Chương 628:
Sau khi máy bay chiến đấu đáp xuống, Giang Thanh Việt nhanh chóng ôm Lục Hỉ bảo vào trong phòng chữa bệnh.
Giang Thanh Việt và Thomson cùng nhau phẫu thuật cho Lục Hỉ Bảo.
Chữa trị được một nửa, điện tâm đồ và huyết áp đột nhiên giảm mạnh, phát ra tiếng cảnh báo chói tai.
Lồng ngực Giang Thanh Việt đột nhiên cứng lại.
Hai tròng mắt của Thomson cũng trừng lớn: “Sao lại thế này!”
Giang Thanh Việt như ý thức được cái gì đó, con ngươi đen láy bỗng nhìn thẳng về nửa người dưới của Lục Hỉ Bảo, máu tươi đã nhuộm đỏ ống quần của cô.
“Cô ấy sinh non rồi!”
Đầu óc của Thomson như chết máy: “Cái gì! Này…”
“Nhanh chóng làm phẫu thuật!”
Giang Thanh Việt không có thời gian để chữa thương, anh muốn Lục Hỉ Bảo phải sống, anh nhất định sẽ cứu tỉnh cô ấy!
Nguyệt Như Ca ngồi ở ngoài chờ khoảng 2 tiếng, có lần cô ta đưa nước vào trong nhưng Giang Thanh Việt và Thomson không có thời gian để uống.
Bỗng nhiên cửa phòng phẫu thuật được mm.
Người đi ra trước là Thomson.
Nguyệt Như ca vội vàng hỏi: “Tình hình như thế nào?”
Thomson nuốt nước miếng, nói: “Tình hình không được tốt cho lắm. Tuy tạm thời bảo vệ được cái mạng nhỏ, nhưng…
Thomson nhìn Giang Thanh Việt ở bên trong, bất giác thấp giọng nói: “Con của Lục Hỉ Bảo không còn nữa” Đôi mắt Nguyệt Như Ca run lên, cô ta vội ngẩng đầu lên nhìn về phía Giang Thanh Việt đang ngồi trong đó.
Giang Thanh Việt ngồi cạnh giường Lục Hỉ Bảo năm lấy tay cô ấy, anh cầm chặt bàn tay nhỏ bé của cô gái, anh hơi cúi mặt xuống, trông có vẻ suy sụp.
Việc Lục Hỉ Bảo sinh non gây đả kích rất lớn cho Giang Thanh Việt.
Sau khi Thomson đóng cửa lại, anh ta kéo Nguyệt Như Ca đến ban công bên kia nói: “Hơn nữa, Lục Hỉ Bảo có thể tỉnh lại hay không lại là một vấn đề khác”
Nguyệt Như Ca nhíu mày: “Anh và Giang Thanh Việt cùng tìm cách cứu người, không có biện pháp cứu người tỉnh lại trước à?”
“Lục Hỉ Bảo không phải bị tai nạn xe cộ, cũng không phải bị ung thư, vừa rồi chúng ta làm phẫu thuật là muốn giữ lại đứa nhỏ cho cô ấy, nhưng vẫn không giữ được đứa nhỏ. Vừa rồi chúng tôi cũng có kiểm tra thân thể của cô ấy một chút, thì phát hiện lão già Châu Thắng đáng chết kia đúng là ngoan độc, mỗi ngày đều tiêm thuốc cấm vào người cô gái này. Tôi và anh Việt cần nghiên cứu lại loại thuốc này một lần nữa, công năng lục phủ ngũ tạng của Lục Hỉ Bảo đang dần suy yếu, lão già Châu Thắng chết tiệt kia muốn dùng người chết để làm con rối sát nhân”
Nguyệt Như Ca nói: “Con rối giết người, theo lịch sử của tổ chức Minh thì ba mươi năm trước loại con rối này đã xuất hiện. Nghe nói, loại sát thủ này không sợ đau, đánh không chết, không có tình cảm, giống như một cái xác không hồn.
Thời gian trôi qua thì toàn thân loại sát thủ này sẽ hư thối, vì bản thân những sát thủ đó đã là những thi thể, nên chủ nhân của những sát thủ đó sẽ lấy nước thuốc cho bọn họ ngâm mỗi ngày phòng ngừa sát thủ bị thối rữa mà sức chiến đấu giảm sút” Thomson nghe xong thì thấy nổi da gà: “Tâm địa lão già đó thật độc ác, như vậy khác nào cương thi đâu chứ! Lão già Châu Thắng chết tiệt này, đúng là quá độc ác!”
Nguyệt Như Ca nhíu mày nói: “Bây giờ chúng ta đã cứu Lục Hỉ Bảo về rồi, nhưng tôi sợ Châu Thắng sẽ còn xuống tay với những người vô tôi nữa”
“Chúng ta cần phải ngăn cản lão chết tiệt này!”
Ánh mắt Nguyệt Như Ca trầm xuống: “Cho nên chúng ta phải nhanh chóng liên minh với tổ chức Ấm”
“Tít tít tít…” ‘Thomson nhận được một tin nhắn, mắt anh lập tức sáng bừng lên: “Băng Nhẫn hẹn gặp mặt chúng ta vào tối nay” Nguyệt Như Ca nhướn mày, có chút kinh ngạc hỏi: “Nhanh như vậy sao?” Thomson đắc ý nói: “Đó là đương nhiên rồi. Ba người chúng ta từng là trụ cột của Tổ chức Minh, bây giờ nếu cả ba người chúng ta đều bỏ chạy hết, Tổ chức Ám còn không nhanh chóng lao đến để mà đào bới người sao?” Khóe miệng của Nguyệt Như Ca khẽ giật: “… Anh… anh đang quá tự luyến rồi đấy” Nguyệt Như Ca vừa đi vào trong nhà vừa hỏi: “Anh ta hẹn gặp mặt chúng ta ở chỗ nào vậy?”
“Băng Nhẫn vậy mà lại hẹn gặp chúng ta ở Đông Limbourg.
Anh ta không biết được rằng Đông Limbourg là địa bàn của cô.
Ngộ nhỡ cuộc đàm phán này đổ bể, dựa theo tính cách của một người phụ nữ giống như cô thế này, sợ rằng đã thiết lập xong từ sớm hàng hàng lớp lớp những bấy rập rồi ý, chỉ còn chờ anh ta tự mình chui đầu vào lưới thôi nhỉ. Lá gan của cái tên Băng Nhẫn này thật sự cũng đủ lớn đấy” Đông Limbourd…
Nguyệt Như Ca khế chau mày, trong lòng cảm thấy một cảm giác khó chịu mơ hồ, người đàn ông chết tiệt kia đang nhắc nhở cô ta điều gì hay sao?
Cái đêm vừa mê loạn lại vừa đáng chết kia đã xảy ra ở chính vùng Đông Limbourg này.
Nhưng Nguyệt Như Ca càng cho rằng đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, hay nói cách khác thì đây chính là thành ý của Băng Nhẫn.
“Làm sao mà anh có thể chắc chắn rằng Băng Nhẫn sẽ đích thân đến đàm phán với chúng ta?” Thomson lập tức cảm thấy không vui: “Này nhé, cho dù bây giờ ba người chúng ta đã trở thành kẻ phản bội của tổ chức rồi, nhưng dẫu gì cũng vẫn là những nhân vật nổi tiếng, đã từng làm mưa làm gió trong giới đấy, có được không hả?