Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 1100




Chương 1100:

 

Bởi vì dính dáng đến chuyện Lâm Bạc Thâm bị hắt nước bẩn, đêm giao thừa của Phó Mặc Tranh cũng không yên ổn gì.

 

Lúc ngồi xem chương trình cuối năm với gia đình, cô cầm điện thoại lên Weibo chiến đấu với những bình luận ác ý kia, còn rủ Diệp Duy và Thịnh Hoài Nam cùng lên đăng bài chiến đấu.

 

Tuy răng không mấy hiệu quả nhưng may mà còn có người thấy được, cũng có người ấn thích.

 

Phó Hàn Tranh thấy con gái lơ mơ thì hơi bực mình, khẽ nhíu mày: “Đường Đậu, đêm nay là giao thừa, không xem tivi với ông nội mà cứ cầm điện thoại di động làm gì thế?”

 

Ông cụ Phó rất cưng chiều cô cháu gái, ôm Tiểu Đường Đậu cười hiền hòa nói: “Không sao, Tiểu Đường Đậu ngồi bên cạnh ông là ông vui rồi”

 

Đường Đậu có hơi xấu hổ, đăng Weibo xong thì âm thầm cất điện thoại đi, mỉm cười ngọt ngào với ông cụ: “Ông nội, con xem tivi với ông”

 

“Được”

 

Xem chương trình cuối năm tới hơn mười một giờ, ông cụ đã muốn buồn ngủ, sau khi ăn bữa khuya xong thì đi ngủ ngay.

 

Trên tivi đang chiếu một tiết mục, cũng không buồn cười.

 

Phó Mặc Tranh cầm điện thoại di động lặng lẽ trốn về phòng của mình.

 

Phó Hàn Tranh nói: “Suốt kỳ nghỉ đông con bé này cứ mất tập trung”

 

Mộ Vi Lan nói: “E là vì chuyện của Lâm Bạc Thâm rồi”

 

“Lâm Bạc Thâm có chuyện gì sao?” Phó Hàn Tranh nhíu mày hỏi.

 

“Chuyện của Lâm Bạc Thâm và bố cậu ta đã lên hot search, nghe nói bố cậu ta lên án cậu ta không báo hiếu, mà Lâm Bạc Thâm còn là một luật sư nữa, nên chuyện này rất um sùm trên mạng, Lâm Bạc Thâm bị chỉ trích rất nhiều”

 

Ánh mắt Phó Hàn Tranh hơi lóe lên: “Chắc là vẫn ở Đế Đô, nghe Đường Đậu nói cậu ta vẫn chưa quay về Bắc Thành”

 

Phó Hàn Tranh trầm ngâm nói: “Nếu muốn hai đứa nó cắt đứt quan hệ thì phải tìm Lâm Bạc Thâm”

 

âm Bạc Thâm đâu rồi?”

 

Mộ Vĩ Lan nghìn ra: “Anh muốn nói là bắt Lâm Bạc Thâm đề nghị chia tay trước?”

 

“Bây giờ Lâm Bạc Thâm đầy sóng gió, chuyện của bố cậu ta mặc dù không liên quan gì tới cậu ta, nhưng huyết thống thì không thể nào cắt đứt được, nếu Đường Đậu thật sự ở bên cạnh cậu ta thì e là có rất nhiều tai họa về sau, nhanh chóng cắt đứt mới là cách làm đúng đắn”

 

Mộ Vi Lan thở dài nói: “Nhưng Hàn Tranh à, chúng ta can thiệp vào tình cảm của con bé, thậm chí ép con bé phải cắt đứt quan hệ tình cảm, thế có ổn không?”

 

“Nếu như người con bé yêu đổi lại thành một người khác thì anh sẽ không làm như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác là con trai của Lâm Hải, Tiểu Lan, so với an toàn của con bé thì mối quan hệ không nghiêm túc này của con bé có đáng gì đâu”

 

Nhưng mà nhỡ đâu, đối với Đường Đậu mà nói, mối quan hệ này rất nghiêm túc và cẩn thận thì sao.

 

Vào ngày thứ ba của năm mới, Phó Hàn Tranh đặt một chuyến bay đến thủ đô.

 

Lâm Bạc Thâm nhận được cuộc gọi xa lạ thì hơi giật mình.

 

Đối phương là một người đàn ông lạnh lùng anh tuấn lại lịch sự, gương mặt giống Phó Mặc Tranh đến vài phần.

 

Trên người người đàn ông này toát lên khí thế lãnh đạo lâu năm, cử chỉ tao nhã thong dong.

 

Đem ra so sánh, Lâm Bạc Thâm có vẻ non nớt hơn, rốt cuộc vẫn là do tuổi đời và kinh nghiệm còn chưa sánh bảng.

 

Hai người ngồi xuống vị trí sát bên cửa sổ.

 

Phó Hàn Tranh luôn không thích vòng vo, nói thẳng vào chủ đề: “Tôi là bố Phó Mặc Tranh, Phó Hàn Tranh. Chào cậu.”

 

“Cháu chào chú.”

 

Phó Hàn Tranh nói: “Tôi biết cậu đang hẹn hò với con gái tôi. Tôi vốn không định nhúng tay vào chuyện của lớp trẻ, nhưng không ngờ cậu lại chính là con trai của Lâm Hải, mà Lâm Hải lại chính là người đã bắt cóc con gái nhỏ của tôi tám năm trước.”

 

Mi mắt của Lâm Bạc Thâm giật mạnh, khiếp sợ, khó tin,… đủ loại cảm xúc phức tạp đan xen nhau, trong thoáng chốc anh như nghẹn họng, không nói nên lời dù chỉ một chữ.

 

Buồn cười biết mấy.