Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 819




Chương 819:

 

“Dì Hà, nhanh dập cầu dao điện xuống, thắp ngọn nến đi”

 

“Được rồi, cô Như Ca”

 

Tách.

 

Công tắc tổng nguồn điện của căn biệt thự đóng lại khiến cả phòng trở nên tối đen.

 

Hàn Chiến định đứng dậy đi bật đèn thì bỗng nhiên, trong bóng tội hiện lên một tia sáng yếu ớt ấm áp.

 

Nguyệt Như Ca bưng một chiếc bánh sinh nhật với nến đang cháy, vừa hát chúc mừng sinh nhật vừa đi tới cạnh Hàn Chiến.

 

“Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to you..”

 

Giọng hát của người phụ nữ trẻ chậm rãi truyền vào tai của Hàn Chiến, tiếng hát giống như là nhịp trống, đánh thắng vào nơi mềm mại trong trái tim của Hàn Chiến.

 

Từ khi mười tuổi, anh ta đã không còn tổ chức sinh nhật. Sau khi mẹ anh ta qua đời, không còn ai hát chúc mừng sinh nhật cho anh ta nữa.

 

Mỗi một năm, ngày hôm nay, tuy là sinh nhật của anh ta nhưng đối với Hàn Chiến mà nói thì lại là ngày giỗ của mẹ anh ta.

 

Nguyệt Như Ca bưng chiếc bánh sinh nhật đi tới trước mặt của Hàn Chiến. Ngọn nến tỏa ánh sáng bao trùm lên gương mặt xinh đẹp tinh xảo của cô ta, ánh sáng dịu dàng thắp sáng đôi mắt của cô ta, cặp mắt như chứa hàng ngàn hàng vạn vì sao sáng ấy đang nhìn Hàn Chiến, như đang nở nụ cười dịu dàng.

 

“Anh Hàn Chiến, chúc mừng sinh nhật anh”

 

Hàn Chiến nhìn cô gái đứng trước mặt một lúc, không hiểu sao, trái tim như bị cái gì đó chạm nhẹ vào.

 

Nguyệt Như Ca mới vừa đặt bánh sinh nhật xuống bàn đã bị người ôm chặt lấy vào trong ngực.

 

“Sao vậy anh Hàn?”

 

Hà Chiến ôm chặt lấy cô ta, cô ta không nhìn thấy biểu cảm của anh ta, chỉ nghe thấy người đàn ông nói bên tai cô ta: “Đã nhiều năm rồi tôi không còn tổ chức sinh nhật nữa”

 

Cô mở miệng nói: “Vậy thì càng phải chúc mừng, nhưng mà anh Hàn không thích ồn ào sao ạ?”

 

Ai mà không thích ồn ào chứ? Chỉ có người có thể chịu đựng được cô đơn mới theo bản năng mà từ chối sự ồn ào thôi.

 

Hà Chiến buông lỏng cô ta ra, xuyên qua ánh sáng từ ngọn nến, đôi mắt sâu đen của anh ta nhìn vào đôi mắt trong trẻo của cô ta, mở miệng nói: “Hôm nay không chỉ là ngày sinh nhật của tôi mà còn là ngày giỗ của mẹ tôi nữa”

 

Bời vì anh quá đau khổ nên mới không có tổ chức sinh nhật sao?

 

“Vì vậy mà hôm nay, anh Hàn phải đi viếng mộ mẹ của anh đúng không?

 

Hàn Chiến thản nhiên “Ừm” một tiếng, hơi hạ tâm mắt xuống, dáng vẻ bưồn bã nói: “Nhưng mà mẹ tôi bởi vì tôi nên mới chết cho nên ngày như vậy cũng không đáng phải chúc mừng”

 

Nguyệt Như Ca quệt một ít kem, đột nhiên bôi lên chóp mũi của Hàn Chiến.

 

Hàn Chiến giật mình, anh ta biết gan của cô ta lớn, nhưng không dự đoán được rằng cô ta lại dám quệt kem bơ lên trên mặt anh ta.

 

Nguyệt Như Ca thấy biểu cảm giật mình của anh ta, quệt chút kem bơ trắng lên chóp mũi của Hàn Chiến, thật là vi diệu, tính cách anh ta có chút lạnh lùng nghiêm túc, hiện tại bị cô ta chọc ghẹo lại trở nên dịu dàng hơn.

 

Cô ta khẽ cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Hàn Chiến nói: “Cho dù mẹ của anh vì anh mà mất thì chắc chắn rằng mẹ anh sẽ không hi vọng anh Hàn vì bà ấy không may mất đi mà từ đó về sau, hàng năm tới ngày này anh đều đau khổ buồn bực. Tất nhiên là phải cúng giỗ mẹ nhưng cũng cần chúc mừng sinh nhật cho bản thân mình chứ. Người chết thì đã chết rồi còn người sống thì vẫn phải sống tiếp thôi. Mẹ của anh Hàn ở trên trời, thấy anh Hàn như vậy cũng sẽ không vui đâu, chắc chắn bà cũng sẽ cảm thấy đau lòng khổ sở đấy”

 

Hàn Chiến nhìn vẻ mặt hiếm khi dịu dàng của hồ ly nhỏ, nghe cô nhẹ nhàng an ủi anh, trong long như có dòng nước ấm chảy qua, mang tới bình an, hạnh phúc.

 

Khuôn mặt đẹp trai, thong dong của Hàn Chiến cuối cùng cũng đã ôi không nghĩ tới cô gái nhỏ xảo quyệt chỉ biết nhanh mồm nhanh miệng thế mà còn biết an ủi người khác cơ đấy”

 

Nguyệt Như Ca chu đôi môi đỏ mọng nói: “Anh Hàn đã quá coi thường người khác rồi, tôi không chỉ biết an ủi người khác mà tôi còn biết làm bánh ngọt nữa cơ”

 

Ánh mắt của Hàn Chiến sáng ngời, nhìn chiếc bánh sinh nhật cũng không được bắt mắt lắm, cuối cùng mỉm cười nói: “Tôi đang nghĩ tiệm bánh nào làm bánh ngọt lại trông kém đẹp như vậy chứ”