*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Alexandra từ bên trong bước ra, nhìn thấy hai người âu yếm mặt đốt mặt như sắp hôn đối phương, cô hắn giọng.
- Uh...um.......
Storm giật mình theo phản ứng tự nhiên cô đẩy Lôi Lạc Thần ra, gương mặt ngượng ngùng nhìn về nơi phát ra âm thanh kia.
Storm không ngờ một người mạnh mẽ như cô, cũng có lúc thẹn thùng như thế này.
Lôi Lạc Thần thật thoải mái ngồi dựa lưng vào ghế sofa, chân này bắt chéo chân kia, cử chỉ của anh nói cho Alexandra biết anh chẳng hề quan tâm đến sự hiện diện của người khác.
Alexandra kinh ngạc, quen biết Lôi Lạc Thần nhiều năm cô chưa một lần nhìn thấy anh chạm vào người khác nhất là phụ nữ.
Thế nhưng lúc này nhìn anh thật bình thản, trong ánh mắt lạnh lùng kia thoát lên tia hào hứng thì phải.
Alexandra nhìn Storm trong lòng thầm hâm mộ, ước gì cũng có người yêu cô như Lôi Lạc Thần yêu Storm, suy nghĩ mọi chuyện thật chu toàn vì cô ấy.
Nhìn thấy Alexandra cứ nhìn chằm chăm vào Storm, Lôi Lạc Thần lên tiếng nhắc nhở.
- Alexandra, áo cưới chuẩn bị xong chưa?
Giọng nói trầm khàn vang lên trong không gian yên tĩnh, khiến Alexandra chợt thoát khỏi dòng suy nghĩ của riêng mình, cô nâng hai tay lên thản nhiên làm động tác vỗ tay.
- Bóp.......bóp....bóp....
Đột nhiên bức tường phía sau Alexandra từ từ mở ra, hiện ra trước mặt mọi người là một chiếc áo cưới màu trắng tinh khiết nhìn thật sang trọng, đẹp một cách lộng lẫy.
Storm sững sờ trước vẻ đẹp của chiếc áo cười, đó là áo cưới đẹp nhất mà cô từng nhìn thấy qua.
Cũng nhờ vào sự tỉ mỉ của Lôi Lạc Thần kết hộp với đầu óc sáng tạo của Alexandra nên chiếc áo cưới độc nhất vô nhị này mới được thiết kế ra.
Áo cưới màu trắng toát, cổ hình trái tim không dây, phía trên bó sát vào phần ngực nhìn thật gợi cảm.
Tùng váy được thiết kết rất đặc biệt, từng tấm ren trắng mềm mại được đích tay Alexandra kết lại, nhìn vào giống như những đóa hoa hồng.
Phần eo nổi bật vì những viên kim cương quý giá được đính vào, ánh sáng từ trên đèn chùm trên trần nhà rọi thẳng vào những viên kim cương óng ánh, tỏa ra tia sáng lắp lánh y như cầu vòng bảy màu nhìn thật quyến rũ.
Storm đứng lên khỏi ghế sofa mềm mại, cô bước chậm rãi về phía chiếc áo cưới.
- Lạc Thần áo cưới thật đẹp.
Storm vừa đi vừa nói, ánh mắt long lanh không thể rời khỏi áo cưới.
Lôi Lạc Thần thật chu đáo, từ lúc cánh cửa lớn được mở ra anh luôn quan sát cô.
Anh muốn biết An Nhi có thích không, nhìn thấy phản ứng của cô anh thật hài lòng.
Điều quan trọng nhất đối với anh, chính là nụ cười của An Nhi.
Đứng trước áo cước, bàn tay trắng nõn vươn tới sờ vào nó.
Từng chi tiết nhỏ trên chiếc váy cưới nhìn vào không có gì đặc biệt nhưng trên thực tế rất công phu, từng viên kim cường, từng tấm ren trắng đều do đích thân Alexandra kết vào.
Chỉ có tay nghề của nhà thiết kế cao cấp nhấ, mới có thể làm ra được một chiếc áo cưới lộng lẫy như thế này.
Storm thật bất ngờ với sự khéo léo của Alexandra, cô nhìn mãi cũng không tìm ra khuyết điểm.
Lôi Lạc Thần bước tới, từ phía sau anh choàng tay qua eo cô ôm cô vào lòng, tắm lưng mảnh mai chạm vào lòng ngực ấm áp của anh.
Lôi Lạc Thần đặt gượng mặt tuấn tú sát vào mặt cô thì thầm.
- Em thích là anh rất vui?
Storm vui đến không nói nên lời, nếu không có sự hiện diện của Alexandra và nhân viên của cô ấy, Storm sẽ lao vào lòng anh và tặng cho anh một nụ hôn ngọt ngào thay cho lời cảm ơn.
Alexandra cảm giác thỏa mãn vô cùng, thật ra cô đã đoán được phản ứng của Storm từ trước, vì cô tin tưởng vào tài nghề của mình.
Nhìn thấy hai người cứ đứng đó ôm nhau, Alexandra đành lên tiếng.
- Anh chị hãy vào thử lễ phục.
Nói xong Alexandra nhìn hai nhân viên đứng cung kính bên cạnh, họ liền hiểu ý bước tới khom người trước mặt Lôi Lạc Thần và Storm, mời hai người đi theo họ.
Mười lăm phút sau, Lôi Lạc Thần một thân âu phục màu trắng, đứng ở đại sảnh chờ đợi cô dâu của mình, mặc dù chỉ là thử lễ phục nhưng không biết vì sao anh vẫn không thể kiềm chế được sự khẩn trương trong lòng.
Lôi Lạc Thần đứng đúng hai tay vào trong túi quần tây.
Anh luôn tự hài về sự trầm tĩnh của bản thân mình, thế nhưng vào giây phút này hai tay đặt trong túi quần tây của anh vì hồi hộp nên đã toát mồ hôi lạnh.
Anh cố tỏa ra bình tĩnh, tay vô thức chỉnh lại áo vest của mình.
Đột nhiên giọng nói của cô nhân viên cửa hàng vang lên.
- Lôi thiếu, cô dâu của anh đã đến.
Lôi Lạc Thần xoay người lại, vào giây phút anh nhìn thấy An Nhi bước ra từ phía sau cánh cửa, mọi thứ xung quanh anh dường như ngừng lại vào giây phút đó.
Trong mắt anh lúc này chỉ có một mình cô, trên người An Nhi mặc váy cưới màu trắng toát, mái tóc dài xoắn loạn màu đen phủ xuống đôi vai trần mảnh mai, trên đầu đội một cái vương miện màu bạc với những viên kim cương đắt tiền lấp lạnh dưới ánh đèn.
Cô nhìn anh cười ngọt ngào, nụ cười của An Nhi khiến trái tim anh tan chảy.
Niềm hạnh phục tỏa ra từ trong ánh mắt cô, nói cho anh biết bất đầu từ bây giờ nhiệm vụ của anh là khiến An Nhi luôn hạnh phúc, trên gương mặt sinh đẹp kia chỉ được hiện lên nụ cười.
Storm cũng không khác gì với anh, nhìn thấy anh phong độ đứng đó chờ cô, An Nhi đột nhiên cảm thấy súc động vô cùng.
Anh giống y như một vị hoàng tử, từ trong truyện cổ tích bước ra ngoài.
Gương mặt đẹp trai y như tượng điêu khắc, ánh mắt thâm thuý sáng ngờ, nụ cười trên khoé môi anh khiến trái tim cô nhảy loạn nhịp.
Alexandra từng thiết kế ra rất nhiều, rất nhiều áo cưới, nhưng cô chưa từng nhìn thấy ai lại xứng đôi vừa lứa như hai người, từng hơi thở, từng ánh mắt, từng nụ cười của hai người dường như sức phát vì đối phương.
Ánh mắt của Lôi Lạc Thần nhìn An Nhi, khiến Alexandra ngưỡng mộ vô cùng.
Lôi Lạc Thần cất bước uy nghiêm đến bên cạnh cô, bàn tay rộng lớn choàng qua eo cô, kéo cô sát vào lòng.
Gương mặt hai người gần nhau trong gang tấc, hơi thở nóng hổi pha thẳng vào mặt cô.
Anh cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn, nụ hôn của anh khởi đầu rất dịu dàng, rất cẩn thận. Nhưng một lúc sau dục vọng trong lòng anh dâng trào, đầu lưỡi nóng hừng hực tách đôi môi của cô ra tiến sâu vào trong.
Alexandra nhìn nhân viên của mình, nhìn thấy họ mỉm cười hâm mộ, cô ra hiệu cho họ lui xuống để lại không gian riêng tư chi hai nguời.
Nụ hôn của anh thật tuyệt vời, thân thể Storm không thể khán cự hành động khiêu khích của anh, hai tay cô vô thức siết chặt eo anh