Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 912




Chương 912:

 

Nguyệt Như Ca cắn răng nhảy xuống giường, đi chân đất chạy tới trước mặt anh ta. Mặc dù cô thấp hơn Hàn Chiến, nhưng khí thế lại chẳng hề thua kém. Cô ta lên tiếng chất vấn: “Anh dựa vào đâu mà cho rằng tôi với Giang Thanh Việt từng có quan hệ vợ chồng?”

 

“Đó là chuyện quá khứ của hai người, tôi không muốn biết”

 

Người đàn ông lạnh lùng nhả ra một câu. Nguyệt Như Ca vô cớ bị chọc giận.

 

“Nếu anh không để ý thì tại sao sáng sớm nay lại tức giận vì chuyện của tôi với Giang Thanh Việt? Hàn Chiến, anh mau nói rõ ràng cho tôi!”

 

Hàn Chiến nắm chặt tay thành năm đấm, hai mắt tối lại, trong lòng nổi lên gợn sóng. Anh ta im lặng một lúc, cuối cùng bùng nổ.

 

Người đàn ông nhìn chằm chằm cô ta, gắn giọng từng câu từng chữ hỏi lại: “Nói rõ ràng? Nói rõ ràng cái gì? Em đang muốn nói với tôi, em kết hôn với Giang Thanh Việt là vì yêu hắn ta hay là muốn kể lể hôn nhân của hai người có bao nhiêu ngọt ngào ân ái?”

 

Nguyệt Như Ca mím môi lại hít sâu một hơi rồi nhìn thẳng vào đôi mắt đen tuyền của anh, thẳng thắn nói: “Tôi thừa nhận, ban đầu tôi lấy danh nghĩa việc công để kết hôn với anh ấy, trong lòng tôi có ý đồ riêng.

 

Trước khi khôi phục lại ký ức với anh, tôi vẫn luôn theo đuổi Giang Thanh Việt. Thậm chí vào năm mười tám tuổi khi chưa quen biết anh, tôi vẫn luôn cho rằng đời này sẽ chỉ yêu một người duy nhất, cho dù người đó không đáp lại tôi cũng không sao.”

 

Đầu ngón tay của Hàn Chiến ấn thật mạnh vào lòng bàn tay, hàm răng cũng sắp bị cắn nát. Anh ta cố gắng áp chế lửa giận và đố ky mãnh liệt đang sôi sục trong lòng, liếc mắt nhìn người phụ nữ đang đứng trước mặt mình.

 

“Nói đủ chưa?”

 

Nguyệt Như Ca vẫn nhìn thẳng vào mắt anh ta: “Chưa, còn chưa nói đủ”

 

Hàn Chiến: “..”

 

Một đêm xảy ra chuyện khẩn cấp như vậy đã đủ để khiến cho Hàn Chiến mất bình tĩnh. Hiện giờ Nguyệt Như Ca còn nói ra những lời này, chẳng khác nào đang đổ thêm dầu vào lửa.

 

Nguyệt Như Ca nói: “Anh đã từng dạy Nhuyễn Nhuyễn thế nào tình yêu xuất phát từ hai phía. Đó là tình cảm mà cô ấy không có được trên người Giang Thanh Việt”

 

Nguyệt Như Ca giơ tay nắm chặt vạt áo bên hông anh ta.

 

Hàn Chiến thả lỏng con ngươi, khế thở dài một tiếng. Dường như anh ta đang cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng vẫn lạnh lùng đẩy tay cô ta ra: “Thế thì đã sao? Người con gái có tình yêu xuất phát từ hai phía với tôi là Nhuyễn Nhuyễn, không phải Nguyệt Như Ca”

 

Cho dù là vậy, Nguyệt Như Ca vẫn cố gắng giải thích: “Ngoại trừ từng đi đăng ký kết hôn với nhau ra, giữa tôi với Giang Thanh Việt chưa từng xảy ra chuyện gì. Anh cũng biết mà, anh ta không yêu tôi”

 

Hàn Chiến kìm nén nội tâm đang cuồn cuộn nổi sóng, giấu đi tất cả sự kích động trong mình: “Tôi sẽ cho người dẫn em sang biên giới bên kia”

 

Nguyệt Như Ca thật sự không hiểu. Cô ta đã cố gắng giải thích đến mức này rồi, tại sao anh ta vẫn thờ ơ như vậy?

 

Nhưng cô ta phát hiện ra chuyện đáng giận hơn chính là, bộ dạng thờ ơ này của Hàn Chiến lại có thể khiến cô ta cảm thấy đau lòng.

 

“Tút tút tút..”

 

Điện thoại chuyên dùng của Hàn Chiến chợt vang lên.

 

Hàn Chiến đẩy Nguyệt Như Ca ra để nghe điện thoại. Không biết người ở đầu dây bên kia đã nói gì, chỉ thấy sắc mặt của Hàn Chiến thoắt cái trở nên nghiêm túc hơn hản. Sau đó anh ta vội vã đi ra ngoài, không thèm nhìn Nguyệt Như Ca thêm một cái.

 

“Tôi sẽ tới ngay”

 

Không biết cô ta bị cái gì kích động mà bỏ mặc tất cả chạy chân trần đuổi theo anh ta: “Hàn Chiến!”

 

Trước giờ cô ta chưa từng dây dưa níu kéo không buông như vậy.

 

Đây là lần đầu tiên cô ta đối với Hàn Chiến như thế này.

 

Gô ta chạy tới trước mặt Hàn Chiến ngăn anh ta lại. Hàn Chiến nắm chặt vai cô ta mà n¡ đợi một lúc nữa sẽ có người đưa em sang biên giới. Sang biên giới rồi em muốn đi đâu cũng được, nhớ phải chú ý an toàn”

 

Nói xong những lời này, Hàn Chiến lập tức buông cô ta ra rồi dứt khoát xoay người rời đi.