Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 861




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 861:

 

Hàn Chiến chưa từng hối hận vì đã hi sinh, thế nên cô gái này, vòng vo một vòng, lại trở lại trong lòng anh ta.

 

Người phụ nữ nằm trên giường, nằm co ro, kéo chăn bên hông tới trước ngực.

 

Hàn Chiến dập tắt điếu thuốc, ném tàn thuốc xuống cửa sổ, sau đó đóng cánh cửa sổ đang mở ra lại.

 

Sau khi người đàn ông quay lại giường, ôm cô ta từ phía sau, kéo chăn bên người qua, đắp cho hai người, Hàn Chiến cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên vai người phụ nữ.

 

Tối nay, anh ta quá mạnh mẽ.

 

Trên dưới khắp cả người cô ta đều có dấu vết anh ta để lại Anh ta muốn kiềm chế, cố gắng không làm tổn thương cô ta, nhưng lại phát hiện, khi gặp cô ta, anh ta không thể nào kiềm chế được.

 

Nhuyễn Nhuyễn, tôi sẽ khiến em yêu tôi lân nữa.

 

Sáng hôm sau, Nguyệt Như Ca thức dậy, cả người đau nhức, mắng tổ tông mười tám đời nhà tên biến thái Hàn Chiến.

 

 

Cả buổi sáng, không thấy bóng dáng Hàn Chiến đâu.

 

“Dì Hà, Hàn Chiến đâư “Anh Hàn đi họp, nhìn đồng hồ, chắc là sắp về rồi”

 

Sau khi Nguyệt Như Ca ăn sáng xong, cầm quyển lịch, dùng bút đỏ đánh dấu.

 

Cô ta ngồi trên bàn sách, đang tập trung suy nghĩ, sau lưng bỗng nhiên truyền tới giọng nam lạnh lùng.

 

“Em làm gì vậy?”

 

Nguyệt Như Ca cau mày: “Anh đi đường không phát ra tiếng sao?”

 

Ánh mắt sắc bén của Hàn Chiến nhìn về phía quyển lịch trong tay cô ta, nhíu mày lại, có chút tức giận: “Tôi hỏi em đang làm gì?”

 

“Tôi đang xem lúc nào thì hết trăm ngày, tránh cho anh nhớ nhầm.

 

Tôi mất công ngủ với anh Hàn nhiều thêm một ngày, không có lợi lắm, nên tôi phải đánh dấu để nhớ kĩ”

 

Hàn Chiến giành lấy quyển lịch, xé nát: “Em muốn rời khỏi tôi đến vậy sao?”

 

Nguyệt Như Ca cũng không phải người tốt tính, thấy Hàn Chiến xé đồ của mình, cũng tức giận: “Các chủ Hàn, anh có lầm hay không? Một trăm ngày qua giữa chúng ta chỉ là giao dịch, đương nhiên tôi phải tính ngày”

 

Ngón tay thon dài của Hàn Chiến nắm lấy cằm cô, giọng lạnh như băng chất vấn: “Sói Trắng đã có người yêu rồi, sao thế? Em còn định sau một trăm ngày sẽ đi tìm hắn ta sao?”

 

Nguyệt Như Ca gạt tay anh ta ra, có chút cạn lời: “Chuyện này thì liên quan gì đến Giang Thanh Việt chứ? Tôi không thể nào ở bên cạnh anh mãi được! Thêm nữa, ban đầu chúng ta đã thống nhất, chỉ một trăm ngày”

 

Bên cạnh đó, ngày đầu tiên, Hàn Chiến có thể dày vò cô ta gần chết, nếu mà một trăm ngày, ngày nào cũng vận động kịch liệt, co ta không biết liệu Hàn Chiến có thoát tinh mà chết hay không, nhưng cô ta chắc hẳn sẽ chết trên giường.

 

Hàn Chiến nhíu mày sâu hơn, ánh mắt kìm nén lửa giận.

 

Nguyệt Như Ca ngả ngớn nhìn anh ta, cánh tay dài nhọn như ngó sen ôm cổ Hàn Chiến, trêu chọc: “Sao thế? Hàn các chủ thích tôi, muốn phát triển quan hệ bạn giường lâu dài với tôi sao?”

 

Hàn Chiến tái mặt, kéo tay cô ta, xoay người đi lên lầu, không phản ứng lại cô ta.