.
Vào cũng chết không vào cũng chết làm sao mới hợp lí..
Đang đắng đo suy nghĩ liền nghe tiếng " Cạnh " mở cửa và lời nói của Hàn Uyển Nhi.
" Đủ lắm rồi. Chia tay đi " Hàn Uyển Nhi hậm hực bước ra khỏi phòng nhìn 3 người bọn họ. Lưu Kim liền đi theo sau Hàn Uyển Nhi nhưng mắt lại hối tiếc nhìn về Lâm Ân như nói:" Anh ơi! Tại sao mọi chuyện lại như thế này ".
Lâm Ân cũng chỉ dám nhìn về Lưu Kim mà lưu luyến và kiên định.
" Không sao! có thể giải quyết ". Tất cả chỉ giao lưu bằng ánh mắt.
Đi được vài bước Hàn Uyển Nhi bực bội xoay đầu nhìn Lưu Kim:" Tiếc thì ở lại."
Lưu Kim không dám làm càng nào * lắc đầu* " Không ạ".
Theo Hàn Uyển Nhi ra xe chạy đi.