Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 896




Chương 896

“Lãnh Phong, con với Hy Nguyệt có phải nên chuyển về rồi không? Bà tốt xấu gì cũng là thầy thuốc Đông y, biết điều trị an thai như thế nào, các con ở nhà vẫn thích hợp hơn.”

Lục Lãnh Phong nghĩ tới khả năng trong người Hy Nguyệt vẫn còn mầm độc, có bà nội ở bên cạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể theo dõi, liền gật gật đầu: “Được, bọn con nghe bà chuyển về ở.”

Lục Sênh Hạ dẫn túi sữa nhỏ bước tới, nghe nói muốn chuyển về nhà họ Lục ở, túi sữa nhỏ rất vui sướng, như vậy cậu bé ngày nào cũng có thể chơi cùng với cô nhỏ rồi.

Nhưng mà, cậu bé cũng có chút băn khoăn, cậu biết có một số người không thích mình.

“Bà cố, bà nội và cô lớn đều không thích con, nếu con chuyển về đây ở, bọn họ sẽ không vui phải không?”

Bà cụ Lục xoa xoa đầu cậu bé, đứa bé này rất thông minh, giống cháu trai hồi bé như đúc: “Bé Quân, về sau nơi này chính là nhà của con, ai dám không vui, bà cố sẽ đuổi người đó ra ngoài ở.”

Túi sữa nhỏ hé miệng nhỏ cười lên, lộ ra hàm răng trắng tinh, đôi mắt hoa đào kia hơi nheo lại, quả thực là giống Lục Lãnh Phong như đúc, bà cụ Lục càng nhìn càng thấy kỳ lạ, nhưng tạm thời gác lại trong lòng, chờ cháu dâu sinh con xong thì nói sau.

Sau khi Lục Kiều Sam trở về, liền vụng trộm đi bệnh viện kiểm tra.

Dựa theo kết luận của bác sĩ, đứa bé là có trước khi cô ta kết hôn cùng Lưu Tinh Bảo, cô ta sợ tới mức suýt chút ngã xuống mặt đất.

Cũng may lần trước uống say, ngủ với Lưu Tinh Bảo một lần, nếu không chuyện này liền lộ tẩy.

Lần trước, cùng cô làm là ba người đàn ông, rốt cuộc là người nào cô ta cũng không biết.

Nhưng đứa bé này, sợ là không thể giữ lại, phải nghĩ một biện pháp xử lý tốt mới được.

Sau đi từ bệnh viện ra, cô ta liền mua đồ vật về nhà họ Lục.

Cô ta vốn dĩ cho rằng bà cụ Lục chỉ là hù dọa cô ta, cô ta vẫn có thể giống như trước tự do ra vào nhà họ Lục.

Không nghĩ tới bảo vệ sẽ không mở cổng cho cô ta.

“Cô Lưu, xin hỏi cô có hẹn trước không?”

Anh ta ngay cả xưng hô cũng thay đổi, từ trước đến nay vẫn gọi cô ta là cô chủ, hiện tại biến thành cô Lưu.

“Anh có phải là điên rồi không? Tôi về nhà mình còn phải hẹn trước sao?”

“Thật xin lỗi, cô Lưu, chúng tôi chỉ làm việc theo lệnh.” Bảo vệ đứng ở lưới sắt bên trong cánh cửa, một bộ dáng kiên trì.

Lục Kiều Sam tức giận đến dậm chân, chỉ có thể lấy điện thoại ra gọi cho mẹ mình: “Mẹ, bây giờ ngay cả bảo vệ cũng bắt nạt con, canh ở cửa không cho con vào.”

Bà Lục trên mặt đầy vạch đen, lập tức đi tìm quản gia, bảo ông ta kêu bảo vệ mở cửa cho Lục Kiều Sam, về sau cũng không được phép ngăn cô ta tiến vào.

Quản gia không chút hoang mang trả lời một câu: “Quy củ của nhà họ Lục từ trước đến giờ vẫn như vậy, cô Lý, cô Hứa muốn về thăm bà cụ, cũng đều phải hẹn trước, được bà cụ cho phép mới có thể tới đây.”

Cô Lý, cô Hứa trong miệng ông ta là hai cô con gái của bà cụ Lục.

Dựa theo quy củ nhà họ Lục, con gái đã gả ra ngoài muốn về nhà mẹ đẻ, trước đó phải hẹn trước.

Hy Nguyệt vừa khéo từ trên lầu đi xuống, nghe thấy thế mới biết được lần trước bà cụ Lục không phải là nói đùa, Lục Kiều Sam đã gả ra ngoài, muốn trở về chính là rất khó khăn.

Khóe miệng bà Lục co rúm lại, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Bà cụ Lục ngay cả con mình cũng chưa từng phá lệ, huống chi là cháu gái.

Bà ta ngẩng đầu nhìn Hy Nguyệt, vẻ mặt càng thêm u ám.

Con khốn này, nhất định là đang cười trộm.

Lão hổ không ở nhà, hầu tử sẽ xưng vương.