Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 833




Chương 833:

 

Hàn Chiến ngồi trong thư phòng và xử lý nốt những tài liệu cuối cùng sau đó gọi một cuộc điện thoại.

 

“Kết quả kiểm tra ra sao rồi?’ Giọng nói uể oải của Thần Cửu vang lên ở đầu bên kia của điện thoại: “Đã có rồi, chúc mừng nhé, giám định kháng thể tính tương hợp mô da của hai người có tỷ lệ bài trừ dưới 20%, nên làm phẫu thuật cắt ghép da sẽ không có vấn đề gì lớn, nếu khử tế bào của da thật thì càng không có vấn đề gị “ừ”

 

Thần Cửu không khỏi nói: “Tôi nói ngài thủ lĩnh này, tại sao anh không để cho cô Nhuyễn Nhuyễn cấy ghép da của chính mình vậy, phần da chết đó của cô ấy cũng chỉ là một miếng nhỏ nên có thể tùy ý cấy ghép một miếng ở đâu cũng được, làm gì mà phải rắc rối như vậy?”

 

“Tôi không muốn để cho cô ấy phải chịu nỗi đau xác thịt nào nữa, lý do này có được không?”

 

Một vị thủ lĩnh quyền cao chức trọng nào đó nói một cách đường hoàng mà không hề xấu hổ.

 

Khóe miệng của Thần Cửu khẽ giật một chút: “Có thể, đương nhiên là có thể”

 

Đau lòng cho bà xã mà, có thể hiểu được.

 

“Vậy định tiến hành phẫu thuật vào ngày nào vậy?”

 

Hàn Chiến trả lời: “Ngày mai luôn đi”

 

Ngày hôm sau, Hàn Chiến và Nguyệt Như Ca cùng tiến hành một cuộc tiểu phẫu cấy ghép da.

 

Nguyệt Như Ca không biết Hàn Chiến chính là người hiến tặng da để cấy ghép cho mình, trong quá trình phẫu thuật cô lại bị gây mê nên hoàn toàn không biết gì cả.

 

Sau khi về đến biệt thự Ngự Lâm, Hàn Chiến quay trở lại phòng làm việc.

 

Nguyệt Như Ga rất tò mò về việc cấy ghép da nên kiểm tra một chút các vết thương trên người mình, phát hiện trên người không có bất cứ vết thương nào ngoại trừ vùng da được cấy ghép trên ngực đang được băng bó.

 

Miếng da này từ đâu ra vậy?

 

Nguyệt Như Ca vào phòng làm việc của Hàn Chiến và hỏi: “Anh Hàn tôi quên mất chưa hỏi Thần Cửu đã lấy da ở đâu để cấy ghép cho tôi vậy? Sao tôi tìm cả ngày vẫn không tìm thấy miệng vết thương thứ hai chứ?”

 

Hàn Chiến giơ tay lên và ra hiệu cho cô ta đi qua, Nguyệt Như Ca bước tới và bị Hàn Chiến ôm lấy, cô ngồi trên đùi anh.

 

“Da dùng để cấy ghép là của tôi”

 

“. Nguyệt Như Ca bỗng chốc sững sờ.

 

Hàn Chiến rũ mắt nhìn Như Ca với ánh mắt ẩn chứa ý cười nhàn nhạt: “Sao vậy, em bị dọa rồi à?”

 

Cô ta lắc đầu và im lặng một lúc lâu mới ngẩng đầu nhìn anh ta và ở miệng nói: “Tôi cấy ghép da của mình là được rồi, sao anh Hàn phải làm như vậy chứ?”

 

“Tôi đã thấy những đau khổ về xác thịt mà lần trước em phải chịu trong ngục tối nên không bao giờ muốn em lại phải chịu đựng những đau khổ này một lần nữa”

 

Hàn Chiến không hề che giấu mà thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của mình, Nguyệt Như Ca không cảm thấy buồn nôn chút nào mà ngược lại trái tim bỗng trở nên mềm mại và rối bời, ngay cả vành mắt của cô cũng hơi đỏ.

 

Trên thực tế khi cô ta còn là thành viên của Tổ chức Minh cũng đã phải chịu rất nhiều những tra tấn kiểu này, trong thời gian huấn luyện cũng rất gian khổ không kém là bao so với ngục tối.

 

Nhưng dù có là ai đi chăng nữa ngay cả Giang Thanh Việt người thân thiết nhất của Nguyệt Như Ca cũng chưa từng nói với cô ta rằng không muốn để cô ta phải chịu những đau đớn về xác thịt.

 

Giang Thanh Việt từng nói với cô ta nếu như không muốn mất mạng thì phải hoàn thành khóa huấn luyện bằng bất cứ giá nào.

 

Cô ta biết Giang Thanh Việt chỉ là vì tốt cho cô nhưng rốt cuộc cô cũng là một cô gái nhỏ, không có người con gái nào lại không thích được người khác chiều chuộng và nâng niu trên tay.

 

Cho dù người từng kiên cường bao năm như cô ta cũng đều thích như vậy.

 

Nước mắt không kìm được rơi xuống, Nguyệt Như Ca đưa tay lên lau sạch và sụt xịt hỏi: “Vết thương của anh ở đâu?”

 

Hàn Chiến nắm lấy tay Như Ca rồi áp vào ngực mình.

 

Qua lớp vải mỏng của chiếc áo sơ mi đầu ngón tay của Nguyệt Như Ca cảm nhận được miếng băng gạc sau lớp áo: “Anh Hàn tôi muốn xem một chút”