Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 766




Chương 766:

 

Bên dưới là cặp chân dài thẳng tắp lộ ra ngoài, so với chiếc áo.

 

choàng tắm quỷ quái chết tiệt kia thì thật sự không hợp nhau một chút nào.

 

Đây là lần đầu tiên Kiều Lạc trông thấy bộ dạng như thế này của Kỳ Ngạn Lễ. Thường ngày, Kỳ Ngạn Lễ đều có dáng vẻ vênh váo hung hăng, mặt người dạ thú, cho dù là lúc ở nhà mặc đồ hằng ngày, người đàn ông này vẫn vô cùng có khí thế. Dù là lúc đối mặt với cô, anh ta đã cố gắng kiềm chế lại, nhưng Kiều Lạc hoàn toàn chưa từng thấy bộ dạng luộm thuộm như hôm nay của Kỳ Ngạn Lễ.

 

Kiều Lạc nhịn không được phì một tiếng, bật cười.

 

Lúc Kỳ Ngạn Lễ đi đến trước mặt cô, liền hơi nhíu mày: “Cười cái gì?”

 

Kiều Lạc muốn mở miệng trả lời, nhưng nghĩ đến Hà Vận vẫn còn ở đây nên đáp: “Không có gì, lát nữa em sẽ nói sau.”

 

Kỳ Ngạn Lễ vươn tay ôm lấy bả vai Kiều Lạc, ánh mắt kiêu căng nhìn Hà Vận: “Thầy Hà, lúc trước đã làm phiền anh chăm sóc cho Kiều Lạc nhà tôi rồi, ngày hôm qua đánh anh cũng chỉ là hiểu lầm, thầy Vận quả thật là một người bạn tốt của Kiều Lạc. Lúc Kiều Lạc gặp chuyện không may, may mà có anh thông báo cho đội cứu hộ lên núi để cứu Kiều Lạc, lẽ ra tôi nên cảm ơn anh mới phải Hà Vận cảm thấy bị nhục nhã, sắc mặt lập tức đỏ lên.

 

Kỳ Ngạn Lễ tuy tỏ vẻ biết ơn anh ta nhưng thực tế thì trong lời nói này rõ ràng có hai tầng nghĩa. Thứ nhất, Hà Vận và Kiều Lạc chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, thứ hai, vào lúc Kiều Lạc gặp chuyện không may, Hà Vận lại làm con rùa rút đầu không dám tự mình đi cứu cô.

 

Nếu chỉ là bạn bè bình thường thì không nói gì, dù sao tính mạng của bản thân vẫn là trên hết, ai lại muốn đi mạo hiểm vì người khác đâu.

 

Thế nhưng Hà Vận này lại luôn miệng nói thích Kiều Lạc, vậy hóa ra tình cảm của anh ta cuối cùng cũng chỉ có như thế.

 

Cho dù Kỳ Ngạn Lễ không nói, Kiều Lạc cũng biết bản thân cô không hề có bất cứ kỳ vọng gì với Hà Vận. Nếu như lúc đó Hà Vận thật sự xông lên núi cứu cô, cô mới sẽ cảm thấy áy náy, và cũng không biết nên hồi đáp anh ta như thế nào.

 

Kiều Lạc âm thầm thò tay nhéo nhéo ngón tay Kỳ Ngạn Lễ, ra hiệu cho anh ta đừng nói tiếp nữa.

 

Kỳ Ngạn Lễ cảm nhận được ám hiệu của Kiều Lạc, sự không kiên nhẫn cùng khó chịu nơi đáy mắt khi đối mặt với Hà Vận rốt cuộc cũng giảm bớt đi một chút.

 

Kiều Lạc cười hòa hoãn: “Thầy Hà, có thể cho em mượn một bộ quần áo hay không, quần áo ngày hôm qua của Kỳ Ngạn Lễ và Lý Đạt đều bị ướt còn chưa khô”

 

Trong số các giáo viên nam ở đây, Hà Vận là người có vóc dáng tương đối cao, khoảng 1m78, nhưng ngay cả như vậy, Kiều Lạc cũng không dám chắc Kỳ Ngạn Lễ và Lý Đạt có thể vừa quần áo của Hà Vận hay không, dù sao chiều cao của hai người này đều rất khủng, Kỳ Ngạn Lễ đoán chừng cao đến 1m85 lận.

 

Hà Vận gật đầu, vào nhà lấy hai bộ quần áo ra rồi nói: “Hai bộ này tôi mua size hơi lớn, có lẽ Tổng giám đốc Kỳ sẽ mặc vừa”

 

Kiều Lạc nhận lấy quần áo, gật đầu cảm ơn: “Cảm ơn thầy Vận”

 

“Không có gì, Kiều Lạc… tôi Hà Vận có chuyện muốn nói với Kiều Lạc, nhưng cuối cùng, vì có Kỳ Ngạn Lễ ở đây nên đành phải từ bỏ: “Không có gì đâu, hai người nhanh đi thay quần áo đi”

 

Sau khi Kỳ Ngạn Lễ nắm tay Kiều Lạc trở về ký túc xá, Kiều Lạc nhìn chằm chằm vào người Kỳ Ngạn Lễ, rốt cuộc không nhịn được phì cười.

 

Kỳ Ngạn Lễ khó hiểu nhìn cô, chân mày nhăn lại, nhưng ngoài miệng lại cố ý trêu chọc nói: “Lúc nãy em vừa thấy anh đã cười, hiện tại cũng cười, Kiều Lạc, anh khiến em vui vẻ đến vậy à?”

 

“Bớt tự kỷ đi”

 

Nói xong Kiều Lạc võ cánh tay Kỳ Ngạn Lễ, chỉ vào cửa sổ ký túc xá: “Anh nhìn vào cửa sổ xem”

 

Kỳ Ngạn Lễ nghe theo xoay người, nhìn vào bóng chính mình phản chiếu bên trong kính cửa sổ. Chợt thấy một người đàn ông cao một mét tám mấy mặc áo choàng tắm màu hồng nhạt bó sát, đi dép lê trông vô cùng nhếch nhác.

 

Bởi vì khuôn mặt rất tuấn tú, dáng người cũng cao ngất, cho nên so.

 

với cách ăn mặc này lại càng nổi bật lên sự cổ quái.

 

Kỳ Ngạn Lễ nhìn người đàn ông trong cửa sổ, vừa chỉ vừa hỏi Kiều Lạc đang đứng bên cạnh: “Người này là ai vậy? Em không quen.”

 

Kiều Lạc đưa tay nhéo cánh tay anh, “Ai bảo anh mặc áo choàng tắm của em ra ngoài thế hả? Người không biết còn tưởng anh là tên yêu quái cuồng dâm biến thái đấy!”

 

Kỳ Ngạn Lễ xoay người lại nhìn cô, đột nhiên thấy ở hành lang ký túc.

 

xá cách đó không xa, Hà Vận đứng tại cửa ra vào, đang chăm chú quan sát bọn họ.