Chương 1098:
Sau khi Phó Mặc Tranh cúp máy thì nhanh chóng đi xem hot search, cô xem một đoạn video đang được cư dân mạng chia sẻ với tốc độ chóng mặt.
Một người lớn tuổi cầm chiếc loa lớn đứng trước cổng công ty luật Quân Hợp lên án Lâm Bạc Thâm bất hiếu.
Phó Mặc Tranh cảm thấy bố của Lâm Bạc Thâm có hơi quen mặt, nhưng đã gặp ở đâu thì tạm thời cô không nhớ ra được.
Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, tất cả sự chú ý đã dồn lên người của Lâm Bạc Thâm bị hắt nước bẩn.
Cái video kia đã lên tới năm mươi nghìn lượt chia sẻ, bảy mươi nghìn bình luận, một trăm mười nghìn lượt thích.
Những cư dân mạng hóng hớt và anh hùng bàn phím không rõ sự thật dưới phần bình luận liên tục hät nước bẩn lên người của Lâm Bạc Thâm.
Những bình luận đó rất khó coi.
Rất nhanh đã có những cư dân mạng chạy tới trang chủ của công ty luật Quân Hợp mắng chửi, lên án công ty luật Quân Hợp đã thuê một tên luật sư không có đạo đức.
Dư luận lên án rất mạnh, cư dân mạng đã chửi bới quên trời quên đất, không một ai chú ý tới cái gọi là sự thật.
Phó Mặc Tranh lập tức gọi điện cho Lâm Bạc Thâm.
Điện thoại một lúc lâu thì Lâm Bạc Thâm mới bắt máy.
“Bạc Thâm… Cô định nói gì đó nhưng cuối cùng lại dẫn xuống.
Lâm Bạc Thâm thấp giọng hỏi một tiếng: “Sao vậy?”
Phó Mặc Tranh biết, một người kiêu ngạo như Lâm Bạc Thâm vậy.
rất ghét phải phơi bày sự khó khăn của mình trước mặt người khác để lấy được lòng thông cảm và thương hại của mọi người.
Nếu anh đã không chủ động nhắc tới thì cô cũng không nói nữa.
Phó Mặc Tranh yên lặng lắc đầu một cái, nói: “Không có gì đâu, chỉ là mấy hôm trước em gửi tin nhắn cho anh nhưng anh không trả lời em.”
Giọng nói của Lâm Bạc Thâm vẫn bình thường, lạnh lùng hờ hững, không có gì đặc biệ ần đây anh hơi bận một chút, không thể trả lời tin nhắn em ngay lập tức được.”
“Ừ, không sao đâu” Cô cố nhịn xuống sự chua xót nơi cổ họng, trả lời.
Cô muốn nói với anh là, đừng quan tâm tới những bình luận ác ý trên mạng kia, những người đó cũng không hiểu rõ anh.
Nhưng mà cuối cùng vẫn im lặng.
Bởi vì cô biết, cô yêu Lâm Bạc Thâm, một người có nội tâm mạnh mẽ, không cần người khác thương hại anh.
Vì cô thích anh, yêu thương anh, thế nên mới ở bên cạnh anh, chứ không phải vì thương hại.
Đôi bên im lặng hồi lâu, nhưng cùng ăn ý không cúp điện thoại.
Hồi lâu sau giọng nói trầm thấp của Lâm Bạc Thâm lại vang lên: “Mặc Bảo”
“Ừ, em đây”
Lâm Bạc Thâm im lặng một chút, khàn khàn nói: “Giao thừa vui vẻ.”
Hôm nay là Giao thừa, ngày ba mươi Tết.
Phó Mặc Tranh cười ngọt ngào, giả vờ thoải mái: “Lâm Bạc Thâm, anh cũng phải vui vẻ đó, không chỉ có giao thừa vui vẻ, sau này ngày nào cũng phải vui vẻ.”
Qua một lúc lâu, anh nói: “Được”
Bên đầu dây bên kia, Lâm Bạc Thâm mỉm cười.
Cuối cùng Phó Mặc Tranh không nhịn được, trốn trong chăn khóc.
thầm, cô nhỏ giọng hít hít mũi, bị Lâm Bạc Thâm nghe thấy.
“Mặc Bảo?”