Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 1211




Chương 1211:

 

Bờ môi mỏng của Cố Đình Xuyên nở nụ cười khoái chí với Lâm Bạc Thâm, lách khỏi sự ràng buộc của Lâm Bạc Thâm, lúc lướt qua vai nhau, Cố Đình Xuyên cố tình vỗ lên vai Lâm Bạc Thâm.

 

“Bạn trai cũ thì cuối cùng vẫn là bạn trai cũ mà thôi, anh nên biết rõ chừng mực của mình ở đâu”

 

Cố Đình Xuyên đi tới bên cạnh xe đua, bỗng nhiên ôm eo Phó Mặc: Tranh, cúi đầu, in một nụ hôn xuống gương mặt của Phó Mặc Tranh, rất khế khàng, rất lễ độ.

 

Phó Mặc Tranh hơi run, nhíu mày nhìn cậu ta.

 

Cố Đình Xuyên lại cực kỳ khiêu khích, một tay cầm nón bảo hiểm, một tay kéo cửa xe đua, nói: “Nữ thần, xin mời.”

 

Phó Mặc Tranh lườm cậu ta một cái.

 

Nhưng Cố Đình Xuyên vẫn luôn cà lơ phất phơ thế này, Phó Mặc Tranh đã chơi với cậu ta từ nhỏ tới lớn, hiểu rất rõ tính cách của cậu ta, vì thế cũng không ngạc nhiên gì mấy.

 

Mà hình ảnh này, Lâm Bạc Thâm nhìn thấy hết tất cả.

 

Ngón tay thon dài thõng xuống bên hông của người đàn ông siết chặt lại, co thành nắm đấm.

 

Huyệt Thái Dương hơi nhức nhối.

 

Chịu đựng gần như tới giới hạn.

 

Lúc Phó Mặc Tranh muốn bước lên xe đua, Lâm Bạc Thâm sải bước đi tới, ôm ngang cô lên đi về phía chiếc xe Maybach màu đen.

 

Phó Mặc Tranh giãy dụa: “Lâm Bạc Thâm, anh làm cái gì vậy?”

 

“Xe đua rất nguy hiểm, muốn xuống núi, muốn cãi nhau, cái gì cũng được, nhưng điều kiện đầu tiên là em phải giữ lại được cái mạng này đã”

 

Cố Đình Xuyên xoay người muốn đi qua, định tính sổ với Lâm Bạc Thâm, mấy người vệ sĩ bên cạnh lập tức cản đường của Cố Đình Xuyên.

 

Lâm Bạc Thâm ôm người trong ngực, khom lưng, lên xe.

 

Cố Đình Xuyên cắn răng, sau nhìn chiếc xe Maybach màu đen kia lái đi thì cậu ta cũng lập tức chui vào trong xe.

 

Đuổi theo.

 

Mà anh Long và đàn em bị đám vệ sĩ bao vây xung quanh còn chưa hiểu rõ được tình hình, nói: “Rốt cuộc mấy người là ai? Có biết cuộc đua xe ở An Sơn hay không, ai quyết định?”

 

Ánh mắt Hàn Thông khinh thường, nhét một tấm danh thiếp vào trong cổ áo đua xe của anh, nói: “Nửa tiếng trước, toàn bộ khu đất An Sơn đã bị tập đoàn MO thu mua lại, cuộc đua xe này của mấy người thuộc về dưới trướng của tập đoàn MO”

 

Anh Long sửng sốt, phút chốc không kịp phản ứng lại: “Cậu có ý gì?”

 

Hàn Thông cười cười, lễ độ nói: “Ý tôi là, bây giờ, liền ngay và lập tức, anh, có thể cút đi được rồi”

 

Chỗ ngồi phía sau trong chiếc xe Maybach màu đen, Lâm Bạc Thâm ôm chặt Phó Mặc Tranh.

 

Phó Mặc Tranh nảm lấy cánh tay của anh, giãy dụa, anh cũng không thả lỏng tay, để mặc cho cô giấy dụa trong ngực mình.

 

“Lâm Bạc Thâm, thả tôi xuống xe!”

 

Lâm Bạc Thâm không hề nhúc nhích.

 

Sau xe Maybach, một chiếc xe đua đuổi theo với tốc độ cực nhanh.

 

Lái xe liếc nhìn kính chiếu hậu của xe, hỏi: “Tổng giám đốc Lâm, chiếc xe đua kia vẫn đuổi theo chúng ta, phải giải quyết thế nào?”

 

“Cắt đuôi cậu ta”

 

Lái xe của Lâm Bạc Thâm cũng không phải là một lái xe bình thường, từng là tay đua xe chuyên nghiệp, cho dù chiếc Maybach này không có cải tiến nhưng vẫn là xe đắt tiền, vì thế tính năng cực kỳ tốt, cắt đuôi chiếc xe đua kia, mặc dù cũng hơi khó khăn nhưng không phải là không thể.

 

Hơn nữa tuy răng Cố Đình Xuyên bình thường hơi ăn chơi nhưng bây giờ bọn họ đang chạy trên đường núi, cậu ta cũng sẽ không xốc nổi lao theo chiếc xe Maybach kia, nếu thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra thì Đường Đậu vẫn còn bên trong xe, thật sự không đáng.

 

Chiếc xe đua chạy song song với chiếc Maybach màu đen.

 

Cố Đình Xuyên kéo cửa sổ xe xuống, lớn tiếng nói với chiếc Maybach: “Lâm Bạc Thâm! Anh dừng xe ngay cho tôi! Anh có nghe không?”