Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 1318




Chương 1318:

 

Từ Trân ở đầu dây bên kia nhíu đôi lông mày: “Chủ tịch Lâm, nếu anh không đưa bệnh nhân đến bệnh viện cho bác sĩ, thì chúng tôi làm sao chẩn đoán được bệnh? Ho có thể là do cảm lạnh hoặc sốt, có thể không liên quan gì đến chứng trầm cảm”

 

“Tôi đã đo nhiệt độ cho cô ấy, không có dấu hiệu sốt. Tôi luôn theo.

 

dõi và cảm thấy ít có khả năng cô ấy bị cảm lạnh đột ngột: Từ Trân cảm thấy đầu như muốn nổ tung, Phó Mặc Tranh đột nhiên bị ho, làm sao cô ấy biết được nguyên do?

 

Chẳng lẽ trong đầu Lâm Bạc Thâm nghĩ rằng cô ấy có thiên nhãn hay sao? Lẽ nào không đến bệnh viện chẩn đoán bệnh mà vẫn có thể chẩn đoán ra nguyên nhân của bệnh sao ?

 

Nhưng nể tình đối phương là sếp của cô ấy, Từ Trân kiên nhẫn nói: “Ho nói chung không liên quan lắm đến bệnh trầm cảm, cũng có thể là do cổ họng khó chịu, Chủ tịch Lâm, anh đừng lo lắng quá”

 

Lâm Bạc Thâm chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ đau khổ khi ho của Phó Mặc Tranh thì không nhịn nổi cơn tức giận bởi Từ Trân không thể giải thích lý do tại sao.

 

“Từ Trân, tôi mời cô về nước, không phải để trang trí, nếu cô không được việc, tôi có thể thay đổi người bất cứ lúc nào”

 

Từ Trân nghiến răng nghiến lợi, tức giận đến mức không chịu nổi nữa: “Lâm Bạc Thâm, anh đừng đem tình cảm của mình đặt lên công việc. Cho dù anh là sếp của tôi, có cho tôi số cổ phần trị giá hàng chục triệu, anh cũng không thể coi tôi như nơi trút giận của mình được, tôi đã bảo anh đưa Phó Mặc Tranh đến bệnh viện điều trị, anh không chịu, OK, đây là quyền tự do của anh. Nhưng bây giờ anh để tôi chẩn đoán bệnh của Phó Mặc Tranh qua điện thoại, anh thử đi hỏi có bác sĩ nào có thể giải quyết một vấn đề khó khăn như vậy được không”

 

Lâm Bạc Thâm hít một hơi thật sâu, ánh mắt nóng nảy đầy thô bạo, nhưng khả năng phân biệt đúng sai của anh cuộc không mất đi hoàn toàn, nhắm mắt nói hai chữ: “Xin lỗi”

 

Từ Trân im lặng một lúc rồi cũng nguôi cơn giận nói: “Triệu chứng ho của Phó Mặc Tranh không nhất định liên quan đến bệnh tâm thần, nhưng cũng không thể loại trừ được khả năng, nếu anh không đưa cô ấy đến bệnh viện để tiến hành chẩn đoán, thì tôi không thể cho anh câu trả lời. Những thứ khác, tôi không thể giúp anh, ngay cả anh có đuổ tôi ngay bây giờ, câu trả lời của tôi vẫn như vậy, với bất kỳ chẩn đoán và điều trị nào, bác sĩ đều phải thăm khám cho bệnh nhân”

 

Từ Trân nói xong những lời này liền cúp điện thoại.

 

Lâm Bạc Thâm nghe tiếng bíp bíp trong điện thoại, ngồi dựa vào ghế sô pha, im lặng một lúc.

 

Ánh mắt vô hồn.

 

Cho đến khi Phó Mặc Tranh chạy ra khỏi phòng ngủ và lao xuống cầu thang, Lâm Bạc Thâm mới dùng bàn tay của mình nắm chặt lấy cánh tay, ngăn cô ấy lại.

 

“Mặc Bảo, em đang làm gì vậy?”

 

Phó Mặc Tranh căng thẳng nói: “Bạc Thâm, em phải đi Đế đô”

 

Lâm Bạc Thâm cau mày: “Em tới Đế đô làm gì? Hiện tại em không thoải mái…”

 

Anh chưa kịp nói hết lời thì Phó Mặc Tranh đã ngắt lời anh rồi vội vàng nói: “Bạc Thâm, Tiểu Đậu Nha hẳn bị bệnh nặng lắm, vừa rồi em gọi cho cô bé , cô bé đang khóc rất nhiều, mẹ của cô bé thì không có ở nhà, cô bé nói muốn gặp em, cứ ho mãi thôi”

 

Lâm Bạc Thâm càng nghe càng nghỉ ngờ: “Tiểu Đậu Nha cũng ho?”

 

“Đúng vậy, cô bé đang ho rất nặng, Bạc Thâm, anh cho em đến Đế Đô đi, em muốn tìm Tiểu Đậu Nha, ngay sau khi mua thuốc cho Tiểu Đậu Nha em sẽ lập tức trở về.”

 

Lâm Bạc Thâm ôm lấy cô, phân tích với cô ấy một cách lý trí: “Mặc Bảo, cho dù bây giờ có gấp rút đi Đế Đô, thì ít nhất cũng phải mất hai ba tiếng, em hãy nói cho anh biết địa chỉ và số điện thoại của Tiểu Đậu Nha, anh sẽ nhờ Thịnh Hoài Nam đưa thuốc cho Tiểu Đậu Nha, nhất định sẽ không để chậm trễ”

 

Phó Mặc Tranh do dự một lúc, ngây người nhìn Lâm Bạc Thâm.

 

Lâm Bạc Thâm sốt sắng nhìn cô thật lâu: “Mặc Bảo, nghe lời anh, cho dù chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất để đến, Tiểu Đậu Nha cũng không đợi được, Thịnh Hoài Nam và Diệp Duy đang ở Đế Đô, bọn họ có thể đến nhà Tiểu Đậu Nha nhanh hơn chúng ta”

 

Phó Mặc Tranh nửa tin nửa ngờ, nhưng trong lòng cảm thấy cách do Lâm Bạc Thâm đề xuất là tốt nhất.

 

Thấy tâm trạng cô ổn định lại, Lâm Bạc Thâm ôm cô đến sô pha ngồi xuống.

 

“Nói cho anh biết địa chỉ của Tiểu Đậu Nha, anh sẽ nhờ Thịnh Hoài Nam đi ngay bây giờ.”

 

Phó Mặc Tranh nói: “Nhà của Tiểu Đâu Nha ở số 601 tòa nhà 12, tiểu khu Đô Vựng”