Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 1236




Chương 1236:

 

Sau khi Phó Mặc Tranh ký hợp đồng đại diện thương mại với tập đoàn MO thì đã trở thành một người không phận sự.

 

Tất cả điện thoại bàn bạc đều được chuyển sang điện thoại và hộp.

 

thư của Lâm Bạc Thâm.

 

Mệt, không tiếp, bận, không tiếp, ít thù lao, không tiếp… đều từ chối cả.

 

Giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của cô là dưỡng bệnh.

 

Những thứ khác thì không quan trọng.

 

Đế Đô, trong khách sạn Quân Hào.

 

Trong phòng tổng thống, trên giường đôi là một cặp nam nữ đang quấn quýt mây mưa.

 

Chu Tiểu Ninh dựa vào lòng Ngụy Khiêm.

 

Ngụy Khiêm cầm lấy hộp thuốc lá, Chu Tiểu Ninh thành thạo lấy chiếc bật lửa ở trên tủ đầu giường, bật lửa đưa đến châm thuốc cho.

 

Ngụy Khiêm.

 

Ngụy Khiêm vừa hít một ngụm khói, vừa nói: “Mấy ngày tới tạm thời chúng ta đừng gặp nhau, khách sạn sắp tổ chức một hoạt động long trọng, sẽ mời rất nhiều phóng viên tới.”

 

Ánh mắt Chu Tiểu Ninh lóe lên, cô ta nói: “Phóng viên? Em nhớ trước đó anh từng giới thiệu một phóng viên cho em, có bút danh là Lý Ngư, anh nói người kia có quan hệ rộng lắm phải không”

 

“Sao thế, em tìm anh làm gì?”

 

Chu Tiểu Ninh làm nũng: “Em chỉ muốn tìm anh hỏi chút chuyện thôi mà, em có một người bạn học cũ, nghe nói là nhà dương cầm nổi danh quốc tế, nhưng em thấy trên mạng có rất nhiều tin tức xấu về cô ấy, em chỉ muốn hỏi phóng viên nọ có quen bạn của em không”

 

Ngụy Khiêm cười nói: “Sao phụ nữ các em tò mò vậy nhỉ? Giới trí ngổn ngang đủ chuyện, họ viết vậy để cho mấy người xem mà thị Chu Tiểu Ninh đẩy Ngụy Khiêm một cái: “Có người phụ nữ nào.

 

không hóng chuyện đâu.”

 

“Rồi rồi rồi, anh cho em số điện thoại anh, em tự liên lạc đi”

 

Chu Tiểu Ninh cong môi, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý.

 

Trong một chiếc xe van màu đen.

 

“Cô Chu tìm tôi có chuyện gì à Chu Tiểu Ninh lấy khẩu trang xuống, nói thẳng vấn đề: “Tôi nghe nói có nhà dương cầm nổi danh quốc tế tên là Momo về nước phát triển, anh có biết chuyện này không?”

 

Lý Ngư gật đầu, đáp: “Biết, lúc cô ấy về nước, giới giải trí bọn tôi đều đăng tin. Nhưng cô ấy cũng không hẳn là người của giới này, cho nên không có tính giải trí lắm, hơn nữa Momo khá biết điều, sau khi về nước cũng không định tiến thân vào giới giải trí trong nước.

 

Trước đó cô ấy đã hủy hợp đồng với tập đoàn Hoàn Cầu, nhưng đây cũng là chuyện trong nghề, không có tính giải trí là bao, nói ra cũng không gây chú ý được. Chủ yếu là vì người dân trong nước không biết Momo nhiều”

 

Chu Tiểu Ninh nói: “Lý Ngư, anh vào nghề này lâu như vậy, chắc anh cũng biết không ít chuyện thị phi mà mọi người không hay nhỉ. Tôi nghe nói cô Momo này không đơn giản, anh nói một ít tin tức cho tôi được.

 

không?”

 

Lý Ngư mỉm cười nhìn Chu Tiểu Ninh: “Cô Chu à, cô có thù hận gì với Momo à? Sao lại hứng thú với chuyện của cô ấy?”

 

Chu Tiểu Ninh lấy một tấm thẻ ngân hàng trong ví tiền ra, đưa cho anh: “Trong thẻ này có ba trăm năm mươi triệu, mật mã là sáu số 0, nếu anh giúp tôi tìm ra bê bối của Momo, thù lao sẽ tăng gấp đôi hoặc gấp ba”

 

Paparazzi trong giới giải trí cũng chỉ là một nghề, họ cũng vì miếng cơm, có việc kiếm tiền thì sao lại không làm.

 

Lý Ngư cầm lấy tấm thẻ kia: nhớ ra rồi, trước kia Momo vẫn ở Mỹ, mặc dù là nhà dương cầm nổi tiếng nhưng những tin đồn không hề ít, tôi có đọc được không ít chuyện của cô ta, mặc dù luôn tỏ ra cao quý lạnh lùng trước mặt người khác, nhưng khi rời khỏi sân khấu, Momo.

 

cũng ra vào mấy sòng bạc, trường đua xe, biết ăn chơi lắm, có lần suýt chết vì đua xe nữa, phải vào đồn cảnh sát ở mấy ngày, mặc dù lớn chuyện nhưng vì cô ta không có tính giải trí lại quá mức biết điều, cho nên cũng không gây nên sóng gió gì.”