Chương 1253:
Cô dùng chân vỗ vào đài phun nước và làm nước bản tung tóe. Làn da trắng, đôi môi mọng màu mận chín cùng đường nét thanh tú kia càng làm cô như một phù thủy giữa đêm đen.
Cô như có ma lực.
Lâm Bạc Thâm dựa vào cột nhìn chăm chằm hồi lâu. Cho đến khi cô phù thủy nhỏ nhấc chân khỏi đài phun nước.
Phó Mặc Tranh lau khô vết nước trên chân cô, Lâm Bạc Thâm đứng trước mặt cô ngay khi cô mang giày vào.
Lâm Bạc Thâm nhìn thoáng qua hồ phun nước nhỏ sau lưng, trêu chọc cô: “Hồ phun nước dùng làm chỗ ngâm chân cho em rồi sao?”
Phó Mắc Tranh nâng cằm nhỏ lên, ngạo nghễ đi ngang qua hắn, nhàn nhạt bỏ lại một câu: “Không phải đài phun nhà anh, anh không quản được”
Bất động sản Hoa Đình, gia đình cô là một cổ đông. Cô ấy dùng thành chỗ rửa chân đó thì sao, ai quản được.
Cô đi thẳng qua anh.
Lâm Bạc Thâm nở một nụ cười nhạt. Ánh mắt của anh rơi xuống bên hồ phun nước, ở đó có chiếc điện thoại di động mà cô đã bỏ lại.
Lâm Bạc Thâm cúi xuống và nhặt nó lên.
Nhìn vào điện thoại của cô, nụ cười trên môi mỏng của người đàn ông càng thêm mê người.
Lâm Bạc Thâm không có ý định trả lại ngay cho cô.
Không vội vàng.
Anh muốn chờ cô tự tìm đến.
Lâm Bạc Thâm lấy điện thoại ra xem xét. Mật khẩu có bốn chữ số, không cần nghĩ nhiều đó là sinh nhật của cô.
Nhập vào, chính xác, điện thoại mở ra.
Anh không có ý xâm phạm sự riêng tư của cô, nhưng với tư cách là chồng tương lai của cô, anh cảm thấy cần phải sử dụng trước một số quyền lợi này.
Anh chỉ muốn hiểu cuộc sống của cô một cách sâu sắc hơn.
Xem qua ảnh chụp, không có nhiều, những năm gần đây cô ấy không giao du với ai nên cũng không có tự chụp chính mình.
Lâm Bạc Thâm mở nó ra và nhìn thoáng qua, mắt anh rơi vào những đoạn phim màu đen.
Lâm Bạc Thâm khẽ cau mày, trong video đó đều là đêm tối, trong nhà không bật đèn.
Trong máy ảnh, một khuôn mặt hốc hác và quen thuộc xuất hiện, cô và nói với máy ảnh…
“Hôm nay là ngày thứ 367 chia tay anh ấy. Thời tiết không tốt, chia tay cũng đã một năm rồi. Hình như tôi vẫn rất nhớ anh ấy…”
“Hôm nay là ngày thứ 387 chia tay anh ấy…
“Hôm nay là ngày thứ 390 chia tay anh ấy…”
Tổng cộng có hơn 1.500 video. Bối cảnh đều là rạng sáng hoặc đêm tối.
Lâm Bạc Thâm đem điện thoại kết nối với máy vi tính, anh muốn xem thật kỹ từng video một, không bỏ sót chỉ tiết nào.
Lâm Bạc Thâm không muốn bỏ qua dù là một câu hay một biểu cảm mà của cô trong video.
Trong màn đêm yên tĩnh, chỉ có giọng nói của cô trong video, giọng cô ấy yếu ớt và u buồn.
“Hôm nay là ngày thứ 900 tôi chia tay anh ấy. Tôi lại xem tin tức của anh ấy. Nghe nói sự nghiệp của anh ấy đang phát triển rất tốt. Tôi luôn biết rằng anh ấy rất xuất sắc nhưng bây giờ chắc chắn sẽ có nhiềt người thấy cái tốt của anh ấy, tôi không muốn nhiều người thấy cái tốt của anh ấy…”
“Hôm nay là ngày thứ 912 chia tay anh ấy. Tôi lại bị chứng mất ngủ.
Hôm nay là sinh nhật của tôi, và cũng là ngày tôi gặp anh ấy lần đầu tiên vào 3 năm trước. Anh ấy cũng đặt mật khẩu cho cửa căn hộ là ngày này.
Nó nên được thay đổi ..”