Chương 785:
Anh ta nhìn nàng chằm chằm một phút đồng hồ, giọng nói lạnh lùng không chút hơi ấm phun ra: “Nói như vậy là, dù cho khi Sói Trắng kết hôn sinh con, thì cô vãn không biết xấu hổ mà yêu anh ta sao?”
Ai cũng nói cô ấy có lỗi, nhưng cô ấy không có tứ cách để sợ hãi!
Khi anh đi thực hiện nhiệm vụ ở nước A rồi bị thương nặng, cô đã liều mình để giải cứu anh. Nhưng khi thức dậy vào ngày hôm sau, anh đã ôm lấy cô rồi nhẹ nhàng nói, cô chăm sóc anh cả đêm vất vả rồi!
Nguyệt Như Ca không muốn mình trở nên nhỏ nhen như vậy, huống chỉ là loại phụ nữ hay ghen tuông, nhưng sau mỗi lần anh chạm nhẹ vào cô, dịu dàng ôm lấy cô. Thậm chí cô còn nghỉ ngờ mình chỉ là người dung hòa tình cảm giữa anh và cô ta.
Nguyệt Như Ca nuốt nước bọt, siết chặt hai tay, nhìn thẳng vào đôi mắt đen đang run rẩy đầy tức giận, gắn từng chữ: “Cho dù Giang Thanh Việt kết hôn sinh con, cho dù Giang Thanh Việt không yêu tôi, thì trong cả đời này tôi cũng chỉ yêu anh ấy. Băng Nhẫn, bây giờ anh đã có câu trả lời rồi, anh thả tôi đi được rồi chứ?”
Hàn Chiến đẩy Nguyệt Như Ca ra khỏi người mình, cô không thể đứng vững mà lùi một bước dài.
Toàn thân rùng mình ớn lạnh, sải bước đến cạnh chiếc xe, mở cửa bước vào. Người đàn ông nói: “Như Ca, lần sau gặp mặt, cô tốt nhất đừng cầu xin tôi”
Nguyệt Như Ca không hề sợ hãi cười lớn nói: “Nếu không vì thực hiện nhiệm vụ, tôi không nghĩ chúng ta sẽ gặp lại”
Hàn Chiến bước lên xe, đóng sầm cửa lại, biến mất ngay trong tầm mắt Nguyệt Như Ca.
Nguyệt Như Ca nhìn theo chiếc xe cho đến khi chỉ còn một chấm đen, trong mắt hiện lên một tia nóng bỏng. Trái tim cô cũng làm bằng thịt, trong trăm ngày yêu thương vui vẻ ấy, trong từng đêm anh đều mơ gọi tên một người phụ nữ, tên là Nhuyễn Nhuyễn.
Về sau, Nguyệt Như Ca đã hiểu được rằng Nhuyễn Nhuyễn được phát ra từ miệng anh ấy là cản trở mà cô không bỏ qua suốt đời.
Nhìn qua người phụ nữ mà Hàn Chiến yêu đi. Không phải Nhuyễn Nhuyễn thì là Khinh Khinh, mới nghe tên đã biết đó là một người phụ nữ nhu nhược, yếu đuối, chứ đâu giống một kẻ sát nhân như cô.
Một chiếc siêu xe màu đen phóng nhanh trên đường.
Hàn Chiến nhấn ga hết cỡ, cuối cùng trong cơn tức giận phanh gấp rồi đâm ngay vào hàng rào, chiếc xe chạy băng qua ngoại biên.
Người phụ nữ đó vừa khiến anh tức giận vừa khiến anh phải nhân nhượng, khiến anh muốn ở trước cô gánh chịu mọi thứ, che chở cô khỏi mưa gió.
Anh ta run rẩy lấy ví ra, nhìn tấm ảnh trong ví, đó là một cô gái ngoan ngoãn mềm mại tựa như một chú mèo con ở trong vòng tay anh, khuôn mặt của cô gái và Nguyệt Như Ca giết người không nương tay như hòa làm một.
Mười năm trước, cô tiếp cận anh vì nhiệm vụ, đó là một cái bẫy mà kẻ thù tung ra, thế nhưng anh lại không chút do dự mà nhảy xuống.
Mười năm trước, cô êm ái thiếp đi trên lồng ngực anh, chính là thứ quý báu không thể lấy ra khỏi trái tim anh, nhưng đồng thời cũng như kẻ thù cầm thanh kiếm tuyết chực chờ để giết chết anh…
Hàn Chiến nhắm mắt dựa vào ghế, những cảnh tượng đau đớn hiện lên trong đầu anh.
Mười năm trước, anh hết mực tin tưởng cô nhưng những gì cô mang đến cho anh đều là tai họa. Trong trận chiến năm đó, vô số anh em của anh đã chết dưới họng súng của kẻ thù…
Đêm đó, anh mất đi những người anh em, đồng thời cũng mất cô.
Về sau khi gặp lại nhau. Đó là một đêm ở Đông Limbourg. Nhưng cô hoàn toàn không nhận ra anh.
Giữa họ như những người xa lạ… nhưng đó cũng như một khởi đầu mới, đó cũng coi như là kết quả tốt nhất.
Nhuyễn Nhuyễn… Em mãi mãi không bao giờ biết được những gì anh làm cho em.
Cặp đôi Hàn — Nguyệt chính thức công khai.
Thời gian quay về mười năm trước tại Nước R, Hàn Thành.
Một bóng dáng mặc quần áo thơm tho xinh đẹp đứng bên trong tiệc rượu ở thành đô này giống như tiến vào một đám lửa sáng.