Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 580




Chương 580:

 

“Tìm được mấy chỗ không tồi, còn sếp muốn chọn nơi nào thì có thể tự mình xem xét’“

 

Phó Hàn Tranh khẽ vuốt cảm: “Ừ, mai tôi sẽ quyết định”

 

Bà chủ Phó muốn đi ra ngoài làm việc nhưng lại không chịu làm việc bên cạnh anh, mấy công ty bên ngoài nào tốt giống như cô tưởng tượng. Cô ở nhà lâu như vậy, được anh nuông chiều như hoa hồng trong nhà ấm, giờ bỗng nhiên thả cô ra ngoài cố gắng làm việc thì anh lại không nỡ.

 

Chỉ bằng gửi cô vào một công ty, ban đầu chịu vất vả một chút nhưng sẽ có thành quả, sau đó nâng chức cũng không muộn.

 

Nếu không giờ cô còn chưa thoát khỏi thân phận bà nội trợ gia đình đã phải đi làm, lại không được làm những gì mà cô muốn, chỉ có thể bắt đầu với những việc linh tinh, chỉ e là cô sẽ thất vọng.

 

Đợi đến khi Phó Hàn Tranh rời khỏi thư phòng về phòng ngủ chính, Mộ Vi Lan đã nằm lì trên giường giả vờ ngủ.

 

Phó Hàn Tranh đi tới cởi quần áo, chưa gì anh đã nhận ra là cô còn chưa ngủ, anh khế cong môi: “Còn chưa ngủ hả, chờ anh sao?”

 

Mộ Vĩ Lan che chăn lại Không phải anh bảo em chờ à?”

 

Phó Hàn Tranh leo lên giường ôm lấy cô, hôn một cái: “Ngoan thật.”

 

Mộ Vi Lan chui ra khỏi chăn, ngước mắt nhìn anh: “Đúng rồi, sao hôm nay Kỷ Thâm Tước lại nói mình là người độc thân vậy? Em nhớ anh ta đang ở bên cô minh tinh tên là Ngôn Hoan mà?”

 

“Chuyện của cậu ta với Ngôn Hoan thì có kể tám đời cũng không hết, nói chung là giờ chia tay rồi. Sau khi Ngôn Hoan sẩy thai thì giờ quan hệ của họ không hòa hoãn được.”

 

“Sẩy thai?”

 

Mộ Vi Lan hơi kinh ngạc, cô vẫn thường hóng chuyện trên weibo, xem drama, Ngôn Hoan khá được chú ý, nhưng cô ấy là người rất khiêm tốn, cho nên mối quan hệ với cộng đồng mạng cũng khá ổn, hơn nữa trước đây nhờ có Phó Hàn Tranh, Mộ Vi Lan từng được gặp Ngôn Hoan, cô thấy Ngôn Hoan là một người rất tốt, còn xinh đẹp hơn trong phim nhiều, tên khốn Kỷ Thâm Tước kia lại làm nữ thần quốc dân sẩy thai sao?

 

Drama này… Mộ Vi Lan hơn nghẹn.

 

Sáng sớm hôm sau, Lục Hỉ Bảo mua hai cái bánh bao rồi đi tới bệnh viện mà không ở nhà ăn sáng với Giang Thanh Việt.

 

Giang Thanh Việt luôn cảm thấy, hôm qua sau khi anh nói tạm thời không muốn có con xong, cô gái này như có ý kiến với anh vậy.

 

Lục Hỉ Bảo đến bệnh viện, giữa trưa vừa hết bận, cô ra căn tin ăn cơm cùng đồng nghiệp.

 

Trong đó có cả y tá trưởng và một nữ bác sĩ trong khoa của họ.

 

Nữ bác sĩ sao

 

không tới vậy?”

 

Tiểu Lưu là một nữ y tá trẻ tuổi ở trong phòng bọn họ.

 

Y tá trưởng mập mạp vừa ăn cơm vừa nói: ‘Mấy cô còn chưa biết à, Tiểu Lưu mang thai rồi, đã hơn ba tháng đó, làm kiểm tra ở bệnh viện của chúng ta luôn”

 

‘Y tá trưởng này, sao hôm nay Tiểu Lưu Lục Hỉ Bảo hơi run lên: “Nhưng không phải Tiểu Lưu còn chưa kết hôn sao?”

 

“Cũng vì chưa kết hôn nên có bầu trước khi lập gia đình mới phiền phức hơn đấy. Mấy cô biết không? Gia đình của bạn trai Tiểu Lưu không bình thường, gia cảnh của cậu ta không được tốt, hơn nữa không phải là người địa phương này mà là người vùng khác, họ muốn sinh con trai thì mới chịu cưới đấy”

 

Lục Hỉ Bảo càng khiếp sợ hơn: “Đã thời đại nào rồi mà còn có phong tục đó vậy?”

 

“Có chứ, Tiểu Lưu là một cô gái tốt thế nào, làm việc cũng giỏi, trông cũng xinh xắn, sao lại thích kiểu đàn ông đến từ gia đình như vậy chứ. Đúng là lãng phí.”

 

Nữ đồng nghiệp lắc đầu, thở dài nói: “Mỗi người một số thôi, đúng rồi, bạn trai cô ấy không nói giúp gì à? Cũng không nói cứ đăng ký kết hôn rồi hãng sinh con sao?”

 

Y tá trưởng cười lạnh một tiếng: “Nếu đàn ông mà biết suy nghĩ thì phải đứng trên góc độ của Tiểu Lưu mà lo cho cô ấy, khi đó Tiểu Lưu cũng không đến nỗi đáng thương như vậy.

 

Nhưng mà người bạn trai này cũng là do Tiểu Lưu tự chọn, giờ có thể trách ai, cũng chỉ có thể trách mình không biết nhìn người mà thôi.”

 

Lục Hỉ Bảo hơi ngẩn ra.

 

“Tiểu Lục à, em còn nhỏ tuổi, đừng có hồ đồ như Tiểu Lưu nhé, nếu gặp phải loại đàn ông như thế thì hạnh phúc nửa đời sau sẽ hỏng mất. Đợi sau này y tá trưởng sẽ giới thiệu cho em một chàng trai chất lượng tốt”

 

Lục Hỉ Bảo bình tâm lại, cô lúng túng cười: “Không cần, không cần đâu ạ, y tá trưởng à, em có bạn trai Y tá trưởng và nữ bác sĩ nọ đều tỏ vẻ tò mò: “Có bạn trai rồi? Được đó, sao chưa từng nghe em nói đến? Là người trong bệnh viện chúng ta à?”

 

“Không phải đâu, anh ấy không phải người trong bệnh viện chúng ta”

 

“Khi nào cho mọi người xem thử, bọn chị kiểm tra giúp cho em”

 

Lục Hỉ Bảo trở về từ căn tin, cô hơi mất hồn mất vía Nếu như cô mang thai, Giang Thanh Việt không thích trẻ con thì có thể chịu trách nhiệm hay không?