Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 401: Hai vợ chồng thể hiện tình cảm buổi sáng




Ông Phó ngồi trên ghế chính giữa, nghiêm nghị họ một tiếng và nói với Tiểu Hàm: “Tiểu Hàm, không thích ăn lòng đỏ trứng thì không cần phải ăn. Hàm lượng cholosterol trong lòng đỏ trứng cao, cũng không phải là tốt. Giống như ông, bác sĩ không khuyến khích ông ăn lòng đỏ trứng, chỉ cần bổ sung protein thôi."

Hướng Nam Tây cắn môi, rất rõ ràng, ông Phó đứng về phía về Mộ Vi Lan,

Tiểu Đường Đậu mím môi nói: “Ông nội nói rất đúng, lòng đỏ trứng không bổ dưỡng cũng không ngon, Mộ Mộ đừng ăn nữa."

Mộ Vi Lan mìm cười: “Mẹ không ghét ăn lòng đỏ trứng như con, mẹ không kén ăn.

Tiểu Hàm vẫn ngoan ngoãn hỏi Hướng Nam Tây “Mẹ, con có thể không ăn lòng đỏ trứng không?"

Hướng Nam Tây nuốt nước bọt và thốt ra hai tiếng: Chương 401: Hai vợ chồng thể hiện tình cảm buổi sáng

Ông Phó ngồi trên ghế chính giữa, nghiêm nghị họ một tiếng và nói với Tiểu Hàm: “Tiểu Hàm, không thích ăn lòng đỏ trứng thì không cần phải ăn. Hàm lượng cholosterol trong lòng đỏ trứng cao, cũng không phải là tốt. Giống như ông, bác sĩ không khuyến khích ông ăn lòng đỏ trứng, chỉ cần bổ sung protein thôi."

Hướng Nam Tây cắn môi, rất rõ ràng, ông Phó đứng về phía về Mộ Vi Lan,

Tiểu Đường Đậu mím môi nói: “Ông nội nói rất đúng, lòng đỏ trứng không bổ dưỡng cũng không ngon, Mộ Mộ đừng ăn nữa."

Mộ Vi Lan mìm cười: “Mẹ không ghét ăn lòng đỏ trứng như con, mẹ không kén ăn.

Tiểu Hàm vẫn ngoan ngoãn hỏi Hướng Nam Tây “Mẹ, con có thể không ăn lòng đỏ trứng không?"

Hướng Nam Tây nuốt nước bọt và thốt ra hai tiếng: Tùy con "

Tiểu Hàm lặng lẽ lấy lòng đỏ trứng ra và không ăn

Sau khi dùng bữa xong, ông Phó ra ghế sofa đọc nó. báo.

Phó Hàn Tranh cũng lên lầu thay quần áo chuẩn bị đến công ty.

Trên bàn ăn chỉ có Mộ Vi Lan, Hướng Nam Tây và hai đứa trẻ.

Tiểu Đường Đậu nói rất nhiều, cô bé hỏi: "Mộ Mộ mấy ngày trước mẹ và bố đi đâu vậy? Tại sao không ở nhà?" Mộ Vi Lan mìm cười nói: “Mẹ và bố đi du lịch.

Cô bé hậm hực, bĩu môi nói: "Con cũng muốn đi, hai người đều không đưa con đi cùng." “Lần tới chở mắt bố khỏi rồi, chúng ta cùng nhau đi được không?" “Được! Cụng ly

Cô bé rất vui, cầm ly sữa trên tay cụng ly với Mộ Vị Lan, mim cười tít mắt trông rất đáng yêu.

Hướng Nam Tây nghe hai người trò chuyện, trong lòng cảm thấy rất khó chịu. Tùy con "

Tiểu Hàm lặng lẽ lấy lòng đỏ trứng ra và không ăn

Sau khi dùng bữa xong, ông Phó ra ghế sofa đọc nó. báo.

Phó Hàn Tranh cũng lên lầu thay quần áo chuẩn bị đến công ty.

Trên bàn ăn chỉ có Mộ Vi Lan, Hướng Nam Tây và hai đứa trẻ.

Tiểu Đường Đậu nói rất nhiều, cô bé hỏi: "Mộ Mộ mấy ngày trước mẹ và bố đi đâu vậy? Tại sao không ở nhà?" Mộ Vi Lan mìm cười nói: “Mẹ và bố đi du lịch.

Cô bé hậm hực, bĩu môi nói: "Con cũng muốn đi, hai người đều không đưa con đi cùng." “Lần tới chở mắt bố khỏi rồi, chúng ta cùng nhau đi được không?" “Được! Cụng ly

Cô bé rất vui, cầm ly sữa trên tay cụng ly với Mộ Vị Lan, mim cười tít mắt trông rất đáng yêu.

Hướng Nam Tây nghe hai người trò chuyện, trong lòng cảm thấy rất khó chịu. Cô ta nghe thấy Mộ Vị Lan nói: "Đường Đậu, lần này bố và mẹ đi nước ngoài lại nhận giấy đăng ký kết hòn một lần nữa"

Hướng Nam Tây sửng sở.

Tiểu Đường Đậu khó hiểu hỏi: “Tại sao lại phải nhận giấy đăng ký kết hôn hai lần chứ?"

Tiểu Hàm cũng rất tò mò và nói: "Thím, cháu xem TV nói rằng chỉ có các vợ chồng li hôn mới phải đăng ký kết hôn lần hai, thim và chủ li hôn rồi sao?"

Tất nhiên là không, bởi vì có một quốc gia có thể nhận giấy chứng nhận kết hôn thời hạn một trăm năm, nên mới nhận lần thứ hai.

Trái tim Hướng Nam Tây nhói đau, thời hạn hôn nhân một trăm năm?

Hàn Tranh có ý gì chứ, anh muốn ở bên cạnh Mô Vi Lan cả đời sao?

Sắc mặt Hướng Nam Tây tái nhợt, Mộ Vi Lan mim cười nói với cô ta: "Chị dâu, chị có từng nghe nói đến chưa? Giấy đăng ký kết hôn của Ai-len có thể chọn thời hạn hôn nhân, chọn thời hạn càng lâu, phi làm thủ tục càng rẻ. Lúc đó, em hỏi Hàn Tranh muốn chọn bao lầu, anh ấy nói muốn chọn một trăm năm, em nói một trăm năm chúng em chắc không còn sống nữa, không cần thiết, nhưng anh ấy không chịu, anh ấy cảm thấy Cô ta nghe thấy Mộ Vị Lan nói: "Đường Đậu, lần này bố và mẹ đi nước ngoài lại nhận giấy đăng ký kết hòn một lần nữa"

Hướng Nam Tây sửng sở.

Tiểu Đường Đậu khó hiểu hỏi: “Tại sao lại phải nhận giấy đăng ký kết hôn hai lần chứ?"

Tiểu Hàm cũng rất tò mò và nói: "Thím, cháu xem TV nói rằng chỉ có các vợ chồng li hôn mới phải đăng ký kết hôn lần hai, thim và chủ li hôn rồi sao?"

Tất nhiên là không, bởi vì có một quốc gia có thể nhận giấy chứng nhận kết hôn thời hạn một trăm năm, nên mới nhận lần thứ hai. 

Trái tim Hướng Nam Tây nhói đau, thời hạn hôn nhân một trăm năm?

Hàn Tranh có ý gì chứ, anh muốn ở bên cạnh Mô Vi Lan cả đời sao?

Sắc mặt Hướng Nam Tây tái nhợt, Mộ Vi Lan mim cười nói với cô ta: "Chị dâu, chị có từng nghe nói đến chưa? Giấy đăng ký kết hôn của Ai-len có thể chọn thời hạn hôn nhân, chọn thời hạn càng lâu, phi làm thủ tục càng rẻ. Lúc đó, em hỏi Hàn Tranh muốn chọn bao lầu, anh ấy nói muốn chọn một trăm năm, em nói một trăm năm chúng em chắc không còn sống nữa, không cần thiết, nhưng anh ấy không chịu, anh ấy cảm thấy thời hạn hôn nhân một trăm năm rất lãng mạn.

Trái tim Hướng Nam Tây lạnh léo, cô ta nắm chặt lấy chiếc nữa bạc, thậm chí còn hơi run rẩy, nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười và nói: "Vậy sao? Tôi thật sự chưa từng nghe nói tới điều này"

Tiểu Đường Đậu đảo mắt, tính toán một trăm năm là bao lâu: “Mộ Mộ, một trăm năm sau, có phải con sẽ thành Đường Đậu lớn rồi không? Hoặc là một Đường Đậu rất già?"

Mộ Vi Lan bật cười, xoa đầu con gái: "Cho dù qua một trăm năm nữa, trước mặt mẹ, con vẫn là Tiểu Đường Đậu."

Phó Hàn Tranh thay đổ rồi đi xuống lầu, Mộ Vi Lan đứng dậy đi tới lại gần anh, thấy cả vật của anh thắt không đúng, cổ áo cũng chưa chỉnh chu, cô giơ tay giúp anh chỉnh lại và nói: “Anh có muốn đi gặp bác sĩ để kiểm tra lại không? Mắt không nhìn thấy cũng khá bất tiện.

Mặc dù cô có thể luôn làm cây gậy của anh, nhưng khi anh làm việc, chắc hẳn sẽ rất mệt mỏi.

Phó Hàn Tranh mim cười: "Em chân làm cây gây của anh rồi à? “Em muốn làm cây gậy của anh cả đời, để anh không thể rời xa em, nhưng em chẳng phải cũng ng thời hạn hôn nhân một trăm năm rất lãng mạn.

Trái tim Hướng Nam Tây lạnh léo, cô ta nắm chặt lấy chiếc nữa bạc, thậm chí còn hơi run rẩy, nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười và nói: "Vậy sao? Tôi thật sự chưa từng nghe nói tới điều này"

Tiểu Đường Đậu đảo mắt, tính toán một trăm năm là bao lâu: “Mộ Mộ, một trăm năm sau, có phải con sẽ thành Đường Đậu lớn rồi không? Hoặc là một Đường Đậu rất già?"

Mộ Vi Lan bật cười, xoa đầu con gái: "Cho dù qua một trăm năm nữa, trước mặt mẹ, con vẫn là Tiểu Đường Đậu."

Phó Hàn Tranh thay đổ rồi đi xuống lầu, Mộ Vi Lan đứng dậy đi tới lại gần anh, thấy cả vật của anh thắt không đúng, cổ áo cũng chưa chỉnh chu, cô giơ tay giúp anh chỉnh lại và nói: “Anh có muốn đi gặp bác sĩ để kiểm tra lại không? Mắt không nhìn thấy cũng khá bất tiện.

Mặc dù cô có thể luôn làm cây gậy của anh, nhưng khi anh làm việc, chắc hẳn sẽ rất mệt mỏi.

Phó Hàn Tranh mim cười: "Em chân làm cây gây của anh rồi à? “Em muốn làm cây gậy của anh cả đời, để anh không thể rời xa em, nhưng em chẳng phải cũng ng suy nghĩ cho anh mà ph

Sau khi Mô Vị Lan chỉnh lại cà vật cho anh, cô vừa định đưa tay xuống thì anh lại năm lấy tay cô

Mộ Vị Lan vẫn chưa biết anh muốn làm gì, anh đã đặt tay cô lên miệng và hôn lên tay cô.



Mộ Vi Lan sửng sở, tại cô đỏ ửng: “Bố vẫn đang ở trong phòng khách đấy. mọi người đều đang nhìn kìa..."

Phó Hàn Tranh cúi đầu bên tai cô và trêu chọc: “Không phải tối qua em mời anh thể hiện tình cảm với em hay sao?".

Người đàn ông này, thật là đen tối

Hướng Nam Tây ngồi bên bàn ăn cũng nhìn thấy hết toàn bộ, sắc mặt cô ta tái nhợt, cô ta nằm thật chặt chiếc nĩa trong tay.

Mộ Vi Lan rất tự hào phải không?

Cô ta ném dao nĩa xuống, phát ra một âm thanh chói tai, cô ta ôm Tiểu Hàm và nói: “Tiểu Hàm, đi thôi, mẹ đưa con đi học"

Tiểu Hàm hỏi: “Mẹ, chúng ta không đi cùng em sao?"

Nhưng Hướng Nam Tây không trả lời Tiểu Hàm, cô suy nghĩ cho anh mà ph

Sau khi Mô Vị Lan chỉnh lại cà vật cho anh, cô vừa định đưa tay xuống thì anh lại năm lấy tay cô

Mộ Vị Lan vẫn chưa biết anh muốn làm gì, anh đã đặt tay cô lên miệng và hôn lên tay cô.

Mộ Vi Lan sửng sở, tại cô đỏ ửng: “Bố vẫn đang ở trong phòng khách đấy. mọi người đều đang nhìn kìa..."

Phó Hàn Tranh cúi đầu bên tai cô và trêu chọc: “Không phải tối qua em mời anh thể hiện tình cảm với em hay sao?".

Người đàn ông này, thật là đen tối

Hướng Nam Tây ngồi bên bàn ăn cũng nhìn thấy hết toàn bộ, sắc mặt cô ta tái nhợt, cô ta nằm thật chặt chiếc nĩa trong tay.

Mộ Vi Lan rất tự hào phải không?

Cô ta ném dao nĩa xuống, phát ra một âm thanh chói tai, cô ta ôm Tiểu Hàm và nói: “Tiểu Hàm, đi thôi, mẹ đưa con đi học"

Tiểu Hàm hỏi: “Mẹ, chúng ta không đi cùng em sao?"

Nhưng Hướng Nam Tây không trả lời Tiểu Hàm, cô ta bề Tiểu Hàm ra khỏi nhà.

Tiểu Đường Đậu bĩu môi, cắn miếng bánh mì nướng và nói: "Thím tức giận rồi sao, con không thích thim tức giận, rất hung dữ 

Mộ Vi Lan bật cười: “Chắc là thím con gần đây làm việc bận rộn, tâm trạng không tốt, con đừng chọc thím áy." “Vậy chẳng phải anh sẽ chịu khổ rồi a? Cô giáo nói, khi người lớn nổi giận, trẻ con cũng xui xẻo theo"

Cô bé liềm mứt dâu bên miệng. ""

Tiểu Đường Đậu thật là lanh lợi!

Giờ nghỉ trưa, Hướng Nam Tây giật mình tỉnh dậy, toát mồ hôi lưng.

Cô ta đã có một giấc mơ ngắn nhưng rất thật.

Cô ta mơ thấy mình và Tiểu Hàm bị Mộ Vị Lan đuổi ra khỏi nhà họ Phó, ông Phó không nói giúp cho hai người, Hàn Tranh cũng lạnh lùng đứng bên cạnh. Cô ta dẫn Tiểu Hàm rời đi trong cơn mưa lớn, không có chốn di ve.

Không có ta không thể để mình bị động như vậy. Trước khi Mộ Vị Lặn đến nhà họ Phó, ông Phó rõ ta bề Tiểu Hàm ra khỏi nhà.

Tiểu Đường Đậu bĩu môi, cắn miếng bánh mì nướng và nói: "Thím tức giận rồi sao, con không thích thim tức giận, rất hung dữ

Mộ Vi Lan bật cười: “Chắc là thím con gần đây làm việc bận rộn, tâm trạng không tốt, con đừng chọc thím áy." “Vậy chẳng phải anh sẽ chịu khổ rồi a? Cô giáo nói, khi người lớn nổi giận, trẻ con cũng xui xẻo theo"

Cô bé liềm mứt dâu bên miệng. ""

Tiểu Đường Đậu thật là lanh lợi!

Giờ nghỉ trưa, Hướng Nam Tây giật mình tỉnh dậy, toát mồ hôi lưng.

Cô ta đã có một giấc mơ ngắn nhưng rất thật.

Cô ta mơ thấy mình và Tiểu Hàm bị Mộ Vị Lan đuổi ra khỏi nhà họ Phó, ông Phó không nói giúp cho hai người, Hàn Tranh cũng lạnh lùng đứng bên cạnh. Cô ta dẫn Tiểu Hàm rời đi trong cơn mưa lớn, không có chốn di ve.

Không có ta không thể để mình bị động như vậy. Trước khi Mộ Vị Lặn đến nhà họ Phó, ông Phó rõ rằng luôn đứng về phía cô ta, ngay cả khi Mô Vị Lan mới đến, ông Phó cũng rất ghét Mộ Vị Lan và luôn đứng về phía cô ta, nhưng tại sao bây giờ đến cả ông Phó cũng bắt đầu thiên vị Mộ Vị Lan?

Lần trước, Hàn Linh đến nhà làm khách, khi nhắc đến việc mang thai đứa thứ hai, phản ứng của Hàn Tranh và Mộ Vi Lan rất kỳ lạ.

Cô ta nghi ngờ rằng Mộ Vì Lan đang mang thai đứa thứ hai, chỉ là giấu cô ta mà thôi.

Ông Phó chắc cũng đã biết, và vì đứa con trong bụng của Mộ Vĩ Lan nên ông Phó mới bắt đầu đứng về phía Mô Vi Lan.

Huh, đúng là mẹ luôn được hưởng vinh hoa phủ quý từ con, nhưng Tiểu Hàm của cô ta mới là con trường, Tiểu Đường Đậu và đứa con trong bụng của Mộ Vi Lan có là gì chứ?

Nếu cô ta ngồi yên chở chết, Tiểu Hàm của cô ta phải làm sao?

Ông Phó rất nuông chiều Tiểu Đường Đậu, sau này chắc chắn cũng sẽ rất yêu thương đứa con trong bụng của Mộ Vi Lan, vậy Tiểu Hàm của cô ta sẽ như thế nào?

Nếu Hàn Dự vẫn còn sống, anh chắc chắn sẽ không để mẹ con có ta bị đối xử bất công như rằng luôn đứng về phía cô ta, ngay cả khi Mô Vị Lan mới đến, ông Phó cũng rất ghét Mộ Vị Lan và luôn đứng về phía cô ta, nhưng tại sao bây giờ đến cả ông Phó cũng bắt đầu thiên vị Mộ Vị Lan?

Lần trước, Hàn Linh đến nhà làm khách, khi nhắc đến việc mang thai đứa thứ hai, phản ứng của Hàn Tranh và Mộ Vi Lan rất kỳ lạ.

Cô ta nghi ngờ rằng Mộ Vì Lan đang mang thai đứa thứ hai, chỉ là giấu cô ta mà thôi.

Ông Phó chắc cũng đã biết, và vì đứa con trong bụng của Mộ Vĩ Lan nên ông Phó mới bắt đầu đứng về phía Mô Vi Lan.

Huh, đúng là mẹ luôn được hưởng vinh hoa phủ quý từ con, nhưng Tiểu Hàm của cô ta mới là con trường, Tiểu Đường Đậu và đứa con trong bụng của Mộ Vi Lan có là gì chứ?

Nếu cô ta ngồi yên chở chết, Tiểu Hàm của cô ta phải làm sao?

Ông Phó rất nuông chiều Tiểu Đường Đậu, sau này chắc chắn cũng sẽ rất yêu thương đứa con trong bụng của Mộ Vi Lan, vậy Tiểu Hàm của cô ta sẽ như thế nào?

Nếu Hàn Dự vẫn còn sống, anh chắc chắn sẽ không để mẹ con có ta bị đối xử bất công như Nước mắt cô ta từ từ rơi xuống, lòng căm thù và quyết tâm cũng trỗi dậy.

Cho dù là vì Tiểu Hàm, cô ta cũng phải cố gắng tranh giành

Sau giờ làm việc Hướng Nam Tây lái xe, cô ta nhìn thấy bằng điện bên đường dẫn vô số quảng cáo, trong đó có một quảng cáo về việc phá thai. "Không phẫu thuật, không rủi ro, loại bỏ thai 100%! Phá thai bằng thuốc, bạn xứng đáng có!”

Phía sau đoạn quảng cáo là một dãy số điện thoại.

Hướng Nam Tây nheo mắt lại. Nước mắt cô ta từ từ rơi xuống, lòng căm thù và quyết tâm cũng trỗi dậy.

Cho dù là vì Tiểu Hàm, cô ta cũng phải cố gắng tranh giành

Sau giờ làm việc Hướng Nam Tây lái xe, cô ta nhìn thấy bằng điện bên đường dẫn vô số quảng cáo, trong đó có một quảng cáo về việc phá thai. "Không phẫu thuật, không rủi ro, loại bỏ thai 100%! Phá thai bằng thuốc, bạn xứng đáng có!”

Phía sau đoạn quảng cáo là một dãy số điện thoại.

Hướng Nam Tây nheo mắt lại.