Chương 840:
Hàn Chiến tạo ra căn cứ bí mật này, nhất định đổ vào đó rất nhiều tiền.
Nguyệt Như Ca nhắm hai mắt lại, trầm ngâm suy nghĩ, lười biếng hỏi: “Anh Hàn trước đây đã từng nhìn thấy rất nhiều đàn bà phải không?”
Hàn Chiến thấp giọng cười một tiếng, đôi môi mỏng kề sát cô, “Em hy vọng tôi trả lời phải, hay là không phải, đúng không?”
Nguyệt Như Ca mở to đôi mắt sáng long lanh, nhìn đỉnh sơn động, nói: “Nếu như trước kia từng nhìn rất nhiều đàn bà, vậy sau này cũng chỉ có thể nhìn một mình tôi, nếu như trước kia chưa từng nhìn người đàn bà khác, vậy sau này cũng không được nhìn những người đàn bà khác.”
Hàn Chiến nhìn dáng vẻ đương nhiên của con mèo nhỏ, càng ôm cô chặt hơn vào lòng, hơi thở thở ra nhẹ nhàng: “Nhuyễn Nhuyễn, em rất bá đạo”
“Cũng đâu phải ngày đầu tiên anh Hàn quen biết tôi”
“Nhưng mà Nhuyễn Nhuyễn à, người đàn ông chỉ nhìn, là không đủ.”
Hàn Chiến mưu mô mở miệng.
Nguyệt Như Ca nghiêm túc suy nghĩ một chút, huơ huơ một ngón tay, nói: “Anh Hàn, tôi sẽ cho anh, nhưng không phải bây giờ, thời điểm thích hợp tôi sẽ quyết định”
Hàn Chiến nhìn cô, có chút buồn cười, ngay cả những chuyện như vậy, quyền chủ động cũng phải nhường cho bé mèo nhỏ, con mèo nhỏ thật đúng là bá đạo, không phải sao?
“Tôi cho rằng tôi cũng coi là bá đạo rồi. Nhưng so với tôi, em còn bá đạo hơn nhiều”
Nguyệt Như Ca tựa vào trong ngực anh bật cười, “Nếu là cấp dưới của anh Hàn biết được, ngay cả anh Hàn muốn lên giường lúc nào cũng phải do tôi quyết định, tôi muốn mới có thể làm, chỉ anh Hàn muốn thôi thì không thể, biết được điều này rồi, đám người lão K chắc chắn sẽ cho rằng tôi bỏ bùa mê thuốc lú anh Hàn đấy”
Trong ánh sáng mờ mờ tranh tối trang sáng, Hàn Chiến nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, đôi mắt đen sáng quắc nhìn thẳng vào cô, nụ cười trên mặt dần dần cứng lại, biểu cảm nghiêm túc.
“Bởi vì thật sự có cảm xúc và yêu thích, cho nên tôi dung túng đối phương, đối phương như thế nào, tôi đều có thể nhẫn nhịn. Nhuyễn Nhuyễn, nếu như có một ngày, em phản bội tôi, lừa dối tôi, tôi sẽ hung hăng trả thù em.”
Nguyệt Như Ca bị đôi mắt ác liệt của anh khống chế, thật lâu sau, mới cố ý hóa giải bầu không khí: “Trả thù trên giường sao?”
“Bao gồm, nhưng không giới hạn” Hàn Chiến nói như vậy.
Buổi chiều này, Nguyệt Như Ca ngủ rất sâu.
Khi tỉnh lại, người đàn ông bên cạnh đã không thấy đâu nữa.
Nguyệt Như Ca duỗi người, tùy tiện mặc chiếc áo sơ mi trắng Hàn Chiến để lại, mặc thêm một chiếc quần short jean rồi ra khỏi động.
Vừa ra khỏi sơn động, Nguyệt Như Ca liền nhìn thấy Hàn Chiến đang xắn ống quần, bên dòng suối nhỏ cách đó không xa cầm cây xiên gỗ xiên cá.
Nguyệt Như Ca ngồi trước đống lửa đang cháy bập bùng, chống cằm nhìn Hàn Chiến bên dòng suối nhỏ.
Hàn Chiến có ngoại hình rất anh tuấn không có gì phải nghi ngờ, anh tuấn đến xuất chúng. Thoạt nhìn đều có thể khẳng định anh xuất thân từ dòng dõi quý tộc, là công tử nhà giàu hàng thật giá thật, vẻ đẹp của anh không giống với Giang Thanh Việt, Giang Thanh Việt cao ngạo lạnh lùng, còn Hàn Chiến thiên về điển trai anh tuấn hơn, là loại điển trai tuấn tú lại mang thêm vẻ nho nhã, nhưng trong mọi ngôn hành cử chỉ, lại là người ở chức vị cao đã lâu, cho nên tính cách bá đạo ngang ngược tự nhiên hình thành, toát ra phong thái cả quyết kiên định.
Cho dù là thế nào, đều là một người đàn ông vô cùng quyến rũ.
Tại sao thủ lĩnh lại có lòng tin để cho cô đến mồi chài quyến rũ Hàn Chiến, với tình hình này, rất nhanh cô sẽ bị Hàn Chiến làm cho đổ gục mất thôi.
Ai quyến rũ ai, vẫn là một ẩn số.
Cô không ngừng xuýt xoa, nhìn đôi chân dài thẳng tắp của người đàn ông kia, ống quần cuốn lên lộ ra bắp chân thon dài khỏe mạnh, lại còn gương mặt tuấn tú được nắng ban mai chiếu lên rạng rỡ. Một người đàn ông cực kỳ ưu tú.
Hàn Chiến thắng lợi trở về, bắt được không ít cá lên bờ.
Hàn Chiến hỏi: “Thích ăn cá không?”
“Thích, nhưng không thích giết cá, cũng không thích nướng cá”
Hàn Chiến nhìn dáng vẻ lười biếng của cô, nói: “Em cứ nói thẳng là em chỉ chịu trách nhiệm há mồm thôi cũng được mà.”