Bên trong nhà.
Người đàn ông trên giường khẽ mở mắt ra, khi nhìn xuống người trong ngực có chút sững sờ, ngay sau đó là một nụ cười thỏa mãn. Kể từ sau lần đó, cũng không còn có thể mở hai mắt ra là có thể thấy Tuyết Nhi, nhìn thân thể nhỏ bé trong ngực, Âu Dương Thần không khỏi liền nghĩ tới đêm đó, đêm đó mới nếm thử trái cấm, vẻ đẹp của Tuyết Nhi làm cho anh khó có thể quên, nếu như không phải là nghĩ đến Tuyết Nhi còn phải phụ trách cái hạng mục đó, Âu Dương Thần thật rất muốn ăn sạch sành sanh cái người trong ngực này, nhìn đồng hồ trên vách tường đã 8 giờ rưỡi rồi, hỏng bét, tối hôm qua anh và Tuyết Nhi gần sáng mới ngủ, vốn là tham luyến sự ấm áp từ Tuyết Nhi, ai biết vừa chợp mắt đã qua mấy giờ, Âu Dương Thần khẽ nhíu mày, xem ra phải gọi Tuyết Nhi rời giường.
"Tuyết Nhi, Tuyết Nhi."
"Ừ, , , , , chớ quấy rầy."
"Tuyết Nhi , thời gian không còn kịp rồi, không phải em muốn đi đổi hạng mục sao?" Âu Dương Thần ở bên tai Tuyết Nhi nói.
Giọng nói ấm áp khiến Tuyết Nhi mở mắt, nhìn xuống đồng hồ báo thức đối điện, xong rồi.
"Trời ạ, thế nào em lại ngủ thiếp đi, rõ rằng em đang vẽ thiết kế mà, làm thế nào bẫy giờ?" Giờ phút này đôi mắt Tuyết Nhi hơi mông lung mơ màng những cũng rất đáng yêu.
"Được rồi, được rồi, vẫn còn kịp, bây giờ lập tức rửa ráy mặt mũi, anh dẫn em đi. Bản thiết kế anh giúp em sửa lại rồi."
"Vâng, vâng, được, em xong ngay lập tức." Nói xong, vội vàng xông về phòng vệ sinh.
Công ty Thần Phàm.
"Phó Tổng giám đốc, xin chờ một chút." Tiểu Huệ đuổi kịp Huyên Huyên, cơ hội lần này mình nhất định không thể bỏ qua.
"Tiểu Huệ, sao vậy, có chuyện gì." Huyên Huyên kinh ngạc, tiểu Huệ lúc này tìm mình làm cái gì.
"Phó Tổng giám đốc, chuyện bản thiết kế, công ty đã có sắp xếp rồi sao." Tiểu Huệ thận trọng hỏi.
"Không có, , , , tiểu Huệ, có phải em có đề nghị gì hay phải không, có lời gì cứ nói đi, em vào công ty nhiều năm như vậy cũng không phải là không biết, có lời gì liền nói thẳng thôi."
"Dạ, chị Huyên Huyên, là như vậy, thật ra thì lần này em cũng có chuẩn bị một bản thiết kế, nhưng mà chị cũng biết Tổng giám đốc cho Phỉ Tuyết phụ trách, mà thiết kế của Phỉ Tuyết thật sự tốt hơn, em cũng không phải không biết xấu hổ mà lấy ra, chỉ là tình huống trước mắt của công ty, cũng là thời điểm nguy cấp, em cũng không dám nói thiết kế của mình nhất định nổi trội, nhưng mà đây cũng là thành quả em cố gắng lâu như vậy, cho nên muốn hỏi chị Huyên Huyên một chút không biết lần này có thể giúp được công ty hay không." Tiểu Huệ vẻ mặt thành khẩn nói.
"Tiểu Huệ, em thật sự có bản thiết kế sao, thật sự là quá tốt, phía trên không có chỉ thị gì, chỉ chờ Lăng Phỉ Tuyết, chẳng qua chị nhìn tình trạng này, cô ấy cũng chỉ có như vậy chứ không hơn, tài năng của em chúng ta đều thấy được. Này, , , , , , "
"Phó Tổng giám đốc, người của công ty Ngải Phỉ đã đến"
"Cái gì, được, tôi đến ngay."
"Tiểu Huệ, lấy bản thiết kết của em ra đây lần này sẽ dùng của em"
"Vương tiên sinh, hoan nghênh đến Thần Phàm."
"Phó tổng Huyên Huyên, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, chúng ta không nên nói lời khách sáo, lần này tôi đại diện cho Ngải Phỉ chính là muốn đến xem đồ, tin tưởng Thần Phàm sẽ không để cho chúng tôi thất vọng." Vương tiên sinh tính cách lễ phép bắt tay Huyên Huyên, liền đi thẳng vào vấn đề.
"Vương tiên sinh nói đùa, người nào không biết Vương tiên sinh luôn yêu cầu hoàn mỹ, hi vọng tiên sinh sẽ thích thiết kế của Thần Phàm chúng tôi."
"Vương tiên sinh, xin mời."
"Tiểu Huệ, bắt đầu đi."
"Vâng, Phó Tổng giám đốc." Tiểu Huệ vui vẻ lên tiếng. Tất cả mọi người có chút khó hiểu, khi nào thì tiểu Huệ trở thành người thiết kết vậy, chẳng lẽ đây chính là phương án xử lý của cấp trên, chỉ là, may còn có tiểu Huệ, mặc dù thiết kế của tiểu Huệ không thể nói rất tốt, nhưng vẫn là tinh anh của Thần Phàm. Vương tiên sinh nhìn bản thiết kế trước mắt, khẽ cau mày, xem ra là mình đánh giá cao Thần Phàm."Đây chính là toàn bộ thiết kế của Thần Phàm các người, xem ra tôi thật sự là đánh giá các ngươi quá cao, thì ra Thần Phàm chẳng qua cũng chỉ tầm thường như thế." Vương tiên sinh vừa nói xong những lời này, sắc mặt của tất cả mọi người trong Thần Phàm cũng thay đổi, nhất là tiểu Huệ và Huyên Huyên, sắc mặt của hai người trong nháy mắt trắng bệch, xem ra vương tiên sinh thật sự là người có lời nói ác độc.
Trong phòng họp rất im lặng, giống như ngay cả một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được. Đang lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra, San San là người đầu tiên kêu lên: "Tuyết Nhi, rốt cuộc cậu đã tới." Tất cả mọi người nhìn Tuyết Nhi, Vương tiền sinh cũng ngẩng đầu nhìn Tuyết Nhi một cái, chỉ thấy là một người phụ nữ mặc đồ công sở màu đen mang mắt kính gọng đen, chính xác là thật đặc biệt, đặc biệt xấu xí. Mà đi vào theo sau là một người đàn ông cao lớn, người này, , , , , , , là Âu Dương Thần. Mọi người kinh ngạc, không ngờ thật sự là Âu Dương Thần, trong Thần Phàm cũng rất nhiều người chưa từng thấy qua Âu Dương Thần, nhớ tới mới vừa rồi còn ở đó nói đến người đàn ông này, lúc này lại có thể xuất hiện ở đây sao, thật làm cho người ta khó có thể tin, ngay cả vương tiền sinh cũng hết sức kinh ngạc. Không ngờ ở chỗ này có thể nhìn thấy Tổng giám đốc của Euclid, xem ra thông tin bên ngoài không phải là giả, chỉ là Âu tổng làm sao sẽ đến nơi này?
"Xem ra Ngải Phỉ không hài lòng đối với thiết kế của Thần Phàm chúng tôi" Tiếng nói lạnh lùng truyền đến, mặc dù là giọng điệu bình thường, nhưng người ở hiện trường đều giống như bị một loại cảm giác áp bức vô hình .
"Này, , , , , , chỉ là thiết kế của quý công ty không quá phù hợp với phong cách mà chúng tôi muốn thôi." Vương tiên sinh cũng không dám nói thật, ở nơi trước mặt Đế vương trên thương trường này, ông còn cảm thấy bị áp bách mạnh mẽ, vào lúc này lời nói ác độc thường ngày cũng cần phải chắc kỹ trước khi nói ra.
"A, vậy xem ra phải đổi loại phong cách cho Ngải Phỉ nhìn một chút." Nói xong dịu dàng liếc nhìn Tuyết Nhi, Tuyết Nhi hiểu ý vội đưa ra bản thiết kế của mình.
Vương tiên sinh vốn chỉ tùy ý nhìn qua bản thiết kế, nhưng khi nhìn thấy, Vương tiên sinh hoàn toàn bị rung động, đôi mắt hoa đào chợt trợn to, giống như xem không đủ, trong đôi mắt kia mang cảm giác có chút vội vàng, , , , này, , , , , đây là, , , , , , , thật sự là quá hoàn mỹ rồi, nhìn một số bản thiết kế mới, Vương tiên sinh cảm giác giống như mình đang ở thảo nguyên, cảm giác như đang nhìn mặt trời lặn.
"Hoàn mỹ, , , , , , thật sự là quá tốt, không biết những bản thiết kế này là vị nào thiết kế." Tay Vương tiên sinh cầm bản thiết kế khẽ run, ông rất hưng phấn nhìn Âu Dương Thần.
"Là tôi." Tuyết Nhi nhàn nhạt đáp lời, khi nghe được câu quá tốt, sự lo lắng trong lòng Tuyết Nhi mới giảm xuống.
"Cô. . . . . ." Vương tiền sinh nhìn người phụ nữ mình vừa mới cho là đặc biệt xấu xí thế nhưng có thể vẽ ra bản thiết kế hoàn mỹ như vậy, không khỏi cảm thấy kính nể, nói thật, đây là bản thiết kế ông thấy tốt nhất ở trong nước, thậm chí so với quốc tế cũng không hề kém, có thể so sánh với tác phẩm mới của người bên Paris, đối với người phụ nữ quê mùa chính gốc trước mắt này Vương tiền sinh thật sự rất bội phục.
"Vậy chuyện hợp đồng kia, , , , , " Huyên Huyên thận trọng hỏi,
"Ký, hiện tại liền ký, tất cả thiết kế này chúng tôi đều muốn, xem ra Thần Phàm còn có thực lực hơn số với lời đồn, thiết kế của vị tiểu thư này cũng ngang tầm với thiết kế số một trên quốc tế, tại sao trước đây chưa từng thấy qua cô nhỉ." Vương gia không khỏi tò mò, một nhân tài như vậy làm sao trước đây có thể một chút tiếng gió cũng không có chứ.
Khi Vương tiên sinh thốt ra lời này, sắc mặt của tiểu Huệ càng thêm khó coi, khi nhìn thiết kế cận mình thì nói Thần Phàm chẳng qua cũng chỉ như thế thôi, mà bây giờ nhìn thiết kế của Lăng Phỉ Tuyết lại khích lệ như vậy, oán hận của tiểu Huệ đối với Tuyết Nhi lại tăng thêm một tầng. Mà Huyên Huyên liền thở phào nhẹ nhõm, thật may là Tuyết Nhi tới kịp, tài nặng của cô nhóc này quả thật không tầm thường.
"Vương tiên sinh quá khen." Tuyết Nhi khiêm tốn nói.
Âu Dương Thần nhìn ánh mắt Vương tiên sinh nhìn Tuyết Nhi cảm thấy rất không thoải mái."Tốt lắm, muốn ký liền ký đi, Tuyết.. Lăng Phỉ Tuyết đi ra ngoài với tôi một chút, những người khác tiếp tục chủ trì cuộc họp đi."