Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 899




Chương 899:

 

€ó lẽ là trước đây Hàn Chiến từng tặng cho cô ta Trong hộp còn có một chiếc lược gỗ. Trên chiếc lược lại có vài sợi tóc dài rối tung lên.

 

Nguyệt Như Ca nhìn bức ảnh và khẩu súng lục, chắc là chiếc lược này có liên quan đến cô ta.

 

Gô ta đã từng sử dụng chiếc lược gỗ này sao?

 

Nguyệt Như Ca khế cau mày, đôi mắt lại bị thu hút bởi một viên đạn trong hộp.

 

Viên đạn này lại lưu giữ điều gì?

 

Trong lòng Nguyệt Như Ca còn rất nhiều câu hỏi nhưng đầu óc cô †a lại trống rỗng, người duy nhất giải đáp được những nghi ngờ của cô ta chỉ có mỗi Hàn Chiến, ngoại trừ anh ta thì chẳng ai có thể giúp cô ta khôi phục trí nhớ được.

 

Nhưng bây giờ, sau khi biết những điều này thì cô ta nhất thời không biết nên đối mặt với Hàn Chiến như thế nào.

 

Đến giờ ăn tối, Nguyệt Như Ca ra khỏi phòng làm việc.

 

Ở tầng dưới, Giang Thanh Việt và Lục Hỉ Bảo đã chuẩn bị đồ ăn xong xuôi.

 

Lục Hỉ Bảo lau tay nói: “Như Ca, xuống ăn cơm đi”

 

Nguyệt Như Ca lạnh lùng nhìn xuống dưới lầu rồi nói với Giang Thanh Việt: “Lên đi, tôi có chuyện muốn nói với anh”

 

Giang Thanh Việt vỗ eo Lục Hỉ Bảo: “Em và cục cưng bé bỏng ăn cơm trước đi, đừng đợi anh.”

 

Sau khi Giang Thanh Việt lên lầu, anh ấy hỏi: “Cô đã nghĩ kỹ chưa?”

 

Nguyệt Như Ca khẳng định chắc nịch: “Không cần biết những ký ức đó có mang đến rắc rối cho tôi hay không, dù sao chúng là một phần cuộc sống của tôi. Tôi vẫn cần biết chuyện gì đã xảy ra với mình vào.

 

thời điểm mười năm trước. Đây là quyền lợi của tôi”

 

“Ừm, đã vậy, tôi sẽ giúp cô khôi phục trí nhớ”

 

Sáng sớm hôm sau, khi Lục Hỉ Bảo lên lầu kêu Nguyệt Như Ca dậy.

 

ăn sáng, cô ấy gõ cửa mấy lần nhưng không có ai trả lời.

 

Lục Hỉ Bảo đẩy cửa đi vào mới phát hiện trong phòng trống trơn không một bóng người.

 

Thấy Giang Thanh Việt đi tới thì cô ấy vội nói: “Nguyệt Như Ca đã biến mất”

 

Giang Thanh Việt không cảm thấy kinh ngạc: “Chắc đi tìm Hàn Chiến rồi”

 

Nguyệt Như Ca vội vã trở về nước R ngay trong đêm, cô ta mượn trực thăng từ lão K ngay sau khi hạ cánh xuống Hàn Thành.

 

Lão K không ngờ Nguyệt Như Ca sẽ trở lại nước R.

 

Nguyệt Như Ca hỏi lão K bản đồ đường đi rồi nhanh chóng lên trực thăng để khởi hành sớm.

 

Biên giới phía Tây.

 

Hai người đàn ông ngồi uống bia dưới ánh trăng đêm khuya.

 

Thần Cửu nhìn ánh trăng sáng trên bầu trời rồi thở dài: “Chỉ có ở nơi hoang vắng phía Tây mới có thể nhìn thấy mặt trăng lớn như vậy”

 

Hàn Chiến nhướng mày: “Ở đây không có gái đẹp, cũng không có.

 

chỗ để vui chơi giải trí, chỉ có một vầng trăng sáng thế này thì cậu có tiếc nuối khi đến đây với tôi không?”

 

“Đương nhiên là hối hận rồi, đến chim còn không nở để trứng ở đây nữa là. Tôi dĩ nhiên muốn thức dậy tại quê nhà, bây giờ ở đây, mỗi ngày chỉ biết thức dậy trong mùi mồ hôi của đám quân sĩ”

 

“Dù sao thì tôi cũng đã sắp xếp một phòng đơn cho cậu rồi. Nếu Bóng Đen và những người khác đi theo, họ sẽ phải ngủ với đám quân Thần Cửu cười ha hả, anh ta không tán thành: “Xem ra thủ lĩnh thật sự rất yêu tôi”

 

Hàn Chiến uống hết ly bia trên tay.

 

Thần Cửu tò mò hỏi: “Anh Hàn, tôi thật sự không hiểu. Anh vì một người mà bị đày tới nơi này, anh còn không dẫn theo cô ta đi, còn chẳng biết ở đây trong bao lâu nữa. Huống gì nơi này còn có thể phát dịch hoặc chiến tranh…Không phải tôi đang trù ẻo anh, nhưng nếu xảy ra việc gì ngoài ý muốn, anh hy sinh vì cô ta nhiều như vậy có đáng giá không?”